Chương 1586 Cuồng vọng (2)
Khương Trường Sinh cũng không nói nhảm, trực tiếp xuất ra Thái Thủy Niết Bàn Thương, bình tĩnh nói:
- Các ngươi hãy nhìn kỹ, các ngươi nên truy cầu lực lượng như vậy.
Vừa dứt lời, hắn đạp mạnh đi về phía trước, đi đến phía trước các đệ tử, tất cả các đệ tử đều khẩn trương, mắt nhìn phía trước, sợ gặp cái gì.
- Cuồng vọng!
Một giọng nói lạnh lẽo buông xuống, trên đầu bộc phát ra hồng quang, đám người Mộ Linh Lạc, Đạo Côn Luân giương mắt nhìn, thấy trong hư không đỏ sậm hiện ra một quái vật to lớn, thân hình như rồng, mọc ra tám đôi cánh thịt, kinh mạch như Đại Đạo đan xen, nó quan sát toàn bộ hư không, giống như cổ lão thần linh ngoài hư không buông xuống.
Long thân hiện lên màu xanh đậm, bốn trảo như núi treo ngược, đỉnh núi sắc bén, đầu rồng của hắn giống như sư, phía sau sừng rồng là lông tóc rậm rạp, Khương Trường Sinh có thể cảm nhận được những sợi tóc chính là do quy tắc Đại Đạo khác biệt biến thành.
Đối mặt với tồn tại này, đám người Mộ Linh Lạc, Đạo Côn Luân đều cảm thấy rung động, tồn tại khổng lồ này là thứ mà bọn hắn không tưởng tượng nổi trước khi đến, khí tức của tồn tại này càng làm bọn hắn e ngại bản năng, giống như đang đối mặt với tạo vật chủ sáng tạo thế giới, loại uy áp trực diện đi sâu vào linh hồn kia khó mà nói khó mà hình dung.
Khương Trường Sinh cũng bị hình tượng của đối phương kinh động, bất quá tính toán giá trị hương hỏa, hắn lại bình tĩnh.
Chẳng lẽ ba ngàn Đại Đạo tụ tập, có thể càng dọa người?
Khương Trường Sinh cầm Thái Thủy Niết Bàn Thương trong tay, bay thẳng đến tồn tại thần bí vung lên, giờ khắc này, hư không tĩnh lại, chỉ có tay của hắn, Thái Thủy Niết Bàn Thương cùng với tồn tại thần bí có ba ngàn Đại Đạo sợi tóc còn đang động.
Thấy hắn vung thương, hai mắt tồn tại thần bí phát ra hung quang.
Tồn tại thần bí có ba ngàn Đại Đạo sợi tóc tất cả đều lao tới Khương Trường Sinh, phát ra ba ngàn chùm ánh sáng lớn, giờ khắc này, các cường giả Đại Đạo thần đình đều bị chùm sáng to lớn che giấu.
Thái Thủy Niết Bàn Thương oanh ra một hào quang màu tím không thuộc về Đại Thiên thế giới, chạm vào lực lượng ba ngàn Đại Đạo.
Khương Trường Sinh dùng pháp lực bản thân bảo vệ đám người Mộ Linh Lạc, nhưng Đại Đạo thần đình phía trước không có bị bảo vệ, số ít Đạo Niệm chủ nhân có thể phòng thủ, rất nhiều Vĩnh Hằng Chí Thượng trong nháy mắt đã biến thành tro bụi.
Hai cỗ chí cường lực lượng chạm vào nhau, trong nháy mắt, khó phân cao thấp.
Khương Trường Sinh nhếch miệng lên, thầm nghĩ:
- Nếu như là trước lượng kiếp, có khả năng vẫn phải giày vò cùng ngươi một phen, nhưng bây giờ, chút lực lượng này chưa đủ.
Cánh tay phải của hắn chấn động, mũi thương đẩy về phía trước, hào quang màu tím phóng đại, Hồng Mông lực lượng trong Thái Thủy Niết Bàn Thương lấy khí thế cực kỳ bá đạo đánh tan lực lượng ba ngàn Đại Đạo, xuyên thủng long thân của tồn tại thần bí.
Tồn tại thần bí căn bản tới không kịp né tránh.
