Chương 1630 Đại Đạo Chi Hải (2)
Ha ha, ta cũng không muốn đối phó Đạo Tổ, ngược lại Đại Đạo không dung Tiên đạo, chúng ta hà tất chịu chết?
Cường giả các phương đạo thống nói xong bắt đầu âm dương quái khí, nhân quả cừu hận của các đạo thống ở đây rất phức tạp, có thể tụ tập bọn hắn tại đây, đủ để thấy vị Vô Lượng chi chủ này mạnh mẽ ra sao.
Vô Lượng chi chủ mở mắt, đôi mắt lộ ra màu xanh bạc, mở miệng nói:
- Ta triệu các ngươi đến đây, không phải cần Đạo Quỷ, Tiên đạo, ta cần chính là Đại Đạo Chi Hải.
Đại Đạo Chi Hải.
Hết thảy cường giả lập tức an tĩnh lại, mặt lộ vẻ ngưng trọng.
- Đại Đạo Chi Hải đã sinh ra, giấu ở một góc nào đó trong Đại Thiên thế giới, tất cả Đại Đạo sinh cơ phân tán tại các lĩnh vực đều biến mất, đây cũng là chứng minh tốt nhất, chắc hẳn Đạo Quỷ tan biến, cũng là đi truy tìm Đại Đạo Chi Hải, dù sao Đại Đạo Chi Hải có được đại tạo hoá thực hiện hết thảy.
Vô Lượng chi chủ nói đến chỗ này, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Bá Tổ.
Bá Tổ hừ lạnh một tiếng, không nói gì.
Vô Lượng chi chủ đi theo quét nhìn hết thảy cường giả, nói:
- Buông xuống cừu hận của các ngươi, tìm kiếm Đại Đạo Chi Hải, vô luận người nào tìm được, có thể giao cho ta, ta nguyện ban cho bọn hắn thần quyền vĩnh hằng bất diệt, dĩ nhiên, các ngươi cũng có thể không giao cho ta, nhưng ít ra, vô thượng tạo hóa này ở trong tay đạo thống, mà không phải trong tay Đại Đạo.
- Ta mặc kệ trong các ngươi có bao nhiêu từng gia nhập Đại Đạo thần đình, cũng mặc kệ các ngươi là nguyên do gì muốn gia nhập, bây giờ Đại Đạo thần đình đã giải tán, Đạo Quỷ chính là ác ý mà Đại Đạo tán phát ra cho chúng ta, nếu đạo thống chúng ta muốn trường tồn, nhất định phải trực diện Đại Đạo.
Phía trên tinh vân, một mảnh yên lặng, các phương cường giả giấu trong lòng tâm tư của riêng mình. Tóc trắng trên đầu Vô Lượng chi chủ bắt đầu phất phới bay cao lên, rất có tư thế che đậy toàn bộ tinh vân.
- Ta cho các ngươi một cơ hội, ai có thể chiến thắng ta, người đó sẽ thay thế được ta, nếu không có người nào có thể làm được, về sau nhất định phải phục tùng ta.
Lời nói lạnh như băng Vô Lượng Chi Chủ vang vọng trong hư không, hết thảy cường giả nghe được, vẻ mặt âm trầm xuống, trong mắt lộ ra sát ý.
Trong Tử Tiêu cung.
Khương Trường Sinh đang dùng đạo ý bản thân dẫn dắt Bạch Kỳ tu hành, hắn bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ gợn sóng chiến đấu như có như không.
Hết sức mỏng manh, nhưng xác thực tồn tại.
Khương Trường Sinh không thể bắt được gợn sóng chiến đấu đến từ phương nào, hắn không khỏi dùng hương hỏa diễn toán đi tính người mạnh nhất trong phạm vi đã biết, giống như trước đó, trừ hắn ra mạnh nhất vẫn là Bá Tổ, gần một trăm năm mươi tỷ Thiên Đạo giá trị hương hỏa.
Nhưng trực giác nói cho hắn biết, Đại Thiên thế giới xuất hiện tồn tại mạnh hơn Bá Tổ.
Hắn cũng không cảm thấy kỳ lạ, dù sao thần niệm của hắn đến nay không thể bao trùm Đại Thiên thế giới, chớ nhìn hắn trước đó tru sát không ít cường địch, nhưng hắn cũng không có đến mức độ khiến ý chí Đại Đạo kiêng kỵ, chẳng qua là Tam Thiên đạo tôn biết được Tiên đạo uy hiếp, sớm ra tay mà thôi.
