← Quay lại trang sách

Chương 1631 Tứ Phương Thiên Đế (1)

Sau khi Hãi Thiên thánh tôn rời đi, Đạo Côn Luân một mực suy tư chuyện hắn nói tới, Đại Đạo Chi Hải sinh ra Đại Đạo sinh cơ tất nhiên không đơn giản, đối với đạo thống sinh tồn ở Đại Thiên thế giới mà nói, không tiến ắt lùi, nếu như Đại Đạo Chi Hải thật có tạo hóa vô thượng, Tiên đạo há có thể bỏ lỡ?

Thế là, hắn châm chước nửa canh giờ, sau đó nhích người đi tới Tử Tiêu cung.

- Ừm, ta đã biết, ngươi trở về đi.

Nghe Đạo Côn Luân nói xong, Khương Trường Sinh bình tĩnh nói..

Đạo Côn Luân vội vàng hành lễ cáo lui, đi ra Tử Tiêu cung, hắn tự giễu cười một tiếng, quả nhiên, cái gì đều không thể gạt được lão sư.

Cùng lúc đó.

Trong lòng Khương Trường Sinh vẫn không bình tĩnh.

Đầu tiên gặp phải Hỗn Độn Chi Hải, bây giờ lại toát ra Đại Đạo Chi Hải, hai cái này nếu không có quan hệ, hắn cũng không tin.

Ý thức của hắn lúc này vượt qua thời không, đi tới Hỗn Độn Chi Hải.

Đi vào bên trong cuồng phong bạo vũ, Khương Trường Sinh kêu gọi Đố Phạt.

Lôi vân gạt ra, Đố Phạt hiện thân, hắn tò mò hỏi:

- Chuyện gì? Ngươi sẽ không nhanh như thế đã muốn đối phó Đại Đạo ý chí chứ, đừng nghĩ quẩn.

Trong lòng của hắn buồn bực, tên ngốc này thoạt nhìn cũng không lỗ mãng.

- Ta muốn biết lai lịch của Đại Đạo Chi Hải.

Khương Trường Sinh nói thẳng, tự xưng đều cải biến, xem như kéo gần lại quan hệ lẫn nhau, không có cách xa đối phương ở ngoài ngàn dặm.

Đố Phạt nghe xong, ngữ khí càng thêm tò mò:

- Đại Đạo Chi Hải xuất hiện? Xem ra là cảm nhận được lực lượng Hỗn Độn Chi Hải buông xuống Đại Thiên thế giới, Đại Đạo Chi Hải đối với sinh linh các ngươi mà nói, có thể là đồ tốt, Đại Đạo Chi Hải bắt nguồn từ Hỗn Độn Chi Hải, Hỗn Độn Chi Hải dựng dục hết thảy Đại Thiên thế giới, trong đó có một vùng biển thai nghén ra ba ngàn Đại Đạo, đó chính là Đại Đạo Chi Hải, sau khi Hỗn Độn Chi Hải bị khu trục, chỉ còn lại có Đại Đạo Chi Hải, Đại Đạo Chi Hải nằm ở đỉnh chóp Đại Thiên thế giới, độc lập bên trong một vùng không gian, chúng sinh khó tìm.

- Đại Thiên thế giới khuếch trương vô hạn, mà Hỗn Độn Chi Hải sinh ra Đại Thiên thế giới cũng giống như thế, chẳng qua bây giờ đang nguyên thủy, bị ngăn chặn thôi, nhưng Đại Đạo Chi Hải nằm ở Đại Thiên thế giới, cho nên Đại Đạo Chi Hải cũng sẽ khuếch trương vô hạn, chẳng qua tốc độ kém xa Đại Thiên thế giới, mỗi khi đạt tới trình độ nhất định, Đại Đạo sẽ xuất ra một bộ phận Đại Đạo Chi Hải, bên trong ẩn chứa toàn bộ quy tắc ba ngàn Đại Đạo, cho nên sinh linh Đại Thiên thế giới sẽ tranh đoạt, ngươi cũng đi đi, đạt được Đại Đạo Chi Hải, trăm lợi mà không có một hại.

Hắn hi vọng Khương Trường Sinh càng mạnh càng tốt, mặc dù hắn đã không có sức chiến đấu, nhưng hắn có thể nhìn ra được thực lực đại khái của Khương Trường Sinh, khoảng cách đến Đại Đạo ý chí là còn hết sức cách xa.

Khương Trường Sinh gật đầu, hắn ngược lại hỏi:

- Nếu Đại Đạo Chi Hải có thể giúp đạo thống mạnh lên, vì sao Đại Đạo ý chí không ngăn chặn?

