← Quay lại trang sách

Chương 1587 Hồng Mông giới (1)

Đợi Khương Trường Sinh sáng tạo xong đại thiên địa, các đệ tử còn đang cảm ngộ những Đại Đạo quy tắc, xem ra một chốc khó mà kết thúc.

"Tiên tuế năm 31,216,890, ngươi gặp phải Tam Thiên đạo tôn tập kích, ngươi thành công sinh tồn sau khi gặp công kích của hắn, vượt qua một trận sát kiếp, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng - Đạo Nguyên linh vật - Bản Nguyên Chi Thủy"

Thấy nhắc nhở này, tâm tình Khương Trường Sinh an tâm một chút.

Mặc dù địch nhân là người mạnh nhất hắn trước mắt gặp qua, nhưng thực lực của chính hắn cũng đang tăng trưởng, sinh tồn ban thưởng một mực là tham khảo cho thực lực địch ta chênh lệch, có thể được đến Đạo Nguyên linh vật cũng xem như rất tốt.

Trước đó Bản Nguyên Chi Lôi, Bản Nguyên Chi Hỏa là một trong nhân tố quan trọng khiến Thiên Đạo bay vọt.

Hắn đột nhiên tò mò bản nguyên đến tột cùng có bao nhiêu, chẳng lẽ có số lượng như Đại Đạo?

Hắn không có lấy ra Bản Nguyên Chi Thủy, mà rơi vào tân thiên địa ở phía dưới.

Thiên địa do giá trị khí vận sáng tạo có quy tắc viên mãn, sông núi biển hồ đều có, phong cảnh rất tươi đẹp, Khương Trường Sinh rơi vào trên một ngọn núi cao nhất, đứng ở đỉnh núi nhìn xuống thiên địa.

Đứng ở chỗ này, có thể cảm nhận được thiên địa thương mang cùng vô biên vô hạn, Khương Trường Sinh thưởng thức phiến thiên địa này, trong lòng nghĩ lấy tên gì đây.

- Không bằng gọi là Hồng Mông giới.

Khương Trường Sinh có chủ ý, giới này tên là Hồng Mông, còn có thể che giấu Hồng Mông Đại Đạo của hắn, bởi vì tương lai giảng đạo, hắn không sớm thì muộn sẽ giảng đến Hồng Mông Đại Đạo.

Đến nỗi Hồng Mông giới do ai làm Chúa Tể, Khương Trường Sinh còn đang suy nghĩ.

Nơi này cách Đại Thiên thế giới rất xa xôi, bất lợi cho việc phát triển Tiên đạo, tự nhiên không thể xem như trung tâm Tiên đạo, nhiều nhất xem như Thánh địa.

Hả?

Thánh địa không sai, là chỗ tu hành.

Khương Trường Sinh suy nghĩ linh động, quyết định sau này để các đệ tử của mình thủ hộ giới này, thỉnh thoảng để Thiên Đình tuyển bạt một nhóm thiên kiêu, đưa đến giới này tiến hành tu luyện, ở trong đoàn thời gian sau này, chế tạo thành Thánh địa tu đạo để tất cả chúng sinh Tiên đạo hướng tới.

Rất lâu sau.

Trảm Tiên Phi Đao trở về, mang về gần hai trăm linh hồn, tất cả đều là Vĩnh Hằng Chí Thượng, Đạo Niệm chủ nhân rất khó tru diệt, mà Khương Trường Sinh cũng không có ý đuổi tận giết tuyệt.

Đại Đạo thần đình kết cấu phức tạp, giết không tốt, đánh tan càng tốt hơn, khi bọn hắn biết được mình ngưng tụ không dùng được, sẽ có chủ ý khác, thậm chí nội đấu.

Mà một lần duy nhất giết hết Đại Đạo thần đình, Khương Trường Sinh cũng chỉ sợm như vậy sẽ đẩy nhanh quá trình mình đối mặt với ý chí Đại Đạo.

Trảm Tiên Phi Đao tru diệt không có mang để sinh tồn ban thưởng, dù sao giết chết tồn tại đều là Vĩnh Hằng Chí Thượng.

Khương Trường Sinh cũng không cóý siêu độ mấy tên ngốc này, quyết định luyện hóa linh hồn của bọn hắn, dùng hết khả năng của vật.

Cứ như vậy, thời gian cực nhanh trôi qua.

Ngàn năm thoáng qua mà đi.

