← Quay lại trang sách

Chương 2334 Đấu Phá Phong Vũ (1)

Oanh!

Vào thời điểm những lời này của Đấu Chiêu phát ra, trong nháy mắt đó cuộc chiến đấu cũng bắt đầu bùng nổ.

Tất cả những người đứng trên lưng của cơ quan Già Lâu La đều có cùng một lựa chọn.

Không có ai nguyện ý dâng lên ngọc bích. Vì thế mặc dù biết không hề có cơ hội chiến thắng nhưng cũng không thể ngồi im chờ chết được.

Tả Quang Thù là người làm ra động tác nhanh nhất.

Bởi thế vào giờ khắc này mưa gió bão bùng, hải vực phía dưới rộng mênh mông to lớn, mà y chính là Hà Bá ở nơi đây!

Chiến giáp khoác trên người, chiến bào tung bay.

Trong vòng chu vi mười dặm, tất cả những giọt mưa rơi xuống từ bầu trời kia, đều nghe theo chỉ thị của y.

Đây quả là một hình ảnh tĩnh lặng nhưng lại đầy sức căng, từ bất chợt chuyển động cho đến nhanh chóng yên tĩnh đều mang theo một dư vị sức mạnh gần như tuyệt đối.

Bên ngoài phạm vi mười dặm, mưa to rơi xuống biển lớn, gây lên từng đợt rung động vô tận.

Trong vòng phạm vi mười dặm, tuy cuồng phong vẫn nổi lên một cách điên cuồng, nhưng mưa đã ngừng rơi rồi!

Trong nháy mắt quyền điều khiển cuồng phong mưa bão đều nằm hoàn toàn trong tay Hà Bá, vì ngài mà xông lên..

Sau khi chúng bất động trong chốc lát, thì lại đột nhiên tiếp tục chuyển động. Vô vàn giọt mưa khó mà đếm hết được đều bay thẳng về phía Đấu Chiêu.

Bầu trời tựa như rách ra một lỗ, có Thiên Hà chảy ngược lên trên.

Vô số giọt mưa tụ lại, tất cả đều lấy Đấu Chiêu làm mục tiêu để rơi xuống, cảnh tượng nhìn giống như một cái phễu to lớn nối liền giữa trời và đất.

Thế nhưng bản thân mỗi giọt mưa đều không hề thống nhất, một giọt mưa đều có thế rơi đặc biệt của chính mình, đều mang theo mũi nhọn, đều từ trên bầu trời xông thẳng xuống dưới mặt biển.

Vô số lực lượng liên tục rơi xuống đụng vào nhau. Những tiếng the thé rít gào tập hợp lại thành một âm thanh cực kỳ chói tai, gần như có thể khiến cho người ta mất đi thính giác ngay tại chỗ! Thuật pháp kinh khủng như vậy, năng lực nắm giữ và điều khiển thủy nguyên tinh thông như thế...

Quả là nếu nói Tả Quang Thù chính là người nắm giữ Thủy Hành Sát Lực cao cấp nhất trong Nội Phủ tầng thì cũng không có gì là quá đáng cả!

Mưa rơi xuống từ bầu trời, tạo thành Thiên Hà, giết chết Đấu Chiêu.

Khí thế khoáng đạt như vậy khiến cho bộ võ phục nền đỏ viền vàng kia giống như là một ngọn lửa nhỏ sắp tắt dưới bầu trời nặng nề mà âm u ấy.

Mà Đấu Chiêu chỉ vung tay rút ra thanh đao của y.

Trong thiên hạ, đây chính là một thanh đao có tiếng là vô cùng dũng cảm và kiên quyết, lấy tên là Thiên Kiêu đao.

Và người cầm thanh đao đó chính là một người nam tử có tư cách vấn đỉnh (5) nhất khi còn ở dưới dưới Thần Lâm trong thiên hạ, được lấy tên là Đấu Chiêu.

(5) Nhòm ngó ngôi báu Đạo đã ở trong lòng bàn tay của y, vậy thì nếu y muốn giành chiến thắng, điều duy nhất cần làm chính là tiến về phía trước.

Y tiếp tục tiến về phía trước, coi cả bầu trời bị bao phủ bởi cuồng phong mưa gió này như không hề tồn tại.

Dưới khí thế sát lực vô biên của hàng nghìn hàng vạn hạt mưa nhọn hoắt do Tả Quang Thù thao túng kia, kiên định đi về phía trước.

Y thậm chí còn không thèm ngẩng đầu nhìn dù chỉ là một cái liếc mắt lên bầu trời.

Y chỉ nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Tả Quang Thù, bước một bước đã tiến tới sát bên đối thủ, một người xông lên chống lại cả ba người.

Két két két!

Cơ quan Già Lâu La xông về phía trước không một chút do dự, mỏ chim mở rộng, một đạo kim quang hóa thành trường thương, sắc bén mà tàn bạo.

Sau khi thân hình bị bao phủ bởi đạo kim quang này, đôi cánh của cơ quan Già Lâu La ngay lập tức giang ra, tựa như thanh đao sắc bén ngay lập tức chém xuống.

Nguyệt thiền sư giơ hai bàn tay ánh lên ánh sáng màu đồng thau của mình lên, xuất chưởng đánh về phía trước, bức màn ánh sáng tạo thành cái lồng bảo vệ ba người bên trong kia vốn đã lung lay sắp đổ, nhưng sau khi nhận được một chưởng này, vô số phạn văn xông ra như hàng trăm con cá nhỏ bơi lội trong không trung, ánh sáng lấp lánh kéo dài, khiến cho ánh sáng của bức màn ánh sáng phóng ra cực đại, nhất thời sáng chói như Sí Dương, bền chắc gần như không thể vỡ gãy, không có gì có thể phá nổi.

Ấn quyết của Khuất Thuấn Hoa vào lúc này cũng đã thành hình. Hai tay giương ra hướng hai bên, mười ngón tay như đang gẩy tỳ bà, một luồng thanh phong tựa như Linh Thước lượn vòng dao động ở giữa các ngón tay.

Bên trong phạm vi mười dặm.

Tả Quang Thù khống chế mưa, còn nàng ta lại thao túng gió.

Cuồng phong nhất thời trở nên gấp gáp, ngưng tụ thành từng đạo đao phong sắc bén màu xanh ngắt, nhảy múa loạn xạ, vây quanh bốn phía.

Ba người và một bộ cơ quan Già Lâu La, trong nháy mắt liền hoàn toàn phối hợp với nhau.

Công thủ đều có, bao phủ cả bốn phương tám hướng. Trong khu vực của phạm vi ranh giới mười dặm, cao tới cả bầu trời, thấp nhất chạm ngang mặt biển xanh ngọc bích, toàn bộ đều bị bao phủ bởi thế tấn công mạnh mẽ của bọn họ.

Thật giống như một bức tranh của ngày tận thế.

Mà Đấu Chiêu, lại bước lên trước một bước.

Bóng người rực rỡ của y, đứng dưới sự truy sát của mưa to gió lớn hợp thành như một cái phễu khổng lồ kia, ở trong vòng vây của vô số phong đao đang nhảy múa, đứng trước ánh thương và đôi cánh sáng chói của cơ quan Già Lâu La to lớn... tiến về phía trước.

Thứ gì có thể cản y được? Cho dù là mưa gió...

Mặc kệ gió mưa!

Đạo của y di dộng.

Nhưng nhìn thoáng qua một cái, rõ ràng đao vẫn còn nằm trong tay y, mà tay của y thