Chương 1611 Khí tức của Đạo Tổ (1)
Hồng Mông.
Mộ Linh Lạc nhìn lên Hồng Mông Đại Đạo trước mắt, trong lòng tràn ngập rung động.
Trực giác nói cho nàng Hồng Mông trước mắt chính là một loại Đại Đạo.
Nàng lĩnh hội ba ngàn Đại Đạo vạn năm, gặp qua đủ loại Đại Đạo quy tắc, nhưng chưa bao giờ thấy qua Đại Đạo hoàn mỹ như vậy, nàng cảm nhận được tạo hóa, nhân quả, mệnh số, không gian, canh giờ, ngũ hành và ảo diệu của rất nhiều Đại Đạo quy tắc trong Hồng Mông, Hồng Mông giống như chính là ba ngàn Đại Đạo kết hợp lại.
Quy Ly nhìn chằm chằm Hồng Mông, trên mặt cuối cùng lộ ra nụ cười, nàng mở miệng nói:
- Phụ thân, chính là nó, nó đang kêu gọi ta, ta có thể tu hành ở trong đây hay không?
Khương Trường Sinh cười nói:
- Tự nhiên có khả năng, nhớ kỹ, không được lộ ra bất kỳ người nào về chuyện Hồng Mông, bao gồm cả Bạch Kỳ.
Quy Ly gật đầu, sau đó tiến lên, bay đi.
Mộ Linh Lạc quay đầu nhìn về phía Khương Trường Sinh, hỏi:
- Đại Đạo này là lai lịch ra sao?
Khương Trường Sinh trả lời:
- Ta sáng tạo.
Sáng tạo Đại Đạo?
Đôi mắt đẹp Mộ Linh Lạc trừng to, trong lòng nhấc lên kinh đào hải lãng.
Nàng một mực biết được năng lực sáng tạo của Khương Trường Sinh rất mạnh, thiên địa mà Khương Trường Sinh sáng tạo ra càng có tạo hóa hơn so với thiên địa mà các đại năng Tiên đạo mở, nhưng nàng hoàn toàn không ngờ Khương Trường Sinh lại còn có thể sáng tạo Đại Đạo.
Đây chính là Đại Đạo.
Nếu như Đại Đạo đều có thể sáng tạo, sau này Khương Trường Sinh chẳng phải có thể sáng tạo một phương Đại Thiên thế giới khác?
Trong chốc lát, Mộ Linh Lạc suy nghĩ rất nhiều, hình ảnh Khương Trường Sinh trong lòng nàng cất cao vô hạn, thực lực hai người sai biệt quả nhiên đang không ngừng kéo dài, bây giờ đã làm nàng không nhìn thấy hi vọng đuổi kịp.
Khương Trường Sinh có thể nghe được tiếng lòng của nàng, hắn không có an ủi, dù sao hắn lại không thể trợ giúp Mộ Linh Lạc sáng tạo Đại Đạo.
Đại Đạo là tồn tại tính duy nhất, cho dù hắn có nói quá trình mình sáng tạo đại đạo cho Mộ Linh Lạc, Mộ Linh Lạc sáng tạo ra một Hồng Mông khác cũng không có khả năng tồn tại, Hồng Mông chỉ có thể có một!
Nhìn một lúc lâu, Khương Trường Sinh mang theo Mộ Linh Lạc trở lại trong hiện thực, chỉ có Quy Ly, cứ để nàng ở trong Hồng Mông tu hành.
Sau khi trở lại Tử Tiêu cung, Mộ Linh Lạc vẫn không có cách nào bình tĩnh trở lại.
Nàng giương mắt nhìn về phía Khương Trường Sinh, trong mắt tràn đầy vẻ sùng bái.
- Đại Đạo cho rằng chàng chẳng qua là sợ hãi tranh chấp với nó, thật tình không biết, chàng đã sáng tạo Đại Đạo, nếu như chàng sáng tạo ra ba ngàn Đại Đạo mới, chẳng phải chàng có thể mở ra Đại Thiên thế giới mới? Đến lúc đó chúng ta sẽ không sợ Đại Đạo dây dưa nữa.
Mộ Linh Lạc cảm khái nói.
Nói lời này ngược lại để Khương Trường Sinh nhíu mày.
Sáng tạo Đại Thiên thế giới mới?.
Hết sức có ý tưởng.
Đáng tiếc, chỉ là sáng tạo Hồng Mông Đại Đạo đã hết sức không dễ, lại sáng tạo Đại Đạo khác, Khương Trường Sinh tạm thời không có suy nghĩ.
Khương Trường Sinh cười hỏi:
- Nhìn Hồng Mông, có thể sinh ra trợ giúp gì cho Vận Mệnh chi giới của nàng hay không?
