Chương 1594 Thiên Đạo Thánh Nhân (2)
Mộ Linh Lạc lắc đầu nói:
- Chẳng qua là tò mò, Thiên Đạo Thánh Nhân khan hiếm, ta trong ngày thường lại không làm cái gì, không thể chiếm lấy vị trí, mà muốn tự mình truy đuổi cảnh giới mạnh hơn, là truy cầu duy nhất trong tuế nguyệt buồn tẻ của ta.
Trường sinh là chuyện chúng sinh tha thiết ước mơ, nhưng đến khi trường sinh thật, lại có cảm giác trường sinh không thú vị.
Người dù sao cũng phải có một chuyện để theo đuổi.
Khương Trường Sinh lý giải lựa chọn của Mộ Linh Lạc, cho nên không có khuyên nhiều.
Xem trong chốc lát, Mộ Linh Lạc trở về tu luyện.
Khương Trường Sinh thì tiếp tục quan sát thiên ngoại, nhìn một chút những tà vật thần bí kia.
Thoáng chớp mắt, vạn năm đi qua.
- Ta chính là Khương Nghĩa, được Đạo Tổ ban ân, thành tựu Thiên Đạo Thánh Nhân, ta sẽ vĩnh thế thủ hộ Thiên Đạo, giữ gìn trật tự lượng kiếp.
Âm thanh của Khương Nghĩa vang vọng chư thiên vạn giới Tiên đạo, quanh quẩn bên tai chúng sinh.
Hắn không có giảng đạo, chẳng qua tuyên cáo mình tồn tại, cũng chấn nhiếp sinh linh các đạo thống khác.
Trong vạn năm này, chuyện Khương Nghĩa được Đạo Tổ chọn làm Thiên Đạo Thánh Nhân sớm đã truyền ra, nhưng dù cho như thế, sau ki Khương Nghĩa chính miệng tuyên, chúng sinh vẫn rất khiếp sợ, nhất là Đại La tiên vực, lập tức náo nhiệt lên.
Trong Tử Tiêu cung.
Khương Trường Sinh đang luyện chế pháp bảo, sau khi Khương Nghĩa rời khỏi, trong điện lại khôi phục yên tĩnh, Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh không có âm thanh của lửa cháy, tình cờ có tiếng ngáy của Bạch Long vang lên.
Mộ Linh Lạc tĩnh toạ tu luyện, quanh thân lượn lờ khí tức Đại Đạo.
Khương Trường Sinh hưởng thụ lấy phần an tĩnh này, tâm tình còn không tệ.
Mãi đến khi Bạch Kỳ trở về.
Bạch Kỳ đi vào bên cạnh Khương Trường Sinh, tư thái ưỡn ẹo, nàng khom người, nghiêng đầu nhìn về phía Khương Trường Sinh, cười nói:
Chủ nhân, có một việc, ta không biết nên nói hay không.
Khương Trường Sinh không có lên tiếng.
Bạch Kỳ liền cả gan, tiếp tục nói:
- Chủ nhân, chuyện Vong Trần đại tiên dung hợp Đại Đạo đã truyền ra, đúng lúc, dưới tay ta có một vị đệ tử thiên tư vô song, muốn đi đến bên cạnh Vong Trần đại tiên tu hành, yên tâm, không phải có ý đồ với Đại Đạo, chẳng qua thuận tiện cho Vong Trần đại tiên giải buồn, hắn mấy lần trước đó dùng ý chí hóa thân cùng gặp chúng ta, nói có chút buồn khổ, muốn nhận một đệ tử giải buồn.
Khương Trường Sinh mở miệng nói:
- Thế thì cứ đi đi, nhưng không thể có lần tiếp theo.
Tuy bên cạnh Vong Trần đại tiên có phân thân của hắn, nhưng theo Tiên đạo phát triển, vùng hư không kia đã bị người phát hiện, bây giờ luôn có người muốn đi kéo quan hệ, hắn chỉ sợm trễ nải Vong Trần đại tiên tu hành.
Mặc dù không có tham gia lượng kiếp, không có hưởng thụ công đức, nhưng tu vi Vong Trần đại tiên nhưng không có đình trệ, giá trị hương hỏa của hắn đặt ở trong Đại La Kim Tiên đều là tính nhất lưu, một khi dung hợp thành công, càng khó có thể tưởng tượng.
Dung hợp Đại Đạo, vậy sẽ ngang bằng với những tồn tại trong Đại Đạo thần đình, nhảy lên trở thành cường giả đỉnh phong trong Đại Thiên thế giới.
Chẳng qua, quá trình này dài đằng đẵng, dài đến ngay cả Khương Trường Sinh đều tính không được thời gian cụ thể.