Dựa theo Đố Phạt nói, Đại Thiên thế giới vẫn tồn tại không ít đạo thống mạnh mẽ, bởi vì Đại Thiên thế giới đang khuếch trương vô hạn, ai cũng không biết Đại Thiên thế giới đến tột cùng lớn đến bao nhiêu.
Khương Trường Sinh không nghĩ nhiều nữa, chuyên tâm dạy bảo Bạch Kỳ.
Thoáng chớp mắt.
Mười vạn năm đi qua, Bạch Kỳ ngồi tĩnh tọa ở bên cạnh Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, chuyên tâm ngộ đạo, đây là lần đầu tiên nàng nghiêm túc đi tắm ở trong đó, mà không phải bị buộc.
Khương Trường Sinh đứng dậy, chuẩn bị ra đi vòng vòng, tận mắt nhìn một phong thái Tiên đạo bây giờ.
Cùng lúc đó.
Đạo Môn, trong Bát Quái cung.
Hãi Thiên thánh tôn đang bái phỏng Đạo Côn Luân.
- Vô Lượng chi chủ? Đó là nhân vật nào?
Đạo Côn Luân nhíu mày hỏi.
Hãi Thiên thánh tôn trầm ngâm nói:
- Tại thời kì cuối Viễn Cổ Tiên Đạo, Vô Lượng chi chủ đã tồn tại, mà lại rất mạnh mẽ, hắn xây dựng đạo thống ở rìa Đại Thiên thế giới, sau khi tràng hạo kiếp kia buông xuống, Viễn Cổ Tiên Đạo yên diệt, chín thành đạo thống trong Đại Thiên thế giới ngã xuống, nhưng Vô Lượng chi chủ cùng đạo thống của hắn còn sống sót.
- Trong đoạn thời gian dài về sau, Vô Lượng chi chủ nghỉ ngơi, rất ít hiện thế, mỗi lần hiện thân cũng là vì Đại Đạo Chi Hải, Đại Đạo Chi Hải chính là đầu nguồn sinh cơ của Đại Đạo, ẩn chứa tạo hóa vô thượng, mỗi một lần trong quá trình tranh đoạt Đại Đạo Chi Hải, Vô Lượng chi chủ đều bằng vào thực lực tuyệt đối quét ngang hết thảy cường địch.
Trên mặt Hãi Thiên thánh tôn lộ ra vẻ kính sợ.
Sống được càng lâu, rõ càng Đại Thiên thế giới hiểu càng nhiều, kính sợ cũng càng nhiều.
Đạo Côn Luân nhíu mày, nói:
- Đại Đạo Chi Hải hiện thế, ảnh hưởng gì cho Tiên đạo?
Hãi Thiên thánh tôn trả lời:
- Bây giờ Tiên đạo có phạm vi bao la, Đại Đạo Chi Hải nếu như xuất hiện trong Tiên đạo, nhất định sẽ bị Vô Lượng chi chủ để mắt tới, cái này sẽ rất phiền toái, dù sao Vô Lượng chi chủ là tồn tại mà Vĩnh Hằng tộc đều không làm gì được, cho nên hắn sẽ không kiêng kị Đạo Tổ, hắn chỉ sẽ vì Đại Đạo Chi Hải, không từ thủ đoạn.
Hắn dừng một chút, kể ra đại chiến mấy vạn năm trước, nghe nói Vô Lượng chi chủ trấn áp chủ nhân của mấy trăm phương đạo thống, Đạo Côn Luân rất giật mình, bởi vì một chút đạo thống trong đó là Bá Chủ đạo thống tiếng tăm lừng lẫy xung quanh Tiên đạo.
Đạo Côn Lôn ghi lại thật sâu danh hiệu Vô Lượng chi chủ.
- Ta sẽ báo việc này cho lão sư.
Đạo Côn Luân mở miệng nói.
Hãi Thiên thánh tôn lắc đầu, nói:
- Không chỉ là báo cho việc này, ngươi cần khuyên Đạo Tổ, nhất định phải tranh Đại Đạo Chi Hải, Vô Lượng chi chủ ẩn núp vô số năm, nhưng đều vì Đại Đạo Chi Hải mà điên cuồng, ta hoài nghi Đại Đạo Chi Hải ẩn chứa lực lượng đối kháng Đại Đạo, bằng không Vô Lượng chi chủ cũng không có khả năng sống đến hôm nay.
- Thỉnh Đạo Tổ làm tốt quyết tâm tranh đấu cùng Vô Lượng chi chủ!