← Quay lại trang sách

Chương 1593 Thiên Đạo Thánh Nhân (1)

Khương Trường Sinh dùng đạo ý bản thân bao phủ tất cả mọi người trên điện, để bọn hắn tiến vào một loại trạng thái kỳ diệu, dùng góc độ người đứng xem đi xem một đời của Khương Nghĩa, thậm chí có thể nghe được tiếng lòng của Khương Nghĩa.

Theo ấu niên cô tịch, đến lớn lên quyết tuyệt, các đại năng Tiên đạo lần thứ nhất chân chính nhận thức về Khương Nghĩa.

Từ khi tu tiên, Khương Nghĩa ngoại trừ mạnh lên, làm hết thảy đều là thủ hộ Tiên đạo, lúc ở Hư Không Vô Tận, vì trợ giúp Tiên đạo tốt hơn thành lập trật tự, thân là con trai Thiên Đế, Khương Nghĩa lựa chọn trở thành Hắc Ám đại đế, mang tội nghiệt, tụ tập cừu hận của chúng sinh lên người mình.

Trong lúc quan sát, tâm cảnh các đại năng không có bao nhiêu biến hóa, thủ đoạn tự biên tự diễn dạng này, bọn hắn cũng sẽ sử dụng ở trong giáo phái, thế lực của riêng mình.

Mãi đến khi Hắc Ám đại đế bị trừng phạt, xuống mười tám tầng địa ngục chịu khổ đâu thảm thiết nhất, lúc này, các đại năng mới động dung.

Bọn hắn cũng sẽ tự biên tự diễn, nhưng thường thường bởi vì là tự biên tự diễn, không có trừng trị triệt để đối với những người tác nghiệt.

Khương Nghĩa nhìn như làm ác, nhưng đây chẳng qua là hắn vào cuộc, thủ hạ làm ác, tội nghiệt bản thân hắn chính là để cho người ta xem hắn là kẻ cầm đầu, trên thực tế, hắn trợ giúp xây dựng đạo thống Tiên đạo, công lao cực cao, nhưng cuối cùng, hắn ngoại trừ sống sót, cũng không có thu hoạch được cái gì.

Lại về sau là lần lượng kiếp thứ nhất của Thiên Đạo, Khương Nghĩa có gia đình viên mãn, con cháu đầy đàn khi đối mặt với lượng kiếp lần nữa đứng ra, hắn đứng ra ở thời kì cuối lượng kiếp, cuồng ngôn tấn công hết thảy Đại La, hấp thu toàn bộ nghiệp lực của Tiên đạo vào bản thân.

Từng cảnh tượng ấy để tâm tình những đại năng có kinh nghiệm vượt qua lần lượng kiếp đầu tiên phức tạp, trận chiến kia, để bọn hắn đều cừu thị Khương Nghĩa, mặc dù có người nói qua Khương Nghĩa cố ý, nhưng đây chẳng qua là người ngoài nói, bây giờ nhìn qua kiếp trước của Khương Nghĩa, lại nhìn thấy hắn bỏ đi gia quyến nhập kiếp, bọn hắn mới biết được chân tướng.

Đã từng là thê tử của Khương Nghĩa - Kim Diệu Y cũng đang ở trên điện, nàng bây giờ cũng là Đại La, chẳng qua là cảm giác tồn tại không mạnh so với tất cả mọi người ở trên đại điện.

Nàng lần đầu tiên hiểu rõ Khương Nghĩa từ khi hai người quen biết, bởi vì nàng muốn giữ lại bí mật thân thế của mình, cũng không đi hỏi thăm Khương Nghĩa, sau khi biết được Khương Nghĩa chính là Hắc Ám đại đế, nàng càng không có suy nghĩ quá khứ của hắn, chẳng qua đi tắm trong sự cường đại của hắn, sau đó Khương Nghĩa vì cái gọi là Tiên đạo đại nghĩa, cùng nàng ân đoạn nghĩa tuyệt, hai người trở thành kẻ thù.

Hôm nay, nàng mới phát hiện Khương Nghĩa sống như vậy quả thật mệt mỏi, giống như chỉ có trong những năm tháng ở cùng với nàng chung đụng ấy, Khương Nghĩa nở nụ cười nhiều nhất.

Giờ khắc này, trong nội tâm nàng hiện ra hối hận.

Khương Nghĩa cũng đang xem quá khứ của chính mình, nhưng Khương Trường Sinh phát hiện trong lòng tiểu tử này không có gợn sóng chấn động, chỉ có kiên định.

