Chương 1647 Truyền thừa của Đạo Tổ (1)
Chúng ta chính là ý chí Đại Thiên thế giới, có thể ảnh hưởng, chỉ không cách nào tiến vào trong cơ thể mình, chưởng khống hết thảy trong cơ thể thôi.
Đố Phạt thở dài nói, nói lời này ngược lại để Khương Trường Sinh suy nghĩ đến phàm nhân.
Phàm nhân có thể dùng đủ loại biện pháp mạnh lên, nhưng cũng không cách nào thấy trong cơ thể của mình, không thể hoàn toàn tẩy trừ hết thảy tật bệnh trong cơ thể.
Bất quá phàm nhân có thể đạp vào con đường tu hành, đánh vỡ loại hạn chế này, Đại Đạo Nguyên Tổ cũng có thể. Có lẽ Đại Đạo Nguyên Tổ một mực đang bận rộn việc này.
Khương Trường Sinh không khỏi suy nghĩ Vô Lượng chủ nhân, Vô Lượng chủ nhân nắm giữ ba ngàn Đại Đạo, được cho là cường giả vô địch trong Đại Thiên thế giới, tồn tại như thế lại bị bỏ mặc trưởng thành, chẳng lẽ đây là kế hoạch của Đại Đạo Nguyên Tổ?
Vô Lượng chủ nhân thật ra chính là thân thể Đại Đạo Nguyên Tổ bồi dưỡng, dùng để hành tẩu tại Đại Thiên thế giới?
Đương nhiên, đây chỉ là Khương Trường Sinh dùng góc độ nhân tính đi phỏng đoán.
Nhưng vô luận nhân tính hay thần tính, hướng tới càng mạnh là không thể tránh khỏi, đây là bản năng sinh tồn.
- Đã như vậy, vậy cứ lưu ở nơi này, xem một chút đi.
Khương Trường Sinh nói khẽ.
Hắn ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, bắt đầu cảm ngộ chúng sinh trong Hồng Mông Đại Đạo.
Đố Phạt cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Đạo Tổ, mảnh thế giới này đã bị trảm phá, nếu còn tiếp tục chờ đợi như vậy, chúng ta không sớm thì muộn sẽ bị nguyên thủy ma diệt, ngươi có biện pháp gì không?
Khương Trường Sinh trả lời:
- Không có cách nào, nếu ngươi không có biện pháp, vậy thì cứ đợi đi.
Hắn hiện tại cũng không có cách nào, nhưng không có nghĩa hắn vĩnh viễn không có biện pháp.
Hồng Mông đại đạo chống cự lấy nguyên thủy thôn phệ, mặc dù mảnh thế giới này một mực chỗ đang ở trong tiêu vong, nhưng Hồng Mông đại đạo còn đang không ngừng mạnh lên, sau này chưa hẳn không thể triệt để ngăn cản được lực lượng nguyên thủy.
Khương Trường Sinh suy nghĩ sách lược.
Chính là cổ vũ Hồng Mông đại đạo, hắn đưa ý thức vào Thần Du đại thiên địa.
Quả nhiên.
Mặc dù không trong Đại Thiên thế giới, hắn còn có thể sinh ra liên hệ cùng các tín đồ, hắn có thể dùng Hồng Mông đại đạo cho chúng sinh cảm ngộ về đạo, cũng có thể thông qua Thần Du đại thiên địa trực tiếp đối mặt tín đồ.
Kể từ đó, Khương Trường Sinh mặc dù không ở Tiên đạo, cũng có thể trợ giúp Tiên đạo nhanh chóng mạnh lên, từ đó thúc đẩy Hồng Mông đại đạo nhanh chóng trưởng thành, đạo hạnh của hắn cũng sẽ tùy theo tăng trưởng.
- Đại Đạo Nguyên Tổ, vậy chúng ta nhìn một chút, là ta trước vượt qua ngươi, hay ngươi trước diệt đi đạo thống của ta.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, hắn cũng không có áp lực, bởi vì hắn đi là một con đường không thể quay đầu.
Hắn đột nhiên sinh ra đấu chí nồng hậu dày đặc.
Hắn không thể ra tay, Đại Đạo Nguyên Tổ cũng không thể ra tay, đã như vậy, hai bên sẽ dùng Đại Thiên thế giới là ván cờ, nhìn một chút thủ đoạn của người nào càng hơn một bậc.
Khương Trường Sinh bắt đầu truyền âm cho Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ, hắn có thể cùng tín đồ tiến hành tâm linh trao đổi.
