← Quay lại trang sách

Chương 1602 Cái gọi là Thiên Đạo Thánh Nhân (2)

Chu kỳ Quy Ly trưởng thành rất dài, sau khi dẫn dắt nàng bước vào con đường tu hành, Khương Trường Sinh cũng không cần trông coi nàng.

Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh mở mắt, ánh mắt của hắn nhìn về phía Khổng Khuyết.

Đã thu xếp tốt Quy Ly, tiếp theo thì hảo hảo vun trồng Khổng Khuyết, vạn năm sau, Khổng Khuyết nên một mình ra ngoài xông xáo.

Dưới Chư Thiên Đại Đạo Thụ, Võ Tắc Tiên Thánh, Khương Nghĩa ngồi tĩnh tọa ở bên cạnh Vong Sinh tỉnh, luồng gió mát thổi qua, lay động áo bào hai thánh.

Võ Tắc Tiên Thánh mở mắt, mở miệng nói:

- Ngươi cảm nhận được sao?

Khương Nghĩa đi theo mở mắt, trầm ngâm nói:

- Ừm, trong Thiên Đạo lại có lực lượng mới sinh ra, nhưng không thể nhìn thấu, cũng không cách nào thôi diễn, đoán chừng có quan hệ với Tử Tiêu cung, chúng ta cũng không cần thăm dò nhiều.

Võ Tắc Tiên Thánh gật đầu, nhưng hắn vẫn không nhịn được cảm khái nói:

- Thiên Đạo tăng thêm lực lượng, rất có hình ảnh Đại Đạo quy tắc Đại Thiên thế giới, xem ra Thiên Đạo vô hạn mà lão sư nói tới, tuyệt đối không phải nói ngoa, ngài đang nỗ lực theo phương hướng này.

Thiên Đạo vô hạn.

Đó là việc Đạo Tổ trước đó giảng đạo, cho Đại La lúc ấy rung động thật lớn, hai người đến nay không có quên.

- Ta phát hiện chúng ta tựa hồ không cần tu luyện?

Khương Nghĩa nói sang chuyện khác.

Võ Tắc Tiên Thánh cười nói:

- Đó là tự nhiên, chỉ cần ngươi thích ứng lực lượng Thiên Đạo, vậy thì không cần tu luyện, nhiều nhất tôi luyện thủ đoạn chiến đấu của mình, cùng với sáng tạo đạo pháp, tạo phúc thương sinh.

Khương Nghĩa nghe xong, lúc này đứng dậy.

- Ngươi đi đâu?

- Đi tiêu diệt những Đạo Quỷ kia, thuận tiện bảo trì ý chí chiến đấu.

- Ngươi là Thiên Đạo Thánh Nhân, sao có thể đi làm loại chuyện đó, các giáo phái trong Tiên đạo đủ để trấn áp Đạo Quỷ nguy hiểm, cần gì chúng ta ra tay?

- Thiên Đạo Thánh Nhân nên làm việc như thế nào? Đạo Tổ dạy qua ngươi sao, nếu không có, vậy thì cứ bằng bản tâm, chúng ta bây giờ làm những chuyện như vậy chính là làm gương mẫu cho Thiên Đạo Thánh Nhân lúc sau, ta không rõ ràng ngươi nghĩ làm Thiên Đạo Thánh Nhân thế nào, mà ta muốn làm chính là thủ hộ Tiên đạo.

Dứt lời, Khương Nghĩa thả người vọt lên, hư không biến mất.

Lời này để Võ Tắc Tiên Thánh nhíu mày, lâm vào trầm tư.

Từ khi thành tựu Thiên Đạo Thánh Nhân, hắn một mực hết sức mâu thuẫn, có thể là đúng lúc gặp lượng kiếp, dẫn đến hắn không rõ ràng mình nên làm như thế nào, sợ hãi quấy rầy đến kế hoạch của lão sư, lại sợ cho Thiên Đạo Thánh Nhân mất mặt.

Trong Tiên đạo, đại năng tất không thể tuỳ tiện xuất đầu lộ diện, Võ Tắc Tiên Thánh cũng nghĩ như vậy, mặc dù trong lòng giấu trách nhiệm thủ hộ Tiên đạo, nhưng hắn cảm giác mình nên giữ một khoảng cách với chúng sinh.

Lời Khương Nghĩa vừa rồi thức tỉnh hắn.

Hắn đến tột cùng muốn làm Thiên Đạo Thánh Nhân như thế nào?

Lão sư không quản hắn phải thế nào, có phải hi vọng hắn có thể tìm tới con đường của mình hay không?

Giờ khắc này, suy nghĩ của Võ Tắc Tiên Thánh dần dần rộng rãi.