Nương theo tồn tại thần bí bị trọng thương, lúc này có hơn trăm vị cường giả Đại Đạo yên diệt, sau khi những cường giả Đại Đạo này yên diệt, lưu lại Đại Đạo bản nguyên, trôi nổi ở chỗ cũ.
Khương Trường Sinh còn muốn lần nữa xuất thủ, tồn tại thần bí đột nhiên hóa thành ba ngàn sao băng, bay về các phương hướng khác nhau, vừa bay ra đã biến mất.
Mà lấy thần niệm của Khương Trường Sinh, cũng không cách nào bắt được tung tích của hắn, giống như đã nhảy ra Đại Thiên thế giới.
Hết thảy khôi phục như thường.
Đối với Khương Trường Sinh và số ít Đạo Niệm chủ nhân mà nói, quá trình cũng không phải một chớp mắt, nhưng đối với tuyệt đại đa số tồn tại mà nói, còn ngắn ngủi hơn một cái chớp mắt.
Dám người Đạo Côn Luân, Vạn Phật thủy tổ không có thấy rõ ràng xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên tử mang, sau đó thì tồn tại thần bí mang cho bọn hắn cảm giác áp bách vô tận liền biến mất.
Bọn hắn đột nhiên cảm thấy Đại La Kim Tiên không coi là cái gì.
Đối mặt lực lượng của lão sư, Đại La Kim Tiên sao mà nhỏ bé.
Đáy lòng đồi phế của Hoàng Kinh Tuyệt lần nữa sinh ra dã vọng, lão sư mạnh mẽ như thế vẫn ôm dùng kỳ rất vọng cao đối với hắn, chẳng lẽ hắn thật không phải thiên tư không được, chẳng qua là đi lầm đường?
Đệ tử khác đều có cảm xúc khác biệt, nhưng đều cảm thấy rung động.
Mỗi một lần thấy lão sư ra tay, đều có thể đánh vỡ nhận biết của bọn hắn.
So sánh với bọn hắn rung động, hưng phấn, Đại Đạo thần đình một phương thì tràn ngập hoảng sợ.
Hết thảy Đại Đạo cường giả lập tức bỏ chạy, có trong nháy mắt nhảy ra mấy lĩnh vực, có chui vào đường hầm không có thời gian, mượn nhờ Thời Gian đại đạo trốn vào thứ nguyên khác, có xé rách không gian, tan biến trong Đại Đạo loạn lưu.
Khương Trường Sinh hừ lạnh một tiếng, Hồng hồ lô bên hông bay ra một tia sáng trắng, chính là Trảm Tiên Phi Đao, cấp tốc tan biến.
- Đại Đạo phia trước, các ngươi thử thu cất đi, có thể thu bao nhiêu thì thu bấy nhiêu, mỗi người dựa vào tạo hóa.
Khương Trường Sinh mở miệng nói.
Đại Đạo trước mặt đều là quy tắc Đại Đạo, thậm chí có Đại Đạo bản nguyên, bản chất cao hơn Đại Đạo lực lượng chúng sinh nhận biết, mặc dù ở nơi đó không nhúc nhích, chúng đệ tử muốn lấy những Đại Đạo này, cũng phải xem bản thân cảm ngộ.
Chúng đệ tử lập tức tiến đến.
Khương Trường Sinh thì đứng chờ tại chỗ, thuận tiện dò xét mảnh không gian đặc thù này.
Hư không nơi này độc lập Đại Thiên thế giới ngoài, cho dù là Đạo Niệm chủ nhaan, cũng rất khó phát hiện nơi này.
Đại Đạo khí tức nơi đây ratas nồng đậm, đoán chừng ba ngàn Đại Đạo quy tắc đều có, có thể bị Đại Đạo thần đình lựa chọn tại đây, tất nhiên không đơn giản.
Nơi tốt!
Khương Trường Sinh đột nhiên sinh ra một ý nghĩ, xây dựng một phiến thiên địa trong đây, phát triển Tiên đạo, cũng tieenj phòng bị có Đại Đạo lực lượng một lần nữa sinh ra.
Chỗ hắn lúc này có rất nhiều giá trị khí vận dùng để sáng tạo thiên địa, sau khi đi qua lượng kiếp, giá trị khí vận của hắn tăng thêm không ít, đầy đủ để sáng tạo một phương đại thiên địa vượt qua Đại La tiên vực.