Chương 1662 Đại Đạo không bằng Thiên Đạo (2)
Vì truy cầu ba ngàn Đại Đạo, hắn hao tốn bao nhiêu năm?
Trăm tỷ năm?
Vạn ức năm?
Hắn đã nhớ không rõ, đây là chấp niệm của hắn, cứ nghĩ khi chưởng khống ba ngàn Đại Đạo, có thể siêu thoát hết thảy, thành tồn tại cường đại nhất, có thể đánh với Đạo Tổ một trận...
Hắn tựa như phàm nhân đang khiêu chiến tiên thần thượng giới, chênh lệch to lớn, ngay cả chính hắn cũng không dám tưởng tượng.
Khương Trường Sinh cũng không có an ủi hắn, sở dĩ lưu hắn một mạng, cũng là thấy trong lòng hắn có một tia nhân từ, mặc dù hắn lúc trước lời qua tiếng tại hung hăng càn quấy, nhưng hắn không có ý nghĩ đuổi tận giết tuyệt Tiên đạo, ngược lại để Khương Trường Sinh xem trọng hắn một chút.
Bất quá nếu là cừu địch, không có đạo lý buông tha.
Khương Trường Sinh đưa tay dung nhập tàn hồn của Vô Lượng chủ nhân vào bên trong Hồng Mông đại đạo.
Vô Lượng chủ nhân không thể động đậy, hắn nhìn Đạo Tổ càng ngày càng xa, lời gì đều nói không nên lời, cũng không có một tia cầu sinh.
Khi Hồng Mông tử khí quấn quanh hắn, dần dần thôn phệ hắn, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, chuẩn bị nghênh đón số mệnh của mình.
Khương Trường Sinh tiếp tục lựa chọn tiếp nhận Đạo Tổ truyền thừa.
Ngay cả Vô Lượng chủ nhân đều giết tới Hợp Đạo giới, hắn dám khẳng định không bao lâu, Đại Đạo Nguyên Tổ cũng sẽ buông xuống.
Hắn cách tiếp nhận xong hết thảy nhận thừa Đạo Tổ đã không xa.
Tin tức Đạo Tổ tru diệt Vô Lượng chủ nhân cấp tốc truyền ra Đại Thiên thế giới, Bá Chủ đạo thống đều bị chấn nhiếp, bởi vì chỉ có Bá Chủ đạo thống mới biết được lai lịch Vô Lượng chủ nhân, người kia có thể là người mạnh nhất Đại Thiên thế giới đúng nghĩa, vậy mà chết trong tay Đạo Tổ.
Trong lúc nhất thời, càng ngày càng nhiều đạo thống bắt đầu lùi lại, không dám tùy tiện phát động thế công đối với Tiên đạo.
Hận ý Tiên đạo đè nén nhiều năm triệt để bùng nổ, bọn hắn cũng sẽ không co đầu rút cổ, bởi vì bọn hắn biết mặc dù bọn hắn buông xuống cừu hận, những đạo thống kia cũng sẽ không bỏ qua bọn hắn, mà bọn hắn muốn báo thù.
Chiến hỏa lần nữa bùng nổ, lần này là Tiên đạo điên cuồng phản công.
Càng ngày càng nhiều đại năng hiện thân Đại Thiên thế giới, giết ra uy danh của mình, trong đó bao gồm cả Quy Ly, nàng dùng Thiên Đạo là danh, chấp hành Thiên Đạo, tung hoành các phương chiến trường, sự xuất hiện của nàng để chúng sinh Tiên đạo tưởng rằng Đạo Tổ ra tay, sĩ khí phóng đại.
La Đạo Đạo Chủ có thể áp chế Khương Nghĩa, Khổng Khuyết, nhưng theo Quy Ly ra tay, hắn thảm bại, Thiên Đình bắt đầu trù bị kế hoạch tiêu diệt La Đạo.
Đáng nhắc tới chính là, Khương Nghĩa trở lại Khương tộc dưỡng thương, mặc dù thân là Thiên Đạo Thánh Nhân, Đại Đạo Chi Nhãn của hắn cũng không cách nào khôi phục, cái này khiến trên dưới Khương tộc bịt kín tầng một bóng ma, bởi vì đây chính là một Đại Đạo Chi Nhãn mạnh nhất Khương tộc, cũng không biết tổ tông có thu hồi từ trong tay Vô Lượng chủ nhân hay không.
Bên trong tuế nguyệt từ nay về sau, Thời Tự tiên quân chứng được Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, trợ oai Tiên đạo phóng đại.
Tiên đạo càng ngày càng không thể ngăn cản.