Bạch Kỳ nghe được Khương Trường Sinh đồng ý, lập tức mặt mày hớn hở, bắt đầu nói khoác vị thủ hạ này của mình.
- Chủ nhân, ta thấy nha đầu này thật không đơn giản, sinh ra đã có đạo, mà chủ nhân ngài nói tới Thiên Đạo chi đạo, nàng có thể dễ dàng chưởng khống lôi đình, còn cường đại hơn Lôi Thần của Thiên Đình.
Bạch Kỳ càng nói càng kiêu ngạo, Khương Trường Sinh thấy buồn cười.
Còn gọi là nha đầu.
Giống như con gái ngươi.
Khương Trường Sinh có thể tính tới hết thảy nhân quả của Bạch Kỳ, tên ngốc này ở trước mặt hắn nhìn như cẩu thả quyến rủ, ra ngoài lại không có một tia tình duyên, trong lòng nàng, nàng chỉ có thể thuộc về hắn.
Khương Trường Sinh mặc dù xem nàng như người một nhà, nhưng rất khó có loại tình cảm kia.
Hiện tại rất tốt.
Bạch Kỳ nói rất lâu, thấy chủ nhân không có hứng thú, không thể không nói sang chuyện khác.
- Chủ nhân, gần đây Đại Thiên thế giới hiện ra một loại tồn tại tên là Đạo Quỷ, giết cũng giết không bao giờ hết, đã có không ít đạo thống bị phá hủy, các giáo phái Tiên đạo đã bắt đầu ra tay tiêu diệt toàn bộ, nhưng xảy ra một chuyện quỷ dị, chính là có Tu Tiên giả bị lực lượng Đạo Quỷ nhúng chàm, biến thành Đạo Quỷ.
Bạch Kỳ nghiêm túc nói, nàng mặc dù không hề rời khỏi Đại La tiên vực, nhưng một mực chú ý về thế cục Đại Thiên thế giới.
Khương Trường Sinh nghe sau, thần tâm khẽ động.
Đạo Quỷ này hoàn toàn không phải cùng một vật với lực lượng hắc ám lúc trước hắn hiểu rõ, cho nên hắn không có lo lắng, nhưng nghe Bạch Kỳ nói như vậy, hắn phát hiện mình vẫn khinh thường lực lượng của Đạo Quỷ.
Có khả năng chuyển hóa sinh linh thành đạo quỷ?.
Quả thật có thể tạo thành uy hiếp có tính đột phá cho Đại Thiên thế giới.
Khương Trường Sinh mở miệng nói:
- Trước hết để cho Đại Thiên thế giới độ kiếp đi, Tiên đạo còn không phải người bảo hộ cho Đại Thiên thế giới.
Bạch Kỳ gật đầu, nói:
- Ta cũng không phải cầu ngài ra tay, chẳng qua tò mò, ngài có phải biết được nội tình của Đạo Quỷ hay không? Lộ ra một chút tình báo, cũng tiện để các giáo phái ít bị đau khổ một chút.
Khương Trường Sinh nói:
- Đạo Quỷ giống như chúng sinh, không có thống nhất đặc thù, cho nên không có tình báo cụ thể cho các ngươi, tự động tìm tòi đi.
Gặp hắn không có hứng thú với Đạo Quỷ, Bạch Kỳ lại không thể không lần nữa đổi chủ đề.
Mấy ngày sau, Bạch Kỳ không cần phải nhiều lời nữa, mà ngồi bên cạnh Khương Trường Sinh, nhìn hắn luyện đan.
Ánh lửa trong đỉnh lô kéo dài cái bóng của bọn hắn, thỉnh thoảng sẽ còn đụng vào nhau.
Khương Trường Sinh chuẩn bị luyện chế một kiện Thiên Đạo chí bảo, sau đó lại dùng đạo thống phản thần.
Đạo thống phản thần là dùng để nghe đạo, nhưng theo hắn suy nghĩ, sau khi đi vào đạo tràng có lẽ có thể tìm tới tình báo của Đạo Quỷ.
Hắn hỏi thăm qua Đọa Đạo, Viễn Cổ Tiên Đạo đã từng gặp được Đạo Quỷ, có phải chỗ thời đại của nó hay không, cho nên nó không hiểu nhiều.
Mấy ngàn năm sau.
Khương Trường Sinh luyện chế xong pháp bảo, đưa cho Bạch Kỳ, sau đó đứng dậy đi vào trước Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, chuyển động một phen gân cốt, hắn thoải mái ngồi xuống, sau đó xem xét giá trị đạo thống nhân quả.