← Quay lại trang sách

Chương 1643 Sáng tạo Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng 19 (1)

Thiên Địa Câu Diệt cuồng bạo kịch liệt bành trướng sắp đụng phải hư ảnh Bàn Cổ liền dừng lại, phạm vi không phải rất lớn, nhưng đủ để tru diệt bảy thành số lượng Hóa thân của Đạo.

Trong Thiên Hải xuất hiện một vùng lĩnh vực tăm tối, không thể chữa trị, Khương Trường Sinh nhảy ra, tiếp tục lao thẳng tới các Hóa thân của Đạo khác, vô cùng vô tận thiên lôi không ngừng đuổi theo hắn.

Hư ảnh Bàn Cổ gào thét, không ngừng vung búa, tốc độ vung búa càng lúc càng nhanh, thoạt nhìn giống như lâm vào trong điên cuồng, đáng sợ đến cực điểm, đếm không hết búa khí màu đen ẩn chứa lực lượng cực hạn, không ngừng đánh xuyên bầu trời, mong muốn phá hủy trận lôi kiếp này, nhưng kiếp nạn này vẫn còn vô biên vô hạn, căn bản không có cách chung kết.

Khương Trường Sinh lâm vào bên trong quyết chiến, mặc dù thực lực của hắn vượt xa Đạo Niệm chủ nhân, đối mặt vô cùng vô tận Hóa thân của Đạo cũng có chút cố hết sức, quan trọng nhất chính là thiên lôi đáng chết mỗi lần rơi ở trên người hắn, đều có thể suy yếu pháp lực của hắn.

Cho dù dùng hắn pháp lực Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng gánh không được, bất quá hắn trong chiến đấu nắm giữ pháp môn dẫn động Hồng Mông đại đạo.

Hồng Mông đại đạo sắp thành hình, lực lượng vô cùng vô tận, thiên lôi căn bản không có cách suy yếu lực lượng của nó.

Dần dần, quanh người Khương Trường Sinh phụ thêm thần giáp màu tím, hắn không tái sử dụng pháp lực, mà sử dụng lực lượng của Hồng Mông đại đạo.

Đố Phạt nhìn trận đại chiến khoáng thế này, vô cùng lo sợ, sự chú ý của hắn rất nhanh bị lĩnh vực hư vô do Thiên Địa Câu Diệt tạo thành hấp dẫn.

Hắn tựa hồ cảm nhận được cái gì, vội vàng kêu lên:

- Đạo Tổ! Đừng có lại sử dụng thần thông lúc trước, một khi nơi này bị hủy diệt, chúng ta sẽ rơi vào bên trong nguyên thủy, đều sẽ biến thành tro bụi!

Khương Trường Sinh liếc mắt nhìn đi, phát hiện lĩnh vực hư vô do Thiên Địa Câu Diệt tạo thành đúng là không ngừng mở rộng, hắn tương đương với tạc ra một cái hố ở mảnh không gian này, để lực lượng nguyên thủy không ngừng từng bước xâm chiếm không gian này.

Cũng may, tốc độ nó khuếch trương không tính quá nhanh, Khương Trường Sinh tiếp theo chỉ cần không lại thi triển Thiên Địa Câu Diệt, có thể thuận lợi độ kiếp.

Dưới tình huống không thi triển Thiên Địa Câu Diệt, Đại Thiên Tru Đạo Chỉ, mong muốn tru diệt Hóa thân của Đạo, xác thực rất khó, nhưng cũng không có đến mức độ làm khó Khương Trường Sinh, chân chính phiền toái là Hóa thân của Đạo vô cùng vô tận, chẳng biết lúc nào mới có thể kết thúc.

Khương Trường Sinh một bên chiến đấu, một bên đưa mắt nhìn sang hư ảnh Bàn Cổ.

Hư ảnh Bàn Cổ trước kia trảm diệt lôi kiếp biển mây, lần này có lẽ cũng có thể đi, dù sao hắn dùng năm ngàn tôn Bàn Cổ phân thân triệu hoán hư ảnh này, đây tuyệt đối là Bàn Cổ hư ảnh mạnh nhất hắn triệu hoán qua.

Hư ảnh Bàn Cổ tựa hồ cảm nhận được Khương Trường Sinh trông đợi, thân hình bắt đầu cất cao, tốc độ vung búa càng ngày càng nhanh, hắn cách bầu trời lôi vân càng ngày càng gần, không đến nửa canh giờ, đầu của hắn đã sắp chạm đến lôi vân.

