← Quay lại trang sách

Chương 1599 Bắn trúng đối thủ (1)

Ngàn năm sau, Khổng Khuyết đã bay được, nhưng thoạt nhìn mới như hai tuổi, hắn mặc đạo bào nhỏ nhắn, ngồi tĩnh tọa ở bên cạnh Khương Trường Sinh, rất nhu thuận.

Khương Trường Sinh cũng nuôi qua hài tử, Thiên Đế, Bình An, Khương Tiển, Khương Thiên Mệnh đều là lớn lên bên cạnh hắn, nhưng bọn hắn cũng không có nhu thuận hiểu chuyện như Khổng Khuyết, có lẽ bởi vì trời sinh có đại khí vận, Khổng Khuyết từ nhỏ đã thông minh, không có quá tinh nghịch.

Sau khi vào Tử Tiêu cung ở, Khổng Khuyết chưa từng khóc rống qua, Khương Trường Sinh cũng sinh ra một tia yêu thích đối với hắn.

Một ngày này, Bạch Kỳ không ở trong Tử Tiêu cung, nàng mang theo Bạch Long tiến đến Địa Tiên giới, Địa Tiên giới xuất hiện đại loạn, đại loạn cần ban thưởng phúc duyên.

Khương Trường Sinh đứng dậy, đi đến Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh trước, Khổng Khuyết nhắm mắt theo đuôi.

Từ khi một ngày hắn cả gan đi vào bên cạnh Khương Trường Sinh sau, hắn đã mê cảm giác đợi ở bên cạnh Khương Trường Sinh.

Khương Trường Sinh chính là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, hắn cố ý phát ra đạo ý của mình, tới gần hắn thì tâm sẽ cảnh bình tĩnh, thậm chí có thể cảm ngộ Đại Đạo, tự nhiên có thể hấp dẫn Khổng Khuyết trời sinh có đại khí vận.

- Muốn học luyện bảo không?

Khương Trường Sinh mở miệng hỏi, Khổng Khuyết nghe xong, vội vàng gật đầu.

Theo sau, Khương Trường Sinh bắt đầu truyền thụ cho hắn pháp thuật khống chế lửa, có lửa, mới có thể luyện đan.

Nói ra, Khổng Khuyết trời sinh đã ẩn chứa Thiên Đạo chi hỏa đặc thù, chẳng qua ẩn tàng ở trong cơ thể hắn, còn không thể điều động, chính là bởi vì người mang hỏa này, Khương Trường Sinh mới nguyện truyền thụ cho hắn thuật luyện đan.

Khổng Khuyết nhìn như tuổi nhỏ, nhưng thông minh đến cực điểm, Khương Trường Sinh dạy bảo hắn rất nhẹ nhàng, bất cứ chuyện gì chỉ cần nói một lần.

Trăm năm sau, trước mặt Khổng Khuyết có một Tiểu Đỉnh đứng thẳng, dáng người nhỏ nhắn của hắn luyện đan trước Tiểu Đỉnh, nhìn qua rất đáng yêu.

Hắn hôm nay đã có thể tự mình luyện đan, ngộ tính của hắn cực cao, đã không cần Khương Trường Sinh dạy bảo, hiện tại có khả năng tự động tìm tòi luyện đan, mà truyền thừa trí nhớ Thái Thượng đan đạo đã ở trong đầu của hắn.

Khổng Khuyết cau mày, hắn đang trầm tư suy nghĩ.

Khương Trường Sinh thì một bên luyện đan, một bên nhìn về phía Đạo Giới.

Đạo Giới một mực diễn hóa, vô số sinh linh, trong sự khống chế của Thái Tuế, Doanh Ngư những tồn tại này, đã thành lập trật tự hệ thống Tiên đạo khác biệt.

Cửa lớn Tử Tiêu cung mở ra, Bạch Kỳ mang theo Bạch Long trở về, nàng như gió đi đến phía sau Khổng Khuyết, nhấc hắn lên cao.

Khổng Khuyết ngẩn người, sau khi thấy rõ là Bạch Kỳ, hắn lập tức nở nụ cười, Bạch Kỳ thấy thế, trái tim đều tan chảy.

Sau đó, nàng bắt đầu trêu đùa Khổng Khuyết.

Khương Trường Sinh vẫn cảm thấy nàng không có tình thương của mẹ, hoàn toàn xem Khổng Khuyết như đồ chơi.

- Tốt, đừng vò hắn, hắn vẫn phải tu hành.

Khương Trường Sinh mở miệng nói.

