Chương 1646 Giá trị hương hỏa của Tạo Hóa Đạo Chủ (2)
Đố Phạt thấy Tạo Hóa Giới Nguyên, trong lòng sinh ra tò mò.
Chẳng biết tại sao, thấy vật này, hắn không hiểu có loại cảm giác mong muốn thần phục, mà ở trong đáy lòng không có chút ý nào kháng cự.
Rất vi diệu!
Lại qua thêm một đoàn thời gian dài dằng dặc, sau khi Khương Trường Sinh nắm giữ Tạo Hóa Giới Nguyên, Tạo Hóa Giới Nguyên ngưng tụ thành một cây phất trần.
Phía trên Phất trần có muôn vàn đường ánh sáng màu Ngân Lam phất phới, lộ ra rất có thần vận.
- Người tu đạo, sao có thể không có vật đặc trưng này?
Khương Trường Sinh vuốt vuốt Tạo Hóa Giới Nguyên, nhếch miệng lên.
Sau khi thành tựu Tạo Hóa Đạo Chủ, nhận thấy hết thảy cảm giác cùng trải qua hoàn toàn khác biệt, để tâm tính Khương Trường Sinh sinh ra biến hóa, nhưng hắn vẫn bảo lưu chân ngã, bảo lưu bộ phận tính cách thuộc về ‘người’ kia.
Khương Trường Sinh thả người vọt lên, xuyên thấu Hồng Mông sương mù tím, nhảy vào trong vết nứt do Bàn Cổ hư ảnh chém ra, hắn rơi vào trong nguyên thủy.
Trong chốc lát, cảm giác kinh dị khó có thể tưởng tượng hiện ra từ đáy lòng, Khương Trường Sinh lập tức thôi động lực lượng của Tạo Hóa Giới Nguyên, nhưng dù cho như thế, cỗ cảm giác kinh dị chẳng qua bị suy yếu, không thể hoàn toàn tan biến.
Hắn lập tức khôi phục Tạo Hóa Giới Nguyên sau đó lách mình trốn trong không gian của thế giới Hỗn Độn Chi Hải.
Nương theo lấy Tạo Hóa Giới Nguyên bắn ra một tia hào quang màu Ngân Lam, trong nguyên thủy tối tăm sinh ra một tiểu thế giới, như một chút tinh mang trong vũ trụ mênh mông, vô cùng nhỏ bé.
Đứng ở trong Hồng Mông ngẩng đầu nhìn lại, đáy lòng Khương Trường Sinh còn sợ hãi.
Ngay cả Tạo Hóa Đạo Chủ đều chịu không được áp lực sinh tồn của nguyên thủy, hắn như thế nào tranh với Đạo?
Ít nhất, Đạo xây dựng Đại Thiên thế giới đã từng sinh tồn trong nguyên thủy, điều này nói rõ Đạo mạnh hơn Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh nhìn tiểu thế giới do mình sáng tạo, cũng không biết tiểu thế giới kia hay không sinh tồn được có thể.
Lúc đầu hắn đang còn muốn tu hành, nhưng hắn phát hiện Tạo Hóa Đạo Chủ đã không thể dùng tu luyện để mạnh lên, sự cường đại của hắn quyết định bởi Hồng Mông đại đạo.
Nghĩ tới đây, hắn quyết định trở lại Đại Thiên thế giới.
Hắn không có đi thẳng về, mà sáng tạo một tôn ý chí phân thân, nhảy đến vùng trời Tiên đạo lĩnh vực, khoảng cách đến Đại La tiên vực còn khá xa.
Kết quả ý chí phân thân vừa hiện thân, Đại Đạo quy tắc từ bốn phương tám hướng cấp tốc ngưng tụ tập cùng một chỗ, hình thành từng tôn Đạo Chi Hóa Thân nắm giữ ba ngàn Đại Đạo, giống như đúc với tồn tại mà hắn lúc trước độ kiếp gặp được.
Thấy thế, thần niệm của Khương Trường Sinh tản ra, muôn vàn Đạo Chi Hóa Thân đều yên diệt, nhưng hắn cảm nhận được vẫn có Đạo Chi Hóa Thân đang không ngừng ngưng tụ, một khi tiếp tục dây dưa, rất dễ dàng ảnh hưởng đến Tiên đạo, hắn không thể không rời xa Tiên đạo.
Nhưng vô luận hắn đi đến chỗ nào, Đạo Chi Hóa Thân sẽ đuổi theo tới chỗ đó, ven đường thậm chí phất tay hủy diệt một vài đạo thống nhỏ yếu.
Tôn ý chí phân thân của Khương Trường Sinh đã tru diệt mấy chục vạn Đạo Chi Hóa Thân, vẫn có liên tục không ngừng Đạo Chi Hóa Thân ngưng tụ, bởi vì Đại Đạo vô cùng vô tận, chỉ cần bản nguyên vẫn còn, sẽ không ngừng diễn sinh ra Đại Đạo.