Hắn sẽ không vì chính mình nà cảm động, sẽ không vì mất đi người thân mà tiếc nuối.

Về sau chính là lần lượng kiếp thứ hai, Khương Nghĩa ủy thân chui vào Chiến giáo, cuối cùng chém đầu Diệp Chiến, lực trùng kích của những hình ảnh này mặc dù không bằng trước đó, nhưng cũng đã chứng minh Khương Nghĩa là tồn tại như thế nào.

Từ đầu đến cuối, ngoại trừ Đại Đạo thần binh, Khương Nghĩa không có đạt được qua chỗ tốt gì, trong những hình ảnh kia cũng không có tình cảnh Đạo Tổ vun trồng Khương Nghĩa, Đại Đạo thần binh kia cũng không phải Đạo Tổ cho, là chính nó tìm tới Khương Nghĩa.

Rất lâu.

Các đại năng trên điện liên tục mở mắt, vẻ mặt không đồng đều.

Có lẽ bọn hắn xem xong một đời không hoàn chỉnh Khương Nghĩa, nhưng đầy đủ để bọn hắn hiểu rõ Khương Nghĩa, biết được Đạo Tổ vì sao lựa chọn Khương Nghĩa.

- Dùng danh nghĩa đại ác đi làm việc đại thiện, Thiên Đạo minh giám, lẽ ra nên cho hồi báo, nhưng loại hành vi này không thể làm, bởi vì hành tẩu giữa thiện ác, rất khó nắm bắt đúng mực, Nhất Niệm thành Ma, tuyệt không phải nói sạo, ta để Khương Nghĩa trở thành Thiên Đạo Tiên Thánh, là hi vọng hắn có thể gánh chịu quyền lực quản lý lượng kiếp của Thiên Đạo, sau này Khương Nghĩa sẽ là Lượng Kiếp chi chủ, dùng thủ hộ lượng kiếp vận hành làm nhiệm vụ của mình.

Khương Trường Sinh mở miệng nói, lời này dẫn tới các đại năng trên điện tán đồng.

Ngay sau đó, một tia kim quang từ trên trời giáng xuống, rơi vào trên người Khương Nghĩa, thiên uy khổng lồ để các Cầu Đạo giả âm thầm tim đập nhanh.

Thế nào cảm giác cỗ thiên uy so còn cường đại hơn so với trên người Võ Tắc Tiên Thánh?

- Từ đây về sau, Thiên Đạo Tiên Thánh đổi tên thành Thiên Đạo Thánh Nhân, Thiên Đạo Thánh Nhân cùng tồn vong với Thiên Đạo, dùng thủ hộ Thiên Đạo làm nhiệm vụ của mình, đến nỗi Tiên đạo Thánh cảnh, ta rất chờ mong ai sẽ trở thành vị Tiên đạo Thánh cảnh thứ nhất, hắn sẽ thu hoạch được Thiên Đạo chí bảo ta ban cho.

Khương Trường Sinh tiếp tục nói, ngay sau đó, hắn bắt đầu thay đổi định nghĩa phẩm giai của pháp bảo Tiên đạo, chuẩn xác mà nói nói là pháp bảo như thế nào mới tính Thiên Đạo linh bảo, Thiên Đạo chí bảo.

Hắn thậm chí còn lấy ra pháp bảo phẩm giai khác biệt để biểu hiện ra.

Làm xong tất cả những thứ này, hắn lại giảng giải Hồng Mông giới tồn tại, khiến cho các đại năng hướng tới không thôi.

Đi đến cảnh giới của bọn hắn, lại hướng lên là rất khó, nhưng nếu có thể làm cho giáo phái của riêng mình mạnh lên, bọn hắn cũng có thể được lợi.

Sau khi giảng đạo kết thúc, cửa lớn Tử Tiêu cung mở ra, các Cầu Đạo giả theo thứ tự rời khỏi.

Đợi trong điện chỉ còn lại có Khương Trường Sinh cùng Khương Nghĩa, hắn mới để đại điện khôi phục như lúc ban đầu.

Mộ Linh Lạc đi vào bên cạnh Khương Nghĩa, cảm thụ khí tức Thiên Đạo trên người hắn.

- Thế nào? Nàng cũng muốn trở thành Thiên Đạo Thánh Nhân?

Khương Trường Sinh cười ha hả hỏi, nếu như Mộ Linh Lạc nguyện ý, hắn tự nhiên cao hứng, dù sao cũng mạnh hơn so với nàng tự mình tìm tòi.