← Quay lại trang sách

Chương 1615 Phục sinh, Đại Phóng Trục Chi Thuật (1)

Sao ngươi lại...

Ám Bá Tổ thất thanh kêu to, giống như gặp được chuyện làm hắn khó tin nhất.

Khương Trường Sinh không có trả lời, hắn dẫn theo Thái Thủy Niết Bàn Thương, thả người vọt lên, Đại Đạo Chi Nhãn trên trán mở ra, bắn ra Sơ Tích Lưỡng Cực Thần Quang, đánh trúng Ám Bá Tổ đối diện.

Thân thể Ám Bá Tổ bị xuyên thủng một lỗ thủng to, khiến cho hắn triệt để tức giận, hắn đột nhiên gầm thét một tiếng, thất khiếu bắn ra vô tận lôi điện phóng lên tận trời, tàn phá bừa bãi mảnh không gian thâm hồng, hình thành biển lôi vân vô cùng hùng vĩ.

Lúc này, nhân quả trường hà của Ám Đạo Tổ va về phía Khương Trường Sinh, ven đường, nhân quả trường hà đột nhiên tan biến, ở trong mắt Khương Trường Sinh, vô số nhân quả dùng tình thế khác biệt kéo tới, hắn không đường có thể trốn, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.

Bất quá đáng tiếc, chút lực lượng Nhân Quả này căn bản không lọt vào pháp nhãn của Khương Trường Sinh.

Bằng vào Thái Thủy Niết Bàn Thương, Khương Trường Sinh đã đủ để trấn áp hai vị Đạo Tổ Đạo Quỷ.

Trong lòng hắn rất thất vọng, giá trị hương hỏa của Đạo Quỷ tuy cao, nhưng cũng không có phát huy ra thực lực Tu Tiên giả, cũng đúng, hai vị này Đạo Quỷ đơn thuần dựa vào Đại Đạo lực lượng, pháp bảo trong tay kém hơn người, thần thông cũng không đủ tinh diệu.

Khương Trường Sinh mất đi kiên nhẫn, chuẩn bị cho bọn hắn một trận thất bại, bỗng nhiên, ánh mắt của hắn liếc nhìn Ám Bá Tổ triệu hoán ra lôi vân vô biên, nơi đó xen lẫn thiên lôi, đè nén đến cực điểm.

Chỗ sâu trong thiên lôi, Khương Trường Sinh mơ hồ thấy được một thân ảnh, hắn lập tức hứng thú.

Chẳng lẽ...

Hắn lúc này dừng tay, thấy thế, Ám Đạo Tổ tựa hồ hiểu rõ cái gì, đi theo dừng tay, cũng nhìn về phía lôi vân vô biên trên đỉnh đầu Ám Bá Tổ.

Thất khiếu Ám Bá Tổ vẫn như cũ bốc lên thiên lôi, liên tiếp lấy lôi vân cuồn cuộn phía trên, hình ảnh rung động, Ám Đạo Tổ tựa hồ đã mất đi ý thức, thân thể rung động.

Ám Đạo Tổ nhìn thấy một màn này, chau mày, rất rõ ràng hắn cũng không ngờ rằng Ám Bá Tổ sẽ xuất hiện loại tình huống này.

Khương Trường Sinh mở miệng nói:

- Đã như vậy, vậy tồn tại sắp xuất hiện kế tiếp sẽ để các ngươi đối phó đi.

Dứt lời, hắn hư không biến mất trong hư không Thâm Hồng.

Huyết phong gào thét, sấm sét vang dội, nơi này tựa như Hỗn Độn sơ khai, không có Đại Đạo quy tắc, không có có sinh linh vạn vật.

Ám Đạo Tổ thấy Khương Trường Sinh rời khỏi, không chỉ không có buông lỏng một hơi, ngược lại càng căng thẳng hơn.

Ngay cả Đạo Tổ đều bị kinh sợ thối lui, tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì?

Hắn lúc này vận dụng đạo niệm, một lần nữa phục sinh đám Đạo Quỷ lúc trước bị xóa sạch, nhất niệm sinh, nhất niệm diệt, bất quá tồn tại được đạo niệm phục sinh nhất định phải là chịu đạo niệm che chở, không có khả năng vô duyên vô cớ phục sinh tồn tại đã thật lâu tiêu vong.

- Chuyện thế nào?

- Nơi này là nơi nào?

- Đạo Tổ đâu?

- Ám Bá Tổ xảy ra chuyện gì? Đó là thiên kiếp?