Mãi đến một ngày cuối năm thứ ba trăm vạn, Hãi Thiên thánh tôn đang dẫn theo các đệ tử đi xuyên qua trong hư không tựa hồ cảm ứng được cái gì, mặt lộ ra vẻ sợ hãi.
- Loại cảm giác này... Là hắn.
Hãi Thiên thánh tôn suy nghĩ thân ảnh thần bí trước đó buông xuống khi suất lĩnh bộ hạ đánh xuyên Đại Đạo.
Hắn cho rằng đó chính là ý chí Đại Đạo hóa thân.
Nếu như là ý chí Đại Đạo buông xuống, vậy thì phiền phức liền lớn.
Cùng lúc đó.
Đố Phạt ở Hợp Đạo phía xa giới trừng to mắt, hắn vội vàng kêu lên:
- Đạo Tổ! Phạt Nguyên tên kia buông xuống Đại Thiên thế giới.
Khương Trường Sinh đang tiếp nhận truyền thừa trí nhớ Đạo Tổ, không có trả lời.
Đố Phạt tâm loạn như ma, hắn sợ hãi Tiên đạo bị diệt từ đó ảnh hưởng thực lực Đạo Tổ, nhưng hắn hiện tại cái gì cũng không làm được.
Hắn không thể không đưa ánh mắt nhìn về phía Đại Thiên thế giới, hắn làm một trong ý chí Đại Đạo, mặc dù không ở Đại Thiên thế giới, cũng có thể nhìn trộm Đại Thiên thế giới.
Quả nhiên.
Phạt Nguyên thật hiện thân, mà lại mang theo ý chí của mình.
Hắn buông xuống trước Chư Thiên Đại Đạo Thụ, nhìn xuống toàn bộ Tiên đạo.
- Những dị số Đại Đạo, chuẩn bị tiếp nhận lửa giận của Đại Đạo đi.
Tiếng nói của Phạt Nguyên đầy băng lãnh, toàn thân hắn lóng lánh khí tức màu đỏ thẫm, thấy không rõ chân thân, khiến cho người lo lắng.
Thời Tự tiên quân, Đạo Côn Luân, Khổng Khuyết, Vạn Phật thủy tổ, Võ Tắc Tiên Thánh, Hoàng Kinh Tuyệt mười mấy vị đại năng trống rỗng xuất hiện, bao bọc vây quanh hắn, ngay cả Mộ Linh Lạc cũng tới.
Khí thế của Phạt Nguyên thật sự quá mạnh, cường đại đến làm bọn hắn không dám tùy tiện ra tay.
Đố Phạt thở dài một tiếng, đều không dám tiếp tục nhìn.
Phạt Nguyên mạnh mẽ cũng không phải Vô Lượng chủ nhân có thể so sánh.
Vô Lượng chủ nhân mạnh hơn, cũng chỉ là sủng vật Đại Đạo nuôi mà thôi.
Tình hình chiến đấu như hắn suy đoán, chúng đại năng Tiên đạo hợp lại đều không phải đối thủ của Phạt Nguyên, bất quá cũng may nơi này là chỗ Thiên Đạo khí vận nồng nặc nhất, có Thiên Đạo khí vận bảo hộ, bọn hắn mặc dù biến thành tro bụi, cũng có thể rất nhanh phục sinh, đoàn tụ thân thể lại đại chiến.
Quy Ly đột nhiên hiện thân, gia nhập chiến trường, biểu hiện của nàng khiến Đố Phạt kinh ngạc.
Cô gái này vậy mà mạnh mẽ như thế.
Đố Phạt nhìn về phía Hồng Mông tử khí bốn phương tám hướng, Hồng Mông đại đạo này đến tột cùng có lực lượng như thế nào, vậy mà có thể làm cho một sinh linh mạnh mẽ như thế?
Quy Ly dùng Hồng Mông đại đạo đối kháng Phạt Nguyên, nhưng cuối cùng không mạnh bằng ý chí Đại Đạo.
Thiên Đạo hóa thân lần lượt bị tru diệt, khí thế Quy Ly bắt đầu giảm xuống.
Trái lại Phạt Nguyên, tựa như đang đùa bỡn, ánh mắt của hắn thỉnh thoảng nhìn Chư Thiên Đại Đạo Thụ.
Hơn hai ngàn Bàn Cổ phân thân phía trên Chư Thiên Đại Đạo Thụ đã bày trận, ngưng tụ ra hư ảnh Bàn Cổ.
Nhìn hư ảnh Bàn Cổ vĩ ngạn, Phạt Nguyên ngược lại lộ ra nụ cười, tự lẩm bẩm:
- Cuối cùng chờ đến.