Bạch Kỳ lúc này mới thuận theo không nỡ buông ra, nàng nói lầm bầm:

- Lại không chơi đùa, lớn lên sẽ không có ý nghĩa.

Khương Trường Sinh khẽ nói:

- Tâm trí của hắn sớm đã thành thục.

- Đúng thế đúng thế, nương.

Khổng Khuyết đáp, sau đó trở lại trước Tiểu Đỉnh tiếp tục luyện đan.

Bạch Kỳ tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói:

- Khuyết Nhi đã biết luyện đan nha, quả nhiên, ở bên cạnh chủ nhân ngài chính là không giống, hiện tại Tiên đạo đều đang chờ mong Khuyết Nhi trong tương lai, hắn đã bị mang theo tên tuổi đệ nhất thiên kiêu Tiên Đạo, Khuyết Nhi, ngươi phải tu hành thật tốt, không thể để cho Tử Tiêu cung mất mặt.

Khổng Khuyết tò mò hỏi:

- Mất mặt? Ta thế nào mất mặt?

Bạch Kỳ ngồi xuống, sờ đầu của hắn, cười nói:

- Ngươi không sớm thì muộn sẽ rời khỏi Tử Tiêu cung, chính mình đi xông xáo, đến lúc đó khẳng định có rất nhiều người muốn khiêu chiến thiên kiêu như ngươi tên, thua thì sẽ mất mặt.

Thua?

Khổng Khuyết chưa từng nghe thấy cái chữ này, tiếp tục truy vấn.

Càng hỏi, ánh mắt hắn càng ngày càng có thần thái.

Khương Trường Sinh mặc dù không có nhìn về phía hắn, trong lòng vẫn hơi cảm khái.

Người có được Thiên Đạo đại khí vận, trong xương cốt đều hiếu chiến, Khổng Khuyết cũng không ngoại lệ.

Không hiếu chiến, làm sao có thể đi đến phía trên chúng sinh?

Đại khí vận, cũng không phải cho may mắn, mỗi một vị người có đại khí vận đều có sứ mệnh Thiên Đạo của mình, mặc dù Khổng Khuyết chạy tới trước mắt Khương Trường Sinh, hắn cũng không muốn đi phá hư sứ mệnh mà Thiên Đạo giao phó cho Khổng Khuyết.

Hàn huyên một hồi lâu, Bạch Kỳ cũng phấn khởi, nhìn về phía Khương Trường Sinh, hỏi:

- Chủ nhân, ta muốn mang hắn đi tìm Diệp Tầm Địch bọn hắn, tôi luyện một thoáng phương pháp chiến đấu, ngài cảm thấy thế nào?

- Xương cốt thân thể của hắn còn rất yếu, chờ một chút đi, vạn năm sau lại đi.

- Cũng được.

Vạn năm đối với bọn hắn mà nói, không lâu lắm.

Khổng Khuyết khong có tiếp xúc ngoại giới càng không có quan niệm thời gian.

Truyền thụ xong Thái Thượng đan đạo, Khương Trường Sinh truyền thụ Đại Đạo lục cho Khổng Khuyết, Khổng Khuyết chỉ dùng mấy trăm năm đã nắm giữ, chính thức đạp vào con đường tu hành, lại tập được rất nhiều thần thông phép thuật, lên trời xuống đất, có thể nói là không gì làm không được.

Kỳ hạn vạn năm đến sau, Khổng Khuyết thoạt nhìn mới mười tuổi đã là Tiên Đế danh phù kỳ thực, cho dù đặt ở trong Đại La tiên vực, cũng tuyệt đối tính là người nổi bật trong Tiên Đế.

- Lão sư, ta đi đây.

Khổng Khuyết mặc đạo bào màu trắng cung kính hành lễ nói với Khương Trường Sinh, Khương Trường Sinh tùy ý khoát tay, Khổng Khuyết quay người đi theo Bạch Kỳ rời khỏi.

Mộ Linh Lạc cười hỏi:

- Chàng rất thích hắn, muốn sinh thêm một đứa hay không?

Khương Trường Sinh lắc đầu nói:

- Con cháu nhiều như vậy, cần gì sinh thêm.

- Thế sinh một đứa con gái thì sao?

- Nữ nhi?

Khương Trường Sinh lưỡng lự, nói thật, hắn tuy có đứa con trai là Thiên Đế, nhưng bình thường rất khó gặp mặt, tương đương tại không có con trai.

Mộ Linh Lạc thấy thế, lập tức đứng dậy, đi về phía hắn.