Chương 1616 Phục sinh, Đại Phóng Trục Chi Thuật (2)
Hắn một bên nhìn Bá Tổ thoát khỏi kiếp vân trói buộc, một bên chờ đợi sinh tồn ban thưởng.
Đối với Bá Tổ phục sinh, hắn thật không tưởng được, bất quá Bá Tổ truyền thụ cho hắn Đại Quy Nhất Chi Thuật, coi như cho hắn ân tình, hắn đương nhiên sẽ không can thiệp Bá Tổ phục sinh.
Nếu như Bá Tổ phục sinh, phiền toái của Đại Đạo lại nhiều hơn, dạng này có thể cho Khương Trường Sinh nhiều thời gian hơn đi tu hành.
Đừng nhìn Khương Trường Sinh tạm thời không gặp được địch thủ, trong lòng hắn vẫn lo lắng như cũ, bởi vì hắn phải đối mặt ý chí Đại Đạo, đó là lực lượng không biết.
Chỉ cần hắn không thể nhất kích hủy diệt Đại Thiên thế giới, vậy hắn rất có thể sẽ không thể hạ gục ý chí Đại Đạo.
Một lát sau, một dòng thông báo xuất hiện trước mắt hắn.
"Tiên tuế năm 33664507, ngươi bị Ám Đạo Tổ, Ám Bá Tổ hợp lại tập kích, ngươi thành công sinh tồn dưới sự công kích của bọn hắn, vượt qua một trận sát kiếp, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng - Đạo Nguyên Thần thuật Đại Phóng Trục Chi Thuật"
Đạo Nguyên Thần thuật.
Lông mày Khương Trường Sinh nhíu lại, Đại Phóng Trục Chi Thuật nghe xong đã thật không đơn giản, mà lại dính vào hai chữ Đạo Nguyên, vô cùng có khả năng là phía trên Đại Đạo.
Hắn không có tiếp nhận truyền thừa Đại Phóng Trục Chi Thuật, ánh mắt nhìn chằm chằm vùng hư không kia.
Bá Tổ đứng trong lôi vân, muôn vàn thiên lôi như xiềng xích quấn quanh thân thể hắn, hắn gào thét, ra sức tránh né, thiên lôi cuốn lên, như sương mù vờn quanh hắn, lúc nào cũng có thể bao phủ hắn.
Khí thế của hắn mạnh mẽ hơn Ám Bá Tổ rất nhiều, khiến cho nhóm Đạo Quỷ phía sau Ám Đạo Tổ run lẩy bẩy, thở mạnh cũng không dám.
Dù là Khương Trường Sinh cũng theo đó kinh hãi, thân thể khí huyết của Bá Tổ thật đáng sợ, đây là khủng bố mà ánh mắt của hắn đều có thể cảm nhận được.
Không hổ là Tiên đạo Đạo Tổ đã từng vô địch Đại Thiên thế giới.
Khương Trường Sinh rất tò mò, Bá Tổ là như thế nào cùng Ám Bá Tổ thành lập liên hệ, cũng để cho mình khởi tử hoàn sinh?.
Người tu đạo cùng Đạo Quỷ quan hệ đến tột cùng như thế nào?.
Khương Trường Sinh đột nhiên cảm thấy Đạo Quỷ cũng không phải chẳng qua là ác niệm, tà niệm lĩnh hội Đại Đạo tạo ra.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Qua đi trăm năm, Bá Tổ mới triệt để thoát khỏi kiếp vân trói buộc, lúc hắn nhảy ra khỏi mây, vùng hư không kia hư không biến mất, khiến cho Khương Trường Sinh không thể nhìn trộm.
Mặc dù không thể nhìn trộm, nhưng nương tựa theo Luân Hồi ấn ký, Khương Trường Sinh có thể cảm giác được phương hướng của Ám Đạo Tổ, Ám Bá Tổ, chỉ không cách nào nhìn trộm thôi.
Nếu Bá Tổ không muốn bị người phát hiện, Khương Trường Sinh không mạo phạm nữa.
Hắn bắt đầu tiếp nhận truyền thừa Đại Phóng Trục Chi Thuật.
Trí nhớ bàng bạc tràn vào trong óc của hắn, nhưng nương tựa theo tu vi hắn bây giờ, chỉ trong nháy mắt đã đón nhận, bất quá mong muốn tu luyện thuật này, vẫn cần thời gian.
Đại Phóng Trục Chi Thuật, có thể trục xuất bất kỳ tồn tại gì, mà lại là trục xuất tới bên ngoài Đại Thiên thế giới.