Bàn Cổ bỗng nhiên dừng lại, lôi điện đầy trời đi theo dừng lại.

Hết thảy giống như đứng im.

Hóa thân của Đạo cũng đều dừng lại, bao gồm cả Khương Trường Sinh ở bên trong.

Từ nơi sâu xa, Khương Trường Sinh mất đi chưởng khống đối với thân thể, chuẩn xác mà nói, là ý thức của hắn đơn độc tách rời ra, hắn nhìn thấy Bàn Cổ quay đầu nhìn về phía hắn.

Trong thoáng chốc, Bàn Cổ hư ảnh hiển lộ ra một ngũ quan uy nghiêm, hai mắt như đuốc, hắn mở lời:

- Ngươi, chuẩn bị xong chưa?

Câu nói này đinh tai nhức óc, khiến cho linh hồn Khương Trường Sinh cũng vì đó run lên.

Trong chốc lát, hắn hiểu được Bàn Cổ hư ảnh là đang hỏi cái gì.

Một khi Bàn Cổ hư ảnh ra tay tru diệt kiếp vân, Khương Trường Sinh sẽ triệt để dẫn tới Đại Đạo ý chí quan tâm, hắn sẽ trực diện với lửa giận của ý chí Đại Đạo giống như Bá Tổ ngày xưa.

Nhưng đã đi đến một bước này, không tiến ắt vong, hắn không có lựa chọn nào khác.

Hết thảy trong mắt Khương Trường Sinh như mặt gương phá toái, ý thức của hắn trở về thân thể, ý chí còn như lũ quét cuốn tới, không thể ngăn cản, truyền lại cho hết thảy Bàn Cổ phân thân.

Năm ngàn Bàn Cổ phân thân vỗ tay, khiến cho Bàn Cổ hư ảnh do bọn hắn ngưng tụ mà thành dấy lên khí diễm, khí thế tăng vọt.

- Phá.

Bàn Cổ lần đầu phun ra một chữ, tiếng như hồng lôi, nương theo thiên lôi cuồn cuộn, hắn giơ lên Cự Phủ trong tay, nộ trảm mà đi.

Một búa này giống như khai thiên tích địa, trong cái nhìn soi mói của Khương Trường Sinh, trảm phá thiên khung, vô tận lôi đình yên diệt, biển mây bốc lên, bầu trời phía trên Hỗn Độn Chi Hải xuất hiện một khe hở hắc ám nhìn thấy mà giật mình, giống như Thiên đã nứt ra.

Chỉ là một kích này, năm ngàn tôn Bàn Cổ phân thân tiêu hao hơn phân nửa pháp lực.

Những Hóa thân của Đạo dây dưa Khương Trường Sinh liên tục tiêu tán, không còn tồn tại.

Đố Phạt nhìn Bàn Cổ hư ảnh chém ra lực phá hoại khủng bố, rung động đến không cách nào lời nói, một búa trảm phá thế giới Hỗn Độn Chi Hải đang ở, mà ngay cả kiếp cũng bị phá ra.

Đây là sức mạnh to lớn bực nào?

Mấu chốt nhất là, hắn cảm thấy Bàn Cổ hư ảnh, vì sao Đạo chống lại lực lượng của mình?

Đố Phạt tâm loạn như ma, đột nhiên cảm thấy mình cái gì đều nhìn không thấu, trước kia nhận biết có thể là Đạo muốn cho hắn thấy.

Nếu như Đạo không cần ba tôn Đại Đạo ý chí hợp thể đểphục sinh, như vậy…

Đố Phạt không dám nghĩ thêm nữa, càng nghĩ càng sợ hãi.

Nương theo một kích này của Bàn Cổ hư ảnh, Khương Trường Sinh cũng không có như thả gánh nặng, một cỗ uy áp khó tả bao phủ trong lòng hắn, đây là trình độ kinh khủng mà thiên kiếp lúc trước đều không thể đạt tới, khiến cho sống lưng hắn phát lạnh.

Cũng may cỗ uy áp này cấp tốc biến mất.

Từ nơi sâu xa, Khương Trường Sinh cảm nhận được ý chí Đại Đạo, như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm hắn.

Cảm giác bị nhòm ngó này làm hắn cảm thấy rất khó chịu, nhưng đối phương chỉ có nhìn chằm chằm hắn, có thể là bởi vì nơi này ở bên ngoài Đại Thiên thế giới, Đạo không thể bước chân, lúc trước chẳng qua là dẫn động Đại Đạo quy tắc nơi này ngăn cản hắn thôi.