← Quay lại trang sách

Chương 1659 Kiếp (1)

Sau khi Khương Nghĩa ngưng tụ ra thân thể, cái trán hắn lộ ra một cái lỗ máu, máu tươi ngăn không được hướng chảy xuống, chảy máu me đầy mặt, kinh dị doạ người, ánh mắt hắn giống như Hung thú nhìn chằm chằm Vô Lượng chủ nhân.

Khổng Khuyết trầm giọng hỏi:

- Các ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì?

Hắn một mực không tin lão sư bị Đại Đạo trục xuất, nhưng Vô Lượng chủ nhân chiếm lấy Đại Đạo Chi Nhãn, rất có thể muốn mượn lực lượng huyết mạch tìm lão sư, cái này khiến trong lòng hắn hiếm thấy xuất hiện hoảng hốt.

Tiên đạo thật bị buộc đến loại tình trạng này?

Vô Lượng chủ nhân không có trả lời Khổng Khuyết, hư không tiêu thất tại chỗ cũ, Khương Nghĩa mong muốn truy tìm, nhưng căn bản bắt không đến đối phương khí tức, đối phương giống như căn bản chưa từng xuất hiện.

- Hắn chính là Vô Lượng chủ nhân, tồn tại cường đại nhất bên trong Đại Thiên thế giới, hắn đã nhảy ra Đại Thiên thế giới, tiến đến tìm kiếm Đạo Tổ bị Đại Đạo trục xuất, nếu hắn lên tiếng, ta sẽ để chúng sinh Tiên đạo cùng nhau nhìn một chút Đạo Tổ như thế nào bị tru diệt.

La Đạo Đạo Chủ cười lạnh nói, hắn đi theo đưa tay, khói xám quanh người hóa thành khí thế khó mà ngăn cản bao phủ tới Tiên đạo, hai người Khương Nghĩa ngăn cản, nhưng pháp lực của bọn hắn xuyên qua khói xám, giống như đụng chạm huyễn cảnh, không thể tiếp xúc.

Hai người động dung, mặt lộ vẻ sợ hãi.

Đây là lực lượng gì?

Mỗi một lần giao thủ cùng La Đạo Đạo Chủ, bọn hắn đều có thể cảm nhận được biên độ đối phương mạnh lên, trước kia đã không thể tưởng tượng nổi, bây giờ hắn biểu hiện ra lực lượng càng không cách nào tưởng tượng.

Bên trong khói xám, toàn thân La Đạo Đạo Chủ vờn quanh hắc khí dậm chân tiến lên, mỗi một bước đều mang đến cảm giác áp bách lớn lao cho Khương Nghĩa, Khổng Khuyết.

Cùng lúc đó.

Chư thiên Tiên đạo đều bị khói xám bao phủ, bầu trời tối tăm, cực kỳ đè nén, vô số đại năng Tiên đạo mong muốn xua tan khói xám che trời, nhưng pháp lực của bọn hắn xuyên thấu khói xám, không thể tiến hành tiếp xúc chân thực, hết thảy giống như huyễn tượng.

Đang lúc chúng sinh kinh ngạc, bên trong khói xám rơi xuống hào quang, trong ánh sáng phản chiếu ra hình ảnh, chúng sinh nhìn thấy bóng lưng Vô Lượng chủ nhân, Vô Lượng chủ nhân đang xuyên qua bên trong thời không, thời gian xung quanh đảo lưu làm người hoa cả mắt.

Khương Nghĩa, Khổng Khuyết ngẩng đầu nhìn lại, cũng có thể thấy cảnh này, khói xám vô biên che đậy đỉnh hư không, hào quang rơi xuống soi chiếu ra Vô Lượng chủ nhân.

Chẳng lẽ....

Khương Nghĩa, Khổng Khuyết suy nghĩ điều gì, càng căng thẳng hơn.

- Tiên đạo chúng sinh, các không phải ngươi tò mò Đạo Tổ ở đâu à? Nhìn kỹ, vị này là Vô Lượng chủ nhân, tồn tại cường đại nhất Đại Thiên thế giới, hắn trải qua hai lần Tiên đạo ngã xuống, nắm giữ ba ngàn Đại Đạo, hắn tiến đến khiêu chiến Đạo Tổ, Tiên đạo các ngươi tôn sùng trước mặt ba ngàn Đại Đạo, không chịu nổi một kích.