Hắn không bằng buông xuống lo lắng về Thiên Đạo Thánh Nhân của mình, tuân theo bản tâm, hỏi một chút mình muốn làm tồn tại như thế nào.

Vạn năm qua đi, Đại La tiên vực không có biến hoá quá lớn, cũng là thiên địa xung quanh đang nhanh chóng phát triển.

Tiên đạo lĩnh vực đã từng dùng ba đại siêu thoát đạo thống làm chủ giờ đều là Tiên đạo thiên địa, mà phạm vi Thiên Đạo khí vận đã bao trùm gần trăm phương lĩnh vực, đây là phạm vi thống trị gấp trăm lần Đạo Diễn, Huyền Mệnh, Trấn Xu, trên thực tế, sinh linh Tiên đạo chuyển động ra phạm vi lớn hơn.

Một ngày này.

Cửa lớn Tử Tiêu cung mở ra.

Khổng Khuyết người mặc giữ đạo bạo trắng dậm chân mà ra, đầu hắn mang vũ quan, phong thần tuấn dật, trên vai có một đầu Khổng Tước nhỏ, lông vũ bảy màu rực rỡ, quanh thân bao quanh tinh quang thản nhiên, khí thế phong mang tất lộ, tựa như một thanh kiếm, với kiếm ý trùng thiên.

Khổng Khuyết dừng bước lại, ánh mắt nhìn về phía thiên ngoại, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.

- Nhớ kỹ, không đạt Đại La Kim Tiên, không được trở về Đại La tiên vực.

Khổng Khuyết nhớ tới lời lão sư nói, ánh mắt trở nên kiên định.

Đại La Kim Tiên sao?.

Hắn tất có thể đi đến, mà đây tuyệt không phải điểm cuối của hắn.

Hắn lúc này hóa thành hào quang, bay ra ba mươi tầng ba trời, cấp tốc tan biến ở sâu trong hư không.

Trong Tử Tiêu cung.

Mặt mũi Bạch Kỳ tràn đầy vẻ sầu lo, nàng đứng ở bên cạnh Khương Trường Sinh, thở dài nói:

- Chủ nhân, ngài nói hắn có thể thành tựu Đại La Kim Tiên sao? Dù sao cũng là xông xáo Đại Thiên thế giới, tên ngốc này từ nhỏ đã không hề rời khỏi chúng ta.

Khương Trường Sinh nhắm mắt lại, nói:

- Yên tâm đi, không nên coi thường hắn.

Hắn tràn ngập lòng tin về Khổng Khuyết, bởi vì hắn đã có thể thấy tương lai của Khổng Khuyết, chỉ cần Khổng Khuyết không lộ ra quan hệ với hắn, sẽ thuận lợi trưởng thành Đại La Kim Tiên, thậm chí cạnh tranh cùng đám người Đạo Côn Luân vị trí Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.

Nghe được lời Khương Trường Sinh, Bạch Kỳ triệt để yên tâm.

Theo sau, Khương Trường Sinh bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu Đại Quy Nhất Chi Thuật.

Lúc trước hắn chẳng qua sơ bộ nắm giữ Đại Quy Nhất Chi Thuật, nếu không thể sáng tạo Thần thuật tru diệt ba ngàn Đại Đạo, chẳng thà nghiên cứu Đại Quy Nhất Chi Thuật một phen.

Hắn chuẩn bị lợi dụng Đại Quy Nhất Chi Thuật sáng tạo một bộ thân thể không nhận nhân quả, mệnh số ảnh hưởng cho nữ nhi của mình, nếu có thể, thậm chí không nhận Đại Đạo ảnh hưởng.

Lời như vậy, Quy Ly chính là vị Thiên Đạo thần linh thứ nhất từ khi Thiên Đạo sinh ra đến nay, khác biệt với Thiên Đạo Thánh Nhân, nàng bắt nguồn từ Thiên Đạo, lại có thể nhảy ra Thiên Đạo, bởi vì trong người nàng còn mang theo lực lượng của Hồng Mông Đại Đạo.

Khương Trường Sinh rất chờ mong mình sẽ sáng tạo ra nhân vật mạnh mẽ ra sao.

Khi hắn nhắm mắt, Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ cùng nhau rời khỏi Tử Tiêu cung, các nàng đi vào Thiên Giới, gặp Thiên Đế.

Trong Thiên Đế cung.

Thiên Đế cung kính hành lễ với Mộ Linh Lạc, đối với mẫu thân đến, hắn có chút hoang mang, mẫu thân đã thật lâu không có đến thăm hắn, mà bên cạnh còn có Bạch Kỳ đi theo, chẳng lẽ có việc gì lớn xảy ra?