- Ha ha ha, ba vị Đại Đạo ý chí chúng ta chẳng qua là Chúa Tể Đại Thiên thế giới thôi, chân chính có thể chưởng khống hết thảy chính là Đạo, nhất định phải chúng ta hợp thể mới được, bây giờ Đại Đạo ý chí có thể không quản được Đại Đạo Chi Hải, hắn một mực chỗ đang ngủ mê, trừ phi có đạo thống cường đại đến mức độ kinh động hắn, nhưng chỉ cần hắn tỉnh lại, luôn có thể dễ dàng trấn áp dị số trong Đại Thiên thế giới.

Đố Phạt trả lời, trong tiếng nói tràn đầy đố kỵ.

Khương Trường Sinh hoang mang hỏi:

- Các ngươi đều là Đại Đạo ý chí, vì sao hắn mạnh nhất?

- Sinh ra chính là như thế, tựa như chúng sinh, cũng có tư chất chênh lệch, ngươi hỏi ta, ta hỏi ai? Hỏi Đạo sao? Ta đều không muốn nhìn thấy hắn.

Đố Phạt nói.

Khương Trường Sinh vui vẻ, hắn đột nhiên phát hiện vị Đố Phạt này có chút đáng yêu, trên người không có lạnh lùng như Đại Đạo, ngược lại rất giống như phàm nhân, có được tâm tình của mình, hắn thậm chí hoài nghi tên này không phải bị một vị phàm nhân nào đó đoạt xá chứ, hoặc là tên ngốc này là người xuyên việt.

Đố Phạt tựa hồ bị khơi dậy oán khí, bắt đầu nói không ngừng, ngữ khí tràn ngập bất mãn với Đạo.

Đạo hóa ra ba tôn Đại Đạo ý chí, kết quả ở giữa Đại Đạo ý chí còn có phân chia thực lực mạnh yếu, dựa theo Đố Phạt nói, trước khi hắn trốn đi xếp hạng thứ hai, thứ ba là Phạt Nguyên, Đố Phạt đánh Phạt Nguyên, dễ như trở bàn tay, nhưng bọn hắn hợp lực đều không phải đối thủ của một vị Đại Đạo ý chí khác.

Khương Trường Sinh hỏi thăm vì sao Đại Đạo ý chí muốn diệt hắn, mà không phải diệt Phạt Nguyên.

- Ta tên Đố Phạt, theo tên nên hiểu rõ ta là tính tình gì, ta thường xuyên chống đối hắn, mà Phạt Nguyên tên kia chỉ biết nịnh nọt.

Đố Phạt nhắc đến việc này liền giận không chỗ phát tiết.

Khương Trường Sinh không khỏi mặc niệm, quả nhiên, vô luận ở đâu đều có chuyện phân tranh..

Bọn hắn hàn huyên rất lâu, Khương Trường Sinh cáo từ rời đi, Đố Phạt vẫn nói còn chưa hết, trước khi chia tay, còn bảo Khương Trường Sinh muốn tìm hắn thì cứ tới bất cứ lúc nào.

Ý chí trở lại bên trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh lộ ra nụ cười, thầm nghĩ:

- Quả nhiên, bất kỳ tồn tại nào đều đánh không lại tịch mịch, Đố Phạt như thế, Đạo cũng như thế.

Sau kho biết được tác dụng của Đại Đạo Chi Hải, hắn vẫn không có động tâm.

Bao hàm ba ngàn Đại Đạo tạo hóa, nghe khó lường, nhưng vẫn không cách nào thoát khỏi Đại Đạo, hắn hà tất đi tiêm nhiễm.

Khương Trường Sinh nhắm mắt, chuyên tâm đi tắm bên trong cảm ngộ Hồng Mông đại đạo.

Chờ đợi thời gian thật dài bên trong Hỗn Độn Chi Hải như vậy, hắn dung nhập tất cả cảm ngộ mình đạt được vào bên trong Hồng Mông, để Hồng Mông có đặc tính khuếch trương vô hạn.

Bất quá đây đều chỉ có thể tô điểm cho Hồng Mông, sau khi Hồng Mông thành hình mới có thể bắt đầu chân chính cường hóa.

Dùng tốc độ tu vi Khương Trường Sinh trước mắt tăng tiến, hắn cảm thấy sau khi Hồng Mông đại đạo thành hình, thực lực của hắn sẽ bay vọt, không chút nào khoa trương, khi đó, địch nhân của hắn chỉ có thể là Đại Đạo ý chí, tồn tại khác đều không đủ đến xem.