← Quay lại trang sách

Chương 140 .2: Bắt chước cách giết người

Người dẫn chương trình tiếp tục nói:

- Phần thưởng mà chương trình dành cho khán giả khách quý do công ty hữu hạn Hà Mễ, công ty hữu hạn Hà Xác, công ty hữu hạn Hà Thủ tài trợ. Và cũng xin gửi lời cảm ơn đến trang web Hà Luyến đã dành sự ủng hộ to lớn đối với chương trình. Trong quá trình trực tiếp, hoan nghênh khán giả gọi điện thoại...

Hải Na bóp nắm tay nói:

- Nếu đây không phải là chương trình truyền hình trực tiếp, tôi sẽ đi lên kéo hắn xuống i. Nói lắm thế, cũng không phải là không cho hắn thời gian để quảng cáo.

Vu Minh nói:

- Hải Na, cô đã nằm trong sổ đen của một đài truyền hình, còn muốn nằm trong sổ đen của đối thủ đài truyền hình đó nữa sao?

Hải Na quay mặt nhìn Vu Minh hỏi:

- Cậu cảm thấy nguyên nhân là do tôi?

Câu này không phải câu nghi vấn, là câu phản vấn.

- Không phải, tôi giống như cô, cũng muốn kéo hắn xuống sân khấu.

Vu Minh thẳng thắn thừa nhận.

-... Trang phục ngày hôm nay là do công ty Hà Phục cung cấp, cảm ơn mọi người.

Thật vất vả đợi cho đầu trọc quảng cáo xong những người ủng hộ chương trình, bắt đầu ngẫu nhiên chọn ra những vị khán giả khách quý.

Người dẫn chương trình đi xuống, nhường chỗ cho đoàn kịch vận chuyển đạo cụ lên sân khấu để chuẩn bị cho màn kịch, sau đó là diễn viên lên sân khấu, vụ án giết người bắt đầu.

Một người đầu bếp, một người nhân viên phục vụ, ba vị khách lên sân khấu. Sau khi nhân viên phục vụ chọn món, đưa thực đơn đến phòng bếp. Đầu bếp bắt đầu làm thức ăn theo thực đơn. Sau đó một vị khách mời hai vị khách khác ăn hai viên kẹo cao su. Để chơi người xem, họ chèn thêm phần quảng cáo vào. Vị khách Ất cho vị khách Bính mượn bút. Sau đó Giáp Ất Bính ba người thay phiên nhau đi vệ sinh.

Đầu bếp mang thức ăn lên, nhân viên phục vụ bưng thức ăn đi ra, mở bình rượu đỏ. Món thứ nhất là thịt bò kho tàu trộn rau. Nhân viên phục vụ dùng muỗng múc cho ba vị khách mỗi người một phần. Mọi người ăn bò rau trộn uống rượu đỏ. Ước chừng mười mấy giây sau, Bính chết.

Kế tiếp, cảnh sát hỏi lời khai của bốn người, phát hiện bốn người và Bính đều có một ít xích mích trực tiếp hoặc là gián tiếp. Xét nghiệm ra độc dược là Xyanua, trừ chén, cái thìa còn có chén rượu đỏ của người chết ở ngoài, đồ ăn hoặc là chén rượu khác không phát hiện có chất Xyanua. Màn kịch chấm dứt, bốn vị khách quý dự thi có thể hỏi bất cứ chuyện gì đối với cảnh sát và bốn người nhân viên tại hiện trường.

Nghê Thiên Vượng nói:

- Theo tôi nghĩ, mấu chốt vụ án này là như thế nào chuẩn xác giết được vị khách Bính. Hình như mỗi người đều có cơ hội hạ độc đối với Bính. Tôi muốn hỏi cảnh sát, đồ vật mang theo trên người của bốn người bọn họ, đều khôngcó tìm thấy được thuốc độc?

Cảnh sát trả lời:

- Đúng vậy.

Nghê Thiên Vượng suy xét vài giây sau nói:

- Giáp, Ất đi qua nhà vệ sinh, bọn họ và đầu bếp giống nhau, có nhiều cơ hội thuận tiện để tẩy trừ phần thuốc độc còn lại. Nhân viên phục vụ vẫn ở trong tầm mắt, không thể hủy chứng cứ. Loại bỏ nhân viên phục vụ này, người bị tình nghi chỉ có thể là một trong hai người Giáp và Ất.

Hạ Tri Vũ hỏi:

- Vì sao không tính đến đầu bếp?

Nghê Thiên Vượng trả lời:

- Bởi vì đầu bếp không thể đầu độc chính xác được, trừ phi là không cần biết là ai, ngẫu nhiên chọn một người trong ba người để giết, hoặc là muốn đem cả ba người đều giết. Cho nên tôi muốn hỏi cảnh sát, đầu bếp và Giáp, Ất có... hay không hận thù cá nhân?

