Chương 1601 Cái gọi là Thiên Đạo Thánh Nhân (1)
Tạm thời còn chưa lấy tên.
Khương Trường Sinh mở miệng nói, cô bé này vừa sinh ra đã mang đến nhân quả cắn trả đáng sợ như vậy, hắn tự nhiên không dám tùy tiện lấy tên.
Mộ Linh Lạc gặp nhân quả cắn trả đã vượt qua Nhân Quả đại đạo bình thường, tám chín phần mười là chọc giận tới ý chí Đại Đạo.
Hiện tại, hắn muốn làm là tận lực để nữ nhi của mình sống sót.
Trong Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh, bé gái co ro, nhìn như không có có dị thường, trên thực tế trong cơ thể nàng đang dị động lực lượng cực kỳ đáng sợ.
Khương Trường Sinh không ngờ cử chỉ tùy tâm của mình sẽ dẫn tới phiền toái như thế, hiện tại chỉ có thể nghĩ biện pháp giải quyết.
Bạch Kỳ mơ hồ đoán được cái gì, không còn dám nhiều lời.
Khổng Khuyết vốn định đi tới, nhưng bị Bạch Kỳ lôi đi.
Khương Trường Sinh chuyên chú nữ nhi trong Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh, hắn không ngừng chuyển vận pháp lực, nhưng rất khó ngăn chặn lực lượng trong cơ thể nữ nhi, không chỉ như thế, còn có lực lượng nhân quả vô hình cắn trả mong muốn mạnh mẽ xông vào Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh.
Mỗi năm đi qua.
Trăm năm thoáng qua tức thì.
Khương Trường Sinh mặc dù giúp nữ nhi ngăn cách nhân quả cắn trả, nhưng thân thể nữ nhi quá yếu ớt, bản thân gánh không được lực lượng bạo động trong cơ thể, tiếp tục như vậy nữa, nàng tất sẽ biến thành tro bụi.
Đạo Giới, Đại Thiên thế giới đều không dung nàng, nên làm thế nào cho phải?
Khương Trường Sinh nhíu mày, hắn đột nhiên suy nghĩ cái gì, trong mắt lóe lên một tia dứt khoát.
Hắn lúc này bắt đầu thi pháp, bé gái trong Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh bỗng nhiên hóa thành khói tím tiêu tán, rơi ra từ trong miệng đỉnh.
Một màn này hấp dẫn ánh mắt Bạch Kỳ, Khổng Khuyết.
Khổng Khuyết theo bản năng cảm nhận được kinh dị, giống như gặp được thiên địch, hắn nhíu mày, ánh mắt nhìn chằm chằm tia tử khí kia.
Bạch Kỳ thì cảm nhận được Thiên Đạo, Thiên Đạo tựa hồ đang kiêng kị tử khí này.
Rất nhanh, tử khí tan biến trên Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh.
Bạch Kỳ vốn định hỏi thăm, nhưng thấy chủ nhân nhắm mắt lại, nàng kềm chế hoang mang ở nội tâm, kiên nhẫn chờ đợi.
Khương Trường Sinh không cách nào làm cho nữ nhi dùng hình dáng người bình thường sinh tồn, hắn suy nghĩ trước đó Vận Rủi Chi Thần, Tâm Ma Chi Thần, hắn quyết định để nữ nhi của mình dung hợp cùng Thiên Đạo, trở thành thần linh trong Thiên Đạo.
Không có hình dáng sinh linh, có lẽ có thể tránh thoát nhân quả cắn trả.
Đến nỗi như thế có thể mất đi tự do hay không, cũng không cần cân nhắc, chỉ cần ý chí vẫn còn, Khương Trường Sinh còn nhiều biện pháp để cho nàng hóa ra nhân thân.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Đại khái dùng ngàn năm, Khương Trường Sinh thành công, nữ nhi của hắn triệt để dung nhập vào trong Thiên Đạo, chúng sinh không thể nhìn trộm, mà có thể nói nàng ở khắp mọi nơi trong Thiên Đạo khí vận.
Ý thức Khương Trường Sinh thăm dò vào trong Thiên Đạo, đi vào trong một mảnh không gian tràn ngập ánh sáng chói lóa, nơi này chỉ có một thân ảnh, đó là một thiếu nữ, người mặc màu trắng vũ y, khí chất xuất trần, nàng đang ngồi ở chỗ đó, như là một khối ngọc trắng tinh khôi, cực kỳ xinh đẹp.