- Ta phải ngộ đạo ở bên ngoài một đoạn thời gian, tạm thời về không được, sau này muốn gặp ta, có thể đi tới Thần Du đại thiên địa.
Hai nữ không khỏi lo lắng cho hắn, nhưng sau khi được hắn trấn an, đều tỉnh táo lại.
Các nàng ý thức được Khương Trường Sinh là giao phó Tiên đạo cho các nàng, các nàng cũng sống mấy ngàn vạn năm, sớm đã có thể một mình đảm đương một phía, cũng sẽ không bối rối.
Làm xong tất cả những thứ này, Khương Trường Sinh mở mắt, ánh mắt có chút bất đắc dĩ.
Chỉ thấy trước mặt hắn có một bóng người xinh đẹp đang đứng, chính là nữ nhi của hắn - Quy Ly.
Quy Ly vừa ngạc nhiên đánh giá Khương Trường Sinh, nháy nháy mắt mấy mắt, ánh mắt tràn ngập hưng phấn, giống như nhìn thấy trân bảo hiếm thấy.
- Ngươi thế nào tới đây?
Khương Trường Sinh hỏi.
Hắn là hỏi nàng vì sao tới, Quy Ly đã dung nhập trong Hồng Mông đại đạo, Thiên Đạo, có đi tới bất kỳ nơi nào trong phạm vi cả hai khí vận bao trùm, tự nhiên không có vấn đề khi đi tới mảnh thế giới độc lập này.
Quy Ly hưng phấn hỏi:
- Phụ thân, ngài có phải đột phá hay không? Hồng Mông đại đạo cũng lột xác, các ngươi thật mạnh mẽ, ta có thể giống như các ngươi hay không?
Làm tồn tại sớm nhất lĩnh hội Hồng Mông đại đạo, lại thêm thân là Thiên Đạo thần linh, nàng cảm giác về Hồng Mông cùng Khương Trường Sinh là rõ ràng nhất.
Nàng cảm giác phụ thân mạnh lên không biết gấp bao nhiêu lần, cùng trước đó so sánh, tưởng như hai người.
Này loại mạnh mẽ làm nàng mê muội, nàng cũng muốn mạnh mẽ như thế.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Như vậy theo ta cùng nhau tu luyện đi.
Có nữ nhi bồi tiếp cũng là chuyện tốt, ít nhất không có quá buồn tẻ.
Quy Ly lộ ra nụ cười, sau đó quay người, bay về phía Hồng Mông sương mù tím ở chân trời.
Khương Trường Sinh đột nhiên suy nghĩ một chút, mảnh thế giới này độc lập bên ngoài Đại Thiên thế giới, nhưng thời gian lại cũng không phải đồng thời tiến hành, giữa hai thứ này có quy luật gì?
Tạo Hóa Đạo Chủ có thể gia tốc vạn sự vạn vật diễn hóa hay không, có thể để vạn sự vạn vật thoái hóa hay không?
Hắn cảm thấy chưa hẳn không có khả năng.
Tạo Hóa Đạo Chủ, nên không gì làm không được, mà không phải chờ đợi Hồng Mông đại đạo mạnh lên.
Hồng Mông đại đạo thuộc về Khương Trường Sinh, nhưng Khương Trường Sinh không chỉ có Hồng Mông đại đạo.
Trong lúc nhất thời, Khương Trường Sinh bắt đầu nhập định ngộ đạo.
Hắn tại cảm giác những vật chất phía dưới bản nguyên kia, hắn tin tưởng có thể suy nghĩ ra quy luật.
Chuyện Đạo Tổ đột phá cũng không có truyền ra, nhưng Tiên đạo nghênh đón bay lên trước nay chưa có, để chúng sinh Tiên đạo cảm ân Đạo Tổ tạo hóa, việc này cũng lan truyền khắp Đại Thiên thế giới, đối với các đạo thống khác mà nói, Đạo Tổ đang phóng thích quyết tâm trùng kích Chúa Tể đạo thống.
Thật ra khi Đạo Tổ hạ gục Vĩnh Hằng tộc, các phương đạo thống đều cảm thấy Tiên đạo có hi vọng trùng kích Chúa Tể đạo thống, đạo thống phát triển đến giai đoạn nhất định, là không dừng được, bây giờ Tiên đạo cũng không coi là tuổi trẻ, dù sao cũng phát triển hơn 70 triệu năm, cũng nên hậu tích bạc phát.