Cảnh sát ngồi trên khán đài, gọi cho người làm phim để hỏi ý kiến, sau đó trả lời:

- Không có.

- Cảm ơn.

Nghê Thiên Vượng chấm dứt đề ra nghi vấn.

Luật sư Trần Lăng Tiêu nói:

- Tôi cảm thấy Nghê tiên sinh đã hỏi xong vấn đề tôi muốn biết. Chỉ là tôi cho rằng không thể bài trừ khả năng tự sát. Trong khi điều tra cảnh sát đã phát hiện, Bính đã mắc bệnh ung thư thời kì cuối. Bính đã từng là đầu bếp của nhà hàng này, sau khi bị khai trừ vẫn luôn ghi hận trong lòng. Thử nghĩ xem, một nhà hàng xa hoa truyền ra vụ án độc chết người, còn có ai dám đến? Trước khi cảnh sát chưa phá được vụ án, ai dám đến nhà ăn này nữa?

Đến lượt Lý Phục hỏi, Lý Phục hỏi:

- Đầu bếp không nhìn thấy các vị khách phải không?

Cảnh sát trả lời:

- Vâng, đúng vậy.

Lý Phục hỏi:

- Hộp kẹo cao su còn thừa bao nhiêu?

Cảnh sát trả lời a:

- Hơn phân nửa hộp.

Lý Phục nói:

- Tôi không có vấn đề nào nữa.

Đến lượt Lưu Mãng, Lưu Mãng hơi buồn bực, dường như so với tin tức mà hắn nhận được có vẻ chênh lệch. Chính hắn nhận được tin tức là Giáp đâm Bính chết. Bởi vì đã muốn nắm chắc, cho nên hắn không chú ý đến các chi tiết phát sinh của vụ án. Nhưng ngoài mặt Lưu Mãng vẫn ra vẻ điềm tĩnh hỏi:

- Ai là người đã mở chai rượu đỏ?

Cảnh sát trả lời:

- Nhân viên phục vụ.

- Ồ, tôi không có vấn đề khác.

Lưu Mãng cũng không biết nên hỏi cái gì nữa.

Vu Minh mừng thầm, ngạc nhiên chưa? Có phải cảm thấy rất kỳ quái tại sao màn kịch lại không giống với kịch bản phải không?

Tiếp theo là thời gian dành cho quảng cáo, trong mười lăm phút quảng cáo này, khán giả có thể gọi điện thoại đến đường giây nóng của chương trình, tất nhiên là có thu phí, nói ra cái nhìn của mình và chỉ ra người bị tình nghi phạm tội. Chương trình sẽ chọn trong các khán giả trả lời đúng ra một người trở thành người dự thi khách quý của chương trình kế tiếp, đồng thời còn có một phần thưởng trị giá 4999 tệ.

Trong mười lăm phút này, khán giả khách quý có thể đi nhà vệ sinh, uống nước. Nhưng không được đi lại xung quanh. Bốn người tuyển thủ dự thi cùng nhau nói chuyện phiếm, hai người chủ trì cũng xúm lại nói chuyện với nhau.

Nghê Thu hỏi:

- Vu Minh, ai là hung thủ vậy?

Vu Minh trả lời:

- Tôi không biết.

Hắn am hiểu là mánh khoé gạt người mà không phải vụ án giết người. Giáp khả nghi, hắn có thể đem độc dược bao ở bên trong kẹo cao su. Nhưng một lon kẹo cao su, lắc một cái liền loạn. Trừ phi là dính kẹo tại miệng hộp. Ất cũng có khả năng, hắn có thể đem độc dược bôi ở trên ngòi bút, sau đó thừa dịp thời gian đi vệ sinh rửa đi. Nhưng hắn vì sao khẳng định Bính sẽ mượn bút? Nhân viên phục vụ là khả nghi nhất, cô ta phụ trách chia đồ ăn cho khách. Nhưng nhân viên phục vụ không có biện pháp xử lý độc dược lưu lại, hơn nữa khi cô ta bưng thức ăn đi ra, không có động tác hạ độc. Đầu bếp cũng có khả năng, tuy nhiên đầu bếp căn bản nhìn không thấy vị trí của khách, đầu bếp không thể khẳng định ai là người sẽ chọn trúng đồ ăn dính thuốc độc.

Đỗ Thanh Thanh phát biểu ý kiến của mình:

- Tôi cho rằng nhân viên phục vụ đã sử dụng bao con nhộng vì thế túi cô ta sẽ không dính độc. Khi bưng thức ăn đi ra, cô ta giấu bao con nhộng trong lòng bàn tay. Sau đó trong giúp Bính chia đồ ăn, liền bỏ bao con nhộng vào trong thức ăn, rồi gắp thêm đồ ăn che đi bao con nhộng. Bao con nhộng sẽ bị hòa tan, nguyên bát đồ ăn đều có độc, Bính ăn đồ ăn rồi uống rượu, hiển nhiên là thuốc độc sẽ dính vào chén rượu