Mộ Linh Lạc gật đầu, nói:
- Vận mệnh chi giới của ta là dùng Vận Mệnh đại đạo làm cơ sở, nhưng ta luôn cảm thấy kém chút cái gì, có lẽ chính là tạo hóa, mặc dù vận mệnh chi giới không cần sinh linh, nhưng vạn sự vạn vật tồn tại đều cần tạo hóa.
Khương Trường Sinh tán đồng gật đầu, sau đó chỉ bảo Mộ Linh Lạc vài câu, dẫn dắt nàng đi lĩnh hội Tạo Hóa đại đạo.
Tạo Hóa đại đạo không có lực công kích mạnh mẽ, nhưng nó lại là điểm xuất phát của ba ngàn Đại Đạo, lực lượng Tạo Hóa là cơ sở của hết thảy Đại Đạo.
Đợi Mộ Linh Lạc bắt đầu ngộ đạo, Khương Trường Sinh mới tiếp tục quan sát Đại Thiên thế giới chiến đấu.
Kiếp nạn của Đại Thiên thế giới càng ngày càng nghiêm trọng, càng ngày càng nhiều đạo thống tị thế bị ép cuốn vào kiếp số.
Khương Trường Sinh thỉnh thoảng sẽ diễn tính người mạnh nhất trong Đại Thiên thế giới trừ hắn ra, giá trị hương hỏa người mạnh nhất đang không ngừng đổi mới, giá trị hương hỏa cao nhất trước mắt đã đi đến 901 ức Thiên Đạo giá trị.
Nước Đại Thiên thế giới thật sự là đủ sâu.
Bất quá, chỉ cần không có tồn tại nhảy ra vượt qua trăm tỷ Thiên Đạo giá trị hương hỏa, Khương Trường Sinh không cảm thấy hoảng hốt.
Sự chú ý của hắn chủ yếu vẫn tập trung ở trên người Vĩnh Hằng châu, hắn tin tưởng Đạo Quỷ chống cự không được lực hấp dẫn của Vĩnh Hằng châu, chuẩn xác mà nói, chúng sinh đều không thể.
Vĩnh Hằng châu chính là Vĩnh Hằng tộc biến thành, dứt bỏ lực lượng không nói, ai không muốn vĩnh hằng bất diệt?
Bằng vào điểm vĩnh hằng bất diệt này, cũng đủ để cho chúng sinh chạy theo như vịt.
Đại La tiên vực, Cửu Tiên Kỳ sơn.
Cửu Tiên Kỳ sơn chính là một trong hùng phong của thiên hạ, truyền thuyết kể rằng Đạo Môn Cửu Tiên đấu pháp ở đây, trong đó có một vị đại triệt đại ngộ, sau đó thành tựu chưởng giáo Đạo Môn, vốn chỉ là tên Kỳ sơn, bởi vậy nhiều thêm tiền tố Cửu Tiên.
Tại đây từng có sự tích luận đạo ở quá khứ, nhiều vô số kể Tu Tiên giả đến đây du lịch.
Trong núi rừng, một đầu Hầu Tử màu đen nằm ở trên nhánh cây đi ngủ, chính là Đọa Đạo tới từ Viễn Cổ Tiên Đạo.
Từ khi được thả ra trong lượng kiếp, nó đã khôi phục tự do, nhưng nó không dám rời khỏi Đại La tiên vực, bởi vì Thiên Đạo khí vận trong Đại La tiên vực mạnh nhất, có thể trợ giúp nó chống đối nhân quả Đại Đạo áp chế.
Sau khi lượng kiếp kết thúc, Bạch Kỳ không còn trói buộc nó nữa, nó tiêu dao ở giữa thiên địa, cũng xông xáo ra uy danh hiển hách, Đọa Đạo đã được Tiên đạo cho rằng là Thiên Đạo đệ nhất kỳ thú.
Đọa Đạo đang ở ngủ say bỗng nhiên mở mắt, đột nhiên ngồi dậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ mặt ngưng trọng.
- Cỗ khí tức này không đúng, thế nào có khả năng...
Đọa Đạo tự lẩm bẩm, tâm thần càng ngày càng hoảng, bắt đầu nhảy nhót tưng bừng.
Thật lâu.
Nó hóa thành một mũi tên màu đen bay ra núi rừng, xông thẳng lên trời trong chớp mắt đã biến mất không thấy gì nữa.
Nửa năm sau.
Bạch Kỳ đi vào trước mặt Khương Trường Sinh, nói:
- Chủ nhân, Đọa Đạo muốn cầu kiến ngài.