Chương 1661 Đại Đạo không bằng Thiên Đạo (1)
Đi qua ngắn ngủi yên tĩnh, chư thiên Tiên đạo vang lên chấn thiên tiếng hoan hô.
- Quả nhiên! Đạo Tổ vô địch.
- Ha ha ha ha, ta trước đó còn hoài nghi Đại Đạo huyễn cảnh, không nghĩ tới là thật, muốn chết mà, dám khiêu chiến Đạo Tổ.
- Vô Lượng chủ nhân, người mạnh nhất Đại Thiên thế giới? Thật hài hước.
- Kia chính là lực lượng đỉnh điểm của Tiên đạo à, thật sự đáng sợ..
- Khí tức của Vô Lượng chủ nhân đã đầy đủ mạnh mẽ, ít nhất ta không cách nào tưởng tượng đến cảnh giới của hắn mạnh bao nhiêu, nhưng chính là Vô Lượng chủ nhân mạnh mẽ như thế, ở trước mặt Đạo Tổ vẫn không chịu nổi một kích.
- Đạo Tổ còn đang bảo hộ chúng ta, đây là khảo nghiệm đối với chúng ta thôi, sống qua một kiếp này, Tiên đạo nhất định có thể siêu việt thượng cổ Tiên đạo, Chúa Tể Đại Thiên thế giới.
Vô Lượng chủ nhân lúc trước cho chúng sinh Tiên đạo cảm giác áp bách mạnh bao nhiêu, giờ phút này chúng sinh Tiên đạo có phấn khởi bấy nhiêu.
Trước Tử Tiêu cung.
Bạch Kỳ thở dài một hơi, vỗ bộ ngực, đắc ý cười nói:
- Ta đã nói rồi, chủ nhân thế nào bại đây?
Mộ Linh Lạc cũng lộ ra nụ cười, trong ánh mắt tràn đầy vẻ sùng bái.
Từ khi nàng nhận biết Khương Trường Sinh, đừng nói thất bại, căn bản không có cường địch có thể làm cho Khương Trường Sinh chật vật, vô luận đối thủ mạnh hơn, chỉ cần hắn tự mình ra tay, tất sẽ dùng tư thái tuyệt đối cường thế nghiền nát đối thủ.
Cùng lúc đó, hết thảy Tu Tiên giả khu vực biên giới Tiên đạo càng thêm điên cuồng, bọn hắn hàng năm chinh chiến, nội tâm đè nén, hôm nay thấy Đạo Tổ biểu hiện mạnh mẽ, bọn hắn không khỏi có loại cảm xúc phát tiết cảm giác thoải mái, càng quan trọng hơn lực lượng mang tên Hi Vọng một lần nữa chiếm cứ trong lòng của bọn hắn.
- Ngay cả mạnh nhất Đại Thiên thế giới đều đánh không lại ngươi.
Trên đỉnh núi, một thân ảnh to lớn nhìn lên bầu trời, tự lẩm bẩm.
Hắn chính là Bá Tổ, hắn hóa thân thành Tu Tiên giả, chui vào Tiên đạo, trong những năm nay, hắn một mực âm thầm tương trợ Tiên đạo, nhưng hắn không dám bại lộ Đại Đạo lực lượng của bản thân, cho nên trợ giúp hắn mang tới cực kỳ bé nhỏ.
Hắn đều giao thủ qua Vô Lượng chủ nhân, Khương Trường Sinh, hai người đều mang cho hắn cảm giác áp bách cực mạnh, khiến cho hắn cảm thấy cao thâm mạt trắc.
Trước đó, hắn cảm thấy Vô Lượng chủ nhân còn mạnh hơn Khương Trường Sinh, dù sao Vô Lượng chủ nhân sống được càng lâu, còn nắm giữ ba ngàn Đại Đạo.
Hắn thế nào cũng không nghĩ tới,Vô Lượng chủ nhân trước mặt Khương Trường Sinh không chịu được một kích như thế.
Giờ khắc này, hắn mới hiểu được Khương Trường Sinh lúc trước nhân từ đối với hắn bao nhiêu.
Nghĩ như vậy, tâm tình Bá Tổ đầy phức tạp, sau đó lộ ra nụ cười thoải mái.
Có lẽ đây mới là Đạo Tổ mà chúng sinh mong muốn đi.
Phương xa, Đố Phạt mắt thấy hết quá trình Đạo Tổ như thế nào trấn sát Vô Lượng chủ nhân, hắn mặc dù hơi kinh ngạc, nhưng cũng không cảm thấy quá mức, bởi vì hắn thấy, Đạo Tổ là tồn tại có thể chống lại Đại Đạo Nguyên Tổ, tuyệt không phải Vô Lượng chủ nhân có thể chiến thắng.