- Thiên uy thật đáng sợ.

Đám Đạo Quỷ cũng không có cảm nhận được bản thân chết đi, trong mắt bọn hắn, ba vị Đạo Tổ vừa ra tay, ánh mắt của bọn họ đã mất đi màu sắc, thoáng thất thần, lần nữa mở mắt chính là cảnh tượng trước mắt.

Ám Đạo Tổ thở dài một tiếng, nói:

- Không ngờ hắn thật thành công.

Nghe vậy, chúng Đạo Quỷ càng thêm hoang mang.

- Ám Bá Tổ sở dĩ nguyện ý hợp lại cùng ta là bởi vì hắn cần lực lượng của Tiên đạo Đạo Tổ, dùng cái này để phục sinh chân thân của hắn trong Đại Thiên thế giới.

Ám Đạo Tổ bình tĩnh nói, ánh mắt nhìn về phía lôi vân vô biên, trong mắt tràn đầy vẻ phức tạp.

Ám Khương Thiên Mệnh kinh ngạc hỏi:

- Vì sao muốn phục sinh chân thân Đại Thiên thế giới? Không nên là địch nhân vốn có sao?

Đạo Quỷ khác cũng rất hoang mang.

Ám Đạo Tổ không tiếp tục trả lời, hắn nhìn lôi vân, mơ hồ rõ ràng một thân ảnh khủng bố đang ngưng tụ, trong lòng hắn cũng tràn ngập bao la mờ mịt.

Lúc trước nghe nói Ám Bá Tổ yêu cầu, hắn chẳng thèm ngó tới, cảm thấy Ám Bá Tổ đang si tâm vọng tưởng, bất quá hắn cần lực lượng của Ám Bá Tổ, cho nên giả vờ đồng ý.

Không ngờ Ám Bá Tổ lại thật thành công.

Ám Đạo Tổ suy nghĩ Khương Trường Sinh lúc trước chiến đấu, hắn luôn cảm thấy Khương Trường Sinh cố ý làm, trực giác nói cho hắn biết, Khương Trường Sinh có được thực lực dễ dàng giết hai người bọn họ.

Mặc kệ như thế nào, hắn nhất định phải buông xuống địch ý cùng tính toán dành cho Tiên đạo.

Nếu Đạo Tổ nguyện ý bỏ qua cho hắn một mạng, vậy hắn nhất định phải nhận chuyện này, quan trọng nhất chính là, hắn đã thử qua, thất bại, không thể lại nếm thử, này không phù hợp chuẩn tắc hắn làm việc.

Sống sót mới là quan trọng nhất.

Giờ khắc này, trong lòng Ám Đạo Tổ tràn ngập hối hận, hắn đã đánh giá thấp thực lực của Khương Trường Sinh cực lớn, lần này hắn cũng không phải chủ động đấu Khương Trường Sinh, chẳng qua bị Khương Trường Sinh tính toán, bắt được.

Hắn suy nghĩ kỹ một chút, mặc dù mình dự đoán những thủ đoạn nào, kế hoạch chuẩn bị đầy đủ, cũng chưa chắc có thể chiến thắng Khương Trường Sinh.

- Sáng cùng tối, tối diễn sinh trong sáng, nhưng sáng không bị tối hạn chế, có lẽ đã định trước ta không thể chiến thắng hắn.

Ám Đạo Tổ âm thầm thở dài, hắn không có rời khỏi, bởi vì Ám Bá Tổ cử động lần này tất nhiên sẽ chọc giận Tam Thiên đạo tôn, hắn cũng trốn không thoát liên quan.

Đối với Tam Thiên đạo tôn, hắn vốn không thể làm gì, nếu có thể lựa chọn, hắn cũng không muốn cuốn vào loạn cục trong Đại Thiên thế giới, vì thế, hắn vẫn phải cho phía dưới hứa hẹn một hy vọng.

Trải qua trận này, có lẽ hắn lại có biến số mới.

Khương Trường Sinh không giết hắn tất nhiên có dụng ý khác.

Trong Tử Tiêu cung.

Khương Trường Sinh ngồi xuống, ánh mắt của hắn vẫn như cũ nhìn chằm chằm tầng sâu trong hư không kia, trong chiến đấu, hắn đã đánh Luân Hồi ấn ký đã cải tiến vào trên người Ám Đạo Tổ, Ám Bá Tổ, cho nên hắn không sợ hai vị Đạo Quỷ chạy ra ánh mắt của hắn.