Đám người Mộ Linh Lạc, Đạo Côn Luân lần lượt đi vào trước mặt Khương Trường Sinh, trong bọn họ ít nhất cũng nắm giữ hai loại Đại Đạo, Đạo Côn Luân càng ngộ được sáu loại Đại Đạo.

Trong cái nhìn soi mói của bọn hắn, Khương Trường Sinh vung tay áo, thu nhập tất cả Đại Đạo quy tắc còn lại vào trong tay áo.

Khương Trường Sinh không nói nhảm, mang theo mọi người tan biến tại chỗ.

Lần này trở về, tốc độ của hắn càng nhanh, mọi người cảm thấy chẳng qua là nháy mắt, đã trở lại Tử Tiêu cung, mà hắn đã ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa.

Khương Trường Sinh mở miệng nói:

- Đại thiên địa lúc trước mới xây dựng tên là Hồng Mông giới, sau này các ngươi có thể đi tới Hồng Mông giới tu hành, ta chuẩn bị chế tạo Hồng Mông giới thành Thánh địa ngộ đạo, sau này định kỳ mở ra cho một nhóm danh ngạch.

Nghe vậy, chúng đệ tử đều cao hứng dồn dập cảm tạ lão sư.

Mặc dù không rõ ràng Hồng Mông giới trở thành Thánh địa như thế nào, nhưng có một câu nói kia của lão sư, tất nhiên không đơn giản.

Khương Trường Sinh vung tay áo, chúng đệ tử rời khỏi.

Rất nhanh, trong điện chỉ còn lại có Khương Trường Sinh, Mộ Linh Lạc, hắn bắt đầu hỏi thăm Mộ Linh Lạc thu hoạch, Mộ Linh Lạc không có giấu diếm, nàng xác thực có rất nhiều hoang mang muốn hỏi.

Chúng sinh Tiên đạo đi tắm trong lượng kiếp kết thúc, vạn vật tân sinh trong vui sướng, thật tình không biết Đại Thiên thế giới lại nghênh đón biến động trước nay chưa có.

Đại Đạo thần đình bị xua tan, dẫn đến càng ngày càng nhiều chủ nhân của các đạo về, bọn hắn có lựa chọn ẩn nấp đạo thống, có lựa chọn chiếm thống trở đoạt hư không lĩnh vực xung quanh.

Mà hết thảy này đều không thể ảnh hưởng đến Tiên đạo.

Theo lượng kiếp kết thúc sau, càng ngày càng nhiều đạo thống lựa chọn nịnh nọt Tiên đạo, Tiên đạo lại lần nữa khôi phục quan hệ kết giao với Đại Thiên thế giới.

Ngàn năm đối với Tu Tiên giới mà nói, không coi là cái gì, nhưng đối với đại địa chư thiên vạn giới mà nói, đó chính là rực rỡ hẳn lên, liên tục không ngừng sinh ra sinh linh, trợ Tiên đạo khôi phục sinh khí.

Thoáng chớp mắt.

Khoảng cách lượng kiếp kết thúc đã qua mười vạn năm.

Tiên đạo đã vượt qua rầm rộ của lượng kiếp trước đó, làm người thắng lớn nhất trong lượng kiếp, khí vận của Địa Phủ cường đại nhất, càng ngày càng nhiều đại năng, thiên kiêu lựa chọn vào âm gian địa phủ làm quỷ thần, lựa chọn như vậy cũng không phải bỏ mình, chẳng qua chỉ dung hợp khí vận, hưởng thụ Địa Phủ chính quả thôi.

Luân Hồi đại đế cũng đã trở thành người thứ hai Thiên Đạo thời đại mới, đến nỗi hắn và Võ Tắc Tiên Thánh thì ai mạnh hơn, đây là chuyện tò mò nhất trong lòng chúng sinh.

Võ Tắc Tiên Thánh vẫn rất cường thế trong lượng kiếp biểu hiện, chẳng qua bị Đại Đạo lực lượng tru diệt qua, liên quan đến Đại Đạo, đó chính là lực lượng thiên ngoại, không tính trong phạm vi suy tính trong lòng chúng sinh.

Trong mười vạn năm, không ngừng có đại năng giảng đạo, Đại La tiên vực cũng hiện ra bối phận Đại La cùng nhân vật thiên kiêu mới.

Mỗi lần lượng kiếp kết thúc, đều là thời đại bối phận mới tranh phong vân.