Chẳng qua, hắn xem chiến đấu lúc trước, không rét mà run.
Tiện tay đánh ra một kích, lại khiến cho hắn cảm giác ý chí chi thân của mình cũng sẽ tiêu tán, chuyện này quá đáng sợ.
- Không có khả năng!
La Đạo Đạo Chủ tức giận quát, tiếng như sấm rền, quanh quẩn hư không, cũng khiến Khương Nghĩa, Khổng Khuyết thu hồi suy nghĩ.
Hai người lộ ra nụ cười, lại không còn cảm thấy áp lực.
- Cái này là người mạnh nhất Đại Thiên thế giới? Xem ra Đại Đạo không bằng Thiên Đạo.
Khương Nghĩa ngạo nghễ cười nói, mặc dù mất đi Đại Đạo Chi Nhãn, nghỉ ngơi một lát, pháp lực của hắn lại khôi phục, hắn bùng nổ chiến ý, cầm trong tay thần thương lao thẳng tới La Đạo Đạo Chủ.
Cùng lúc đó, các phương Tiên đạo đều bộc phát ra khí thế cường đại, các đại năng bị Đạo Tổ biểu hiện kích thích, một bầu nhiệt huyết chuẩn bị phát tiết trên người địch nhân.
- Đại Đạo không bằng Thiên Đạo? Càn rỡ.
La Đạo Đạo Chủ tức giận quát, khói xám bàng bạc tán đi, hắn thả người vọt lên, tay phải nâng lên, ngưng tụ Đại Đạo quy tắc của bản thân.
Đối mặt Khương Nghĩa khí thế hung hăng, khói đen quanh người hắn đột nhiên bùng nổ, hư không rung động, lực lượng Đại Đạo vô hình hóa hữu hình, đối diện đụng vào Khương Nghĩa.
Một thân đại pháp lực của Khương Nghĩa bị đánh tan, hắn cắn răng ngăn cản, Khổng Khuyết theo phía sau lướt đến, một tay đè lại bờ vai của hắn, hắn vừa lui về sau, đi theo kéo cung, đồng thời bắn ra bảy đạo thần thông, dùng pháp lực khác biệt đánh tới, phong tỏa La Đạo Đạo Chủ.
Oanh.
La Đạo Đạo Chủ dùng Đại Đạo lực lượng chống cự, trong hắc khí hiển lộ ra một đôi mắt đỏ tươi, hắn thấp tiếng rống giận:
- Chưa đủ! Còn chưa đủ! Ta cần lực lượng vượt qua Vô Lượng chủ nhân!
Khổng Khuyết nhíu mày, không rõ hắn đang đối thoại cùng người nào.
Một tiếng nói bỗng nhiên vang vọng trong đầu Khổng Khuyết, không chỉ là hắn, chúng sinh Tiên đạo đều có thể nghe được:
- Ta xác thực không ở Đại Thiên thế giới, ta sẽ đối đầu với ý chí Đại Đạo, mà chư vị muốn nghênh đón chính là kiếp nạn Đại Thiên thế giới mang tới, ta nhất định sẽ trở về, nhìn Tu Tiên giả có thể thủ hộ Tiên đạo, thủ hộ căn cơ chúng ta hay không?
Đây là giọng của Khương Trường Sinh, ngữ khí của hắn vẫn như cũ đạm mạc, lại cho chúng sinh một loại lực lượng mãnh liệt.
Có Đạo Tổ, Tiên đạo không có khả năng vong.
Nghe nói như thế, Khổng Khuyết, Khương Nghĩa giống như bị kích thích, trở nên càng thêm điên cuồng.
Chúng sinh kinh ngạc tán thán Đạo Tổ mạnh mẽ, Tu Tiên giả chinh chiến thì nhận cổ vũ, sĩ khí phóng đại.
Giờ khắc này, khí thế toàn bộ Tiên đạo đột nhiên thay đổi.
Tiên đạo phong mang tất lộ trước kia đã trở lại rồi.
Hợp Đạo giới.
Khương Trường Sinh ngồi bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, ánh mắt nhìn xuống một luồng tàn hồn trong lòng bàn tay.
Tàn hồn của Vô Lượng chủ nhân.
Giờ phút này, Vô Lượng chủ nhân đang ngốc trệ ở bên trong, hắn không thể tỉnh lại theo sự thất bại của mình.