Khương Trường Sinh bị kinh động, hắn còn tưởng rằng là nhân quả trục xuất lúc trước hắn sáng tạo, không ngờ trình độ trục xuất khoa trương như thế.
Ngoài Đại Thiên thế giới là hoàn cảnh như thế nào?
Trong trí nhớ truyền thừa, Khương Trường Sinh thấy một đoạn hình ảnh ngắn, kia chính là một vị sinh linh nào đó sau khi bị trục xuất ra ngoài, trong âm thầm biến thành tro bụi, không còn tồn tại.
Đoạn ngắn này nói cho hắn biết kết cục bị trục xuất sẽ khủng bố đến mức nào, nhưng cũng làm cho hắn có thêm chút hiểu biết về bên ngoài Đại Thiên thế giới.
Sau khi sinh linh Đại Thiên thế giới rời khỏi Đại Thiên thế giới, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Cái gọi là Đại Phóng Trục Chi Thuật hẳn không phải xua đuổi, mà là tước đoạt hết thảy, khiến cho Đại Thiên thế giới gạt bỏ người bị thi thuậ ra ngoài. Đạo Nguyên Thần thuật thật bá đạo! Khương Trường Sinh suy nghĩ mình nắm giữ Đại Thiết Thiên Thuật, Đại Quy Nhất Chi Thuật, cũng không biết hai loại thuật này có thể được cho là Đạo Nguyên Thần thuật hay không.
Năng lực Đại Thiết Thiên Thuật che giấu nhân quả cực mạnh, thậm chí có thể tránh thoát Đại Đạo, miễn cưỡng có chút ý tứ của Đạo Nguyên Thần thuật.
Đại Quy Nhất Chi Thuật kém một chút, dù sao Sáng Tạo giả đã rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu, mặc dù bây giờ quay đầu trở lại, nhưng xác thực thất bại.
Khương Trường Sinh bắt đầu tu hành Đại Phóng Trục Chi Thuật.
Cũng không biết nếu hắn trục xuất Tam Thiên đạo tôn, sẽ dẫn tới biến cố như thế nào?
Hắn rất chờ mong.
Tiên đạo Đạo Tổ cùng Ám Đạo Tổ chiến đấu cũng không có truyền ra Đại Thiên thế giới, các đại đạo thống vẫn đang ở trong kiếp số, bọn hắn gặp phải Đạo Quỷ giết không hết, diệt bất tận.
Ngàn năm sau.
Khi Khương Trường Sinh còn đang tu hành Đại Phóng Trục Chi Thuật, phân thân của hắn mang theo Đọa Đạo trở về.
Phân thân tiêu tán, trí nhớ của hắn tràn vào trong đầu Khương Trường Sinh, trong có trải qua trong khoảng thời gian này.
Đọa Đạo tê liệt ngồi dưới đất, tự lẩm bẩm:
- Không có khả năng. tuyệt đối không thể.
Ở trong trí nhớ, phân thân Khương Trường Sinh được Đọa Đạo chỉ dẫn, tiến vào một mảnh không gian dị thứ nguyên chưa từng có sinh linh đặt chân, trong thời không loạn lưu ẩn giấu đi một phương tiểu thiên địa đầy tàn phá, bên trong có vô số mộ bia, ở trong giữa đạo quan đổ nát tàn tạ nhất, bọn hắn thấy được thi thể của Huyền Diệu đạo tổ.
Thi thể hoàn chỉnh.
Chẳng qua là cỗ này thi thể bị lực lượng thần bí cảm nhiễm, một khi bước vào đạo quan, bọn hắn đã gặp nhân quả cắn trả, cũng may bọn hắn kịp thời rời khỏi.
- Có gì không thể chứ? Ngươi bị hắn phong ấn, như thế nào nhìn thấy kết cục của hắn?
Khương Trường Sinh bình tĩnh nói, trong lòng hắn nói thầm.
Bá Tổ phục sinh, chẳng lẽ Huyền Diệu đạo tổ cũng muốn phục sinh?
Lộn xộn!
Hắn đột nhiên không phân rõ đây là tính toán của Tam Thiên đạo tôn, vẫn là hậu thủ của Tiên đạo trước kia.
Bất quá theo trong trí nhớ xem, thi thể Huyền Diệu đạo tổ hết sức không thích hợp, toàn thân bò đầy thi ban màu đỏ sậm, hai mắt còn mở to, không có con ngươi.