Cảm nhận được Đạo Chi Hóa Thân đang thay đổi mạnh, Khương Trường Sinh không thể không nhảy ra Đại Thiên thế giới, trở lại bên cạnh bản tôn, hai người hòa làm một thể.
Khương Trường Sinh nhíu mày, như thế xem ra, hắn không thể trở về, bằng không Đạo Chi Hóa Thân càng ngày càng mạnh, không sớm thì muộn sẽ chọc cho tới Đạo tồn tại, khi đó, Tiên đạo sẽ đứng trước tai hoạ ngập đầu.
Mặc dù không thể trở về, nhưng Khương Trường Sinh có khả năng thông qua Hồng Mông đại đạo thành lập liên hệ cùng Tiên đạo, bởi vì đại bộ phận Tu Tiên giả Tiên đạo đều đang tu hành Hồng Mông đại đạo.
Thông qua Hồng Mông đại đạo, Khương Trường Sinh biết được Tiên đạo tạm thời không có gặp phải Đại Đạo nhằm vào.
Hắn nhấc tay khẽ vẫy, cách không thu Đố Phạt tới trước mặt, điều này quả thật dọa sợ Đố Phạt, không ngừng kêu to.
Ánh mắt Khương Trường Sinh lạnh lẽo, dọa đến Đố Phạt lập tức im miệng.
- Ta hỏi ngươi, nếu ý chí Đại Đạo đã muốn trừ hết ta, vì sao không trực tiếp hủy diệt đạo thống của ta? Ngươi có phải che giấu cái gì hay không?
Khương Trường Sinh mở miệng hỏi.
Đố Phạt ủy khuất nói:
- Nếu như ý chí Đại Đạo muốn hủy Diệt Đạo thống là được thì các ngươi nào có ngày ngoi đầu lên, tên kia muốn giết ta, ngoại trừ phòng ngừa Đạo phục sinh, cũng là muốn thôn phệ lực lượng của ta, để cho mình càng thêm hoàn chỉnh, chúng ta mặc dù nắm trong tay Đại Thiên thế giới, nhưng không thể hành tẩu trong Đại Thiên thế giới, chỉ có tại thời điểm Đại Đạo quy tắc gặp phải phá hư nghiêm trọng mới có thể hiện thân, Đạo sáng lập quy tắc hết sức tàn khốc, càng mạnh, hạn chế càng lớn.
Khương Trường Sinh suy nghĩ Nguyên Phạt, đám người Hãi Thiên thánh tôn phá diệt Đại Đạo, rước lấy Nguyên Phạt hiện thân, như vậy xem ra, Đố Phạt không có nói láo.
Khương Trường Sinh híp mắt hỏi:
- Chẳng lẽ ý chí Đại Đạo mạnh nhất muốn xuất thủ, phải đợi đến thời điểm đạo thống Chúa Tể Đại Thiên thế giới?
Đố Phạt gật đầu, nói theo:
- Tên kia một mực chỗ đang ở trong ngủ mê, chỉ có khi đạo thống uy hiếp được trật tự Đại Thiên thế giới mới tỉnh lại, dĩ nhiên, nếu hắn sớm tỉnh lại, mặc dù không thể hiện thân tại Đại Thiên thế giới, hắn cũng có biện pháp bóp chết đạo thống, vị Bá Tổ Bá Tiên Đạo kia lúc trước còn chưa có Chúa Tể Đại Thiên thế giới, vẫn như cũ bị tên kia sớm bóp chết.
Sớm bóp chết?
Khương Trường Sinh có thể xác định ý chí Đại Đạo đã tỉnh lại, nói như vậy, Tiên đạo đang đứng trước kiếp nạn khó có thể tưởng tượng, mà hắn rất khó ra tay.
- Xưng hô hắn như thế nào?
Khương Trường Sinh hỏi.
Đố Phạt do dự một chút, nói:
- Hắn tự xưng Đại Đạo Nguyên Tổ, tên của ta và Nguyên Phạt đều do hắn đặt.
Nói lên việc này, hắn rất không vừa lòng.
- Đại Đạo Nguyên Tổ.
Khương Trường Sinh đọc thầm cái tên này, hắn cũng không có lo lắng, mà chậm rãi ngồi xuống, ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa suy nghĩ.
Hắn đột nhiên suy nghĩ một chút, hỏi:
- Đại Đạo Nguyên Tổ mặc dù không buông xuống trong Đại Thiên thế giới, nhưng cũng không thể rời khỏi Đại Thiên thế giới, đúng không?
Ps: Tác nói truyện vào giai đoạn kết thúc nên viết không được nhanh.