← Quay lại trang sách

Chương 1577 Không đủ mạnh (1)

Nhìn thấy Khương Trường Sinh đứng dậy, Mộ Linh Lạc càng thêm chờ mong chiến đấu kế tiếp, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm thiên ngoại, nàng cũng cảm nhận được Đại Đạo thủy triều, cỗ khí tức Đại Đạo mênh mông kia thật sự rất khó để nàng xem nhẹ.

Bất quá nàng cũng không có cảm nhận được dấu hiệu của sinh linh trong Đại Đạo thủy triều.

Tựa hồ chỉ là Đại Đạo quy tắc đơn thuần hội tụ vào một chỗ, xem không ra bất kỳ dị thường nào.

- Chàng muốn đích thân ra tay?

Mộ Linh Lạc nhịn không được hỏi.

Khương Trường Sinh cười nói:

- Nhìn trò vui nhiều năm như thế, cũng nên vận động, chờ giải quyết Đại Đạo thần đình, đoán chừng Đại Đạo kiếp số cũng sẽ yên tĩnh, ý chí Đại Đạo sẽ một mực chờ Tiên đạo uy hiếp được nó mới có thể lại ra tay.

Ý chí Đại Đạo không có suy nghĩ như sinh linh, nó quan sát, suy tính Đại Thiên thế giới khác biệt, theo các phương đạo thống thì cảm thấy Khương Trường Sinh rất có sự uy hiếp, nhưng Tiên đạo đặt ở Đại Thiên thế giới, dùng giọt nước trong biển cả để hình dung đều có chút khuếch đại.

Cùng lúc đó, chiến đấu trong Đại La tiên vực càng ngày càng kịch liệt, chiến trường đã từ Chiến Vực khuếch trương đến toàn bộ thiên địa, các Đại La phân tán ra đến chiến đấu, nhưng các Đại La vây công Khương Nghĩa vẫn như cũ là nhiều nhất.

Diệp Chiến bị chém đầu cũng không có mất đi sức chiến đấu, hoặc là bỏ mình, hắn rất nhanh được các Đại La Chiến giáo trợ giúp khôi phục thân thể, nhưng dù cho như thế, một kích của thần thương lúc trước thôn phệ pháp lực của hắn, để chiến lực của hắn kém xa thời điểm đỉnh phong.

- Đáng giận...

Bị Khương Nghĩa chém đầu, kém chút để Diệp Chiến tức đến nổ tung.

Có thể nói, hắn và Khương Nghĩa thành thật với nhau, ký thác kỳ vọng, thậm chí để Khương Nghĩa ngồi ngang hàng cùng mình, mặc dù ngoại trừ có dụng ý nịnh nọt Đạo Tổ, nhưng hắn xác thực tán thưởng Khương Nghĩa, thế nào cũng không ngờ Khương Nghĩa lại phản bội hắn, còn muốn giết hắn.

Giờ khắc này, nghiệp lực làm cho đầu não Diệp Chiến hôn mê, hắn trở nên điên cuồng, cuồng loạn.

Trong mắt của hắn chỉ còn lại có Khương Nghĩa, hắn gia nhập trong vây công Khương Nghĩa, theo chiến ý không ngừng tăng lên, thực lực của hắn cũng đang khôi phục.

Khương Nghĩa bắt đầu cảm nhận được cố hết sức, lần này lượng kiếp khác biệt lần trước, kẻ địch cùng cảnh giới càng nhiều, bản thân hắn cũng không phải là tồn tại mạnh nhất trong lượng kiếp, làm sao có thể đỡ lại?

- Giết!

Một tiếng hét to từ trên trời giáng xuống, chỉ thấy lần lượt từng bóng người xuyên thấu biển mây, thẳng hướng chỗ chiến trường của Khương Nghĩa.

Khương Tiển, Khương Thiên Mệnh, Khương Thiện, Tuyên Đạo Thiên Hoàng, Tử Vi đại đế, Khương Hồng Trần những người Khương tộc đến đây trợ giúp.

- Cứu Khương Nghĩa!

Khương Tiển cao giọng hô, đi theo nâng lên Thiên Đạo kỳ, vung lên Thiên Đạo chí bảo, thiên tượng dị biến, bão táp mưa điện bị Thiên Đạo kỳ quấy, hình thành khí theess cuốn trời, cực kỳ tráng quan.