Tiếng La Đạo Đạo Chủ vang vọng toàn bộ Tiên đạo, ngoại trừ Thái Ất Tiên Vực bên ngoài Đại Đạo hư không, hết thảy sinh linh Tiên đạo trong Đại Thiên thế giới đều có thể nghe được lời hắn, mặc dù ngôn ngữ khác biệt, có đạo ý của La Đạo Đạo Chủ, đều có thể chuyển hóa thành ý tứ sinh linh có thể nghe hiểu.

Đạo Tổ đã thật lâu không có hiện thân, mà kiếp nạn của Tiên đạo đã kéo dài hơn một nghìn vạn năm, chín thành sinh linh từ khi sinh ra, trong nhận thức Tiên đạo là nhiều tai nạn, bọn hắn mặc dù sùng bái Đạo Tổ, nhưng suy nghĩ tồn tại cường đại nhất Đại Thiên thế giới sắp khiêu chiến Đạo Tổ, trong lòng bọn họ cảm thấy lo lắng không hiểu.

Trước Tử Tiêu cung.

Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ, Bạch Long đứng trước cổng chính, ngưỡng vọng màn sáng thiên ngoại, nhìn bóng lưng Vô Lượng chủ nhân, trong lòng các nàng cũng có chút thấp thỏm, dù sao tình huống lần này khác biệt dĩ vãng, Khương Trường Sinh xác thực về không được, điều này nói rõ hắn tự nhận không bằng Đại Đạo.

Vô Lượng chủ nhân nắm giữ ba ngàn Đại Đạo sẽ mạnh mẽ như thế nào?

Rìa Tiên đạo xa xôi, Khương Nghĩa cắn răng, muốn động thủ với La Đạo Đạo Chủ, nhưng bị Khổng Khuyết cản lại.

- Trước yên tĩnh một chút, coi như chúng ta giết hắn, cũng không cách nào ngăn cản Vô Lượng chủ nhân.

Khổng Khuyết truyền âm, Khương Nghĩa nghe xong, đành phải dừng lại.

Chủ yếu là La Đạo Đạo Chủ vừa rồi ra tay thật sự không thể tưởng tượng nổi, bọn hắn cần thời gian suy nghĩ như thế nào đối phó La Đạo Đạo Chủ.

Lúc này, Vô Lượng chủ nhân trong vầng hào quang đã đến phần cuối thời gian, vừa bước một bước vào trong bóng tối, hắc ám ngắn ngủi xuất hiện, nhưng hắc ám tán đi, chúng sinh Tiên đạo thấy được một tình cảnh tráng lệ chưa từng thấy qua.

Đó là một mảnh tinh không màu tím, sương mù tím tràn ngập phun trào, bên trong sương mù tím vô biên lập loè vô số ngôi sao, giống như là phần cuối Đại Thiên thế giới, là nơi vạn vật khởi nguyên, tĩnh mịch mà mỹ hảo.

Sinh linh tu vi cao thâm cấp tốc bắt được bóng dáng của Khương Trường Sinh.

Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa trôi nổi ở trong hư không, trên thần tọa ngồi một người, đạo bào phiêu động, Tiên khí xuất trần, trước mặt hắn lơ lửng một mặt trời nhỏ, che đậy khuôn mặt hắn.

Đó không phải là Đạo Tổ, thì còn là ai?

Vô Lượng chủ nhân trông thấy Đạo Tổ, trên mặt tươi cười, hắn cất bước tiến lên, hành tẩu trên hư không.

Hắn nhìn như nhàn nhã du bộ, kì thực một bước Thiên Nhai, rất nhanh, chúng sinh Tiên đạo đều có thể thấy thân ảnh Đạo Tổ ngồi trên thần tọa, một màn này để Tiên đạo chư thiên xôn xao.

- Thật chính là Đạo Tổ.

- Đạo Tổ lại bị Đại Đạo khu trục..

- Chẳng lẽ Tiên đạo thật muốn vong rồi?

- Đáng chết, vì sao Đại Đạo muốn đuổi tận giết tuyệt đối với chúng ta, chẳng lẽ đạo thống khác làm tốt hơn so với chúng ta?

- Không có khả năng! Đạo Tổ là vô địch, cái gì Vô Lượng chủ nhân, trước kia không phải xuất hiện qua Vĩnh Hằng tộc, xuất hiện qua Đại Đạo lực lượng, không đều thua ở dưới chân Đạo Tổ.

- Có khả năng là Đại Đạo chế tạo huyễn tượng, dùng để mê hoặc chúng ta!