Tướng mạo của thiếu nữ tương tự Khương Trường Sinh, ngũ quan đẹp đẽ, đạo văn màu tím giữa mi tâm để cho nàng lộ ra thần tính.
Khương Trường Sinh đi đến trước mặt nàng, đưa tay sờ về phía đầu của nàng.
Thiếu nữ mở mắt, trong ánh mắt veo, lúc nhìn thấy Khương Trường Sinh, ánh mắt của nàng không có có sóng chấn động, nàng mở miệng gọi:
- Phụ thân.
Nàng sinh ra nhiều năm như thế, lại thêm dung nhập Thiên Đạo, linh trí của nàng đã thành thục, thậm chí thông qua Thiên Đạo, hiểu được rất nhiều.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Sau này ngươi gọi là Quy Ly, như thế nào?
Thiếu nữ trầm ngâm một lát, nói:
- Đa tạ phụ thân ban tên cho.
Quy là trở về Thiên Đạo, Ly là rời khỏi cấp độ sinh linh, rời khỏi thế gian trói buộc, cũng có hàm nghĩa truy cầu bản thân, đi xa rồi trở lại, người cuối cùng cũng có nơi để về.
Khương Trường Sinh bắt đầu nói chuyện phiếm cùng nữ nhi, trò chuyện một chút, trên mặt Quy Ly dần dần có nụ cười, khôi phục một tia sinh khí.
Nữ nhi Đạo Tổ sinh ra cũng không có dẫn tới rung chuyển trong Tiên đạo, không có được Khương Trường Sinh đồng ý, Bạch Kỳ cũng không dám lan truyền ra ngoài.
Về sau, Khương Trường Sinh dẫn ý thức Mộ Linh Lạc vào trong Thiên Đạo, một nhà ba người đoàn tụ.
Mộ Linh Lạc biết được tình cảnh Quy Ly bây giờ, nàng rất đau lòng, cảm thấy là mình không có bảo vệ tốt nữ nhi, Quy Ly cũng không có thương tâm, bởi vì hết thảy nhận biết của nàng còn đang tăng dần.
Cha mẹ làm bạn dần dần để Quy Ly có cảm xúc khác biệt.
Lúc đầu Mộ Linh Lạc muốn sáng tạo huyễn cảnh cho nàng, ít nhất vượt qua sinh hoạt mà hài tử bình thường nên trải qua, nhưng bị Khương Trường Sinh từ chối.
- Bản chất tính mạng của nàng đã chệch hướng nhân tộc, chúng ta không thể dùng quan niệm của người đi bồi dưỡng nàng, như thế sẽ chỉ làm nàng truy đuổi nhân gian.
Khương Trường Sinh truyền âm trả lời.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Quy Ly tràn ngập chờ mong.
Hắn bắt đầu có chờ mong càng lớn về Quy Ly, Quy Ly xuất sinh nhìn như bất hạnh nhưng hiện tại xem ra, đây ngược lại thành một cơ duyên lớn.
Độ cao ngày sau của Quy Ly tuyệt không phải chúng sinh Tiên đạo có thể so sánh, bởi vì trong cơ thể Quy Ly đã có một tia lực lượng của Hồng Mông Đại Đạo, lực lượng này lại đang không ngừng lớn mạnh, thậm chí diễn biến thành Hồng Mông Đại Đạo chân chính.
Lại thêm Quy Ly đã dung nhập vào trong Thiên Đạo, nàng tương đương đang nắm giữ Hồng Mông Đại Đạo cùng lực lượng Thiên Đạo, có được lực lượng như Khương Trường Sinh, dưới tình huống Khương Trường Sinh không tận lực chèn ép, nàng không sớm thì muộn có thể đứng ở phía trên chúng sinh.
Quy Ly mặc dù không phải sinh linh, nhưng có ý chí bản thân tồn tại, cái này là sống sót, sống sót tự nhiên muốn tu hành, sau khi làm bạn nàng mấy ngàn năm, Khương Trường Sinh cùng Mộ Linh Lạc riêng phần mình lưu lại một ý thức phân thân, sau đó chủ ý chí trở lại trong hiện thực của riêng mình.