Hắn như rút kiếm, vung tới Diệp Chiến, Thiên Đạo kỳ đi theo bắn ra một tia cường quang, trong ẩn chứa Thiên Đạo thần uy, trong chớp mắt đã bao lại Diệp Chiến.

Quá nhanh.

Diệp Chiến vốn có chút mất lý trí căn bản tới không kịp né tránh.

Bị Thiên đạo thần quang bao lại, Diệp Chiến lập tức không thể động đậy, hắn ngoài thân bắt đầu phá toái, như là bị chí dương nhiệt độ cao thiêu đốt, tóc dài hóa thành xám lô, không đến thời gian ba hô hấp cũng chỉ còn lại có hồn phách, hồn phách cũng gặp Thiên Đạo thiêu đốt, sắp hồn phi phách tán.

Đúng lúc này, Đại La tiên vực lay động kịch kiệt, giống như toàn bộ đại thiên địa gặp một loại lực lượng cường đại nào đó va chạm, thiên địa vạn vật đều bị kinh động, một tia sáng trắng cực hạn từ phương Đông bắn tới, lấy tư thái cực kỳ bá đạo đánh nát Thiên đạo thần quang, chui vào trong cơ thể Diệp Chiến.

Ngay sau đó lại là rất nhiều chùm sáng cực hạn từ thiên ngoại kéo tới, bay về phía trên người các Đại La khác.

Khương Tiển bị đẩy lui, Thiên Đạo kỳ rời khỏi tay, khí huyết trong cơ thể hắn rung chuyển, vội vàng vận công trấn áp, ba con mắt của hắn nhìn về phía nguồn gốc ánh sáng, lộ ra vẻ không thể tin được.

Đó là lực lượng gì?

Không chỉ hắn, ngay cả Diệp Chiến cũng bị kinh động đến.

Cực hạn trong ánh sáng trắng, Diệp Chiến sinh mệnh bản chất tại lột xác, Đại Đạo tại cải tạo hắn thân thể.

- Cái này là Đại Đạo bản nguyên?

Diệp Chiến nhìn tay mình, tự lẩm bẩm, cảm giác mạnh lên khó nói lên lời làm hắn khôi phục một chút lý trí.

Những Đại La đạt được lực lượng Đại Đạo bản nguyên khác cũng xúc động, tất cả bọn hắn đều không bị khống chế ngưng tụ ra Đại La Thần Tướng của mình.

Võ Tắc Tiên Thánh một mực nhìn không trung, không có quấy rầy bất kỳ một mảnh chiến trường nào, mà các đại năng khác của Thiên Đạo một phương cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì tốc độ khí thế đám Đại La của Chiến giáo tăng lên thật sự quá kinh người.

- Chuyện thế nào?

- Đại Đạo dị số! Quả nhiên là Đại Đạo dị số.

- Lúc trước những ánh sáng kia đều ẩn chứa khí tức Đại Đạo.

- Đáng giận, đến tột cùng như thế nào mới có thể hạ gục bọn hắn?

- Vì sao Thiên Đạo tăng lên tu vi ta ngắn ngủi như vậy?

Lòng người Thiên Đạo một phương bàng hoàng, tất cả đều nhìn các đại năng Chiến giáo.

Những Đại La của Chiến giáo nhận được Đại Đạo truyền thừa dồn dập tụ tập tại cùng một chỗ, dùng Diệp Chiến làm trung tâm, Đại La Thần Tướng trên người bọn họ cực kỳ bá khí, riêng phần mình lượn lờ khí diễm Đại Đạo khác biệt.

Thái Thượng Côn Luân nhíu mày, hắn nhìn về phía Diệp Chiến, muốn nói lại thôi.

Hắn đã ý thức được vấn đề, Đại Đạo bản nguyên xác thực rất mạnh, nhưng chính là quá mạnh, cường đại đến làm hắn lo lắng, hắn chỉ là muốn mượn Đại Đạo mạnh lên, cũng không muốn triệt để đi lên con đường sai trái.

Sắc mặt Diệp Chiến cũng đang biến hóa, theo pháp lực tăng vọt, hắn phát hiện mình bắt đầu có chút không khống chế được pháp lực.

Cứ theo đà này.

Đột nhiên!

Sắc mặt các Đại La của Chiến giáo đều kịch biến, bọn hắn vô ý thức nhấc mắt nhìn đi, ngạc nhiên phát hiện Đại La Thần Tướng của mình không ngờ lại biến thành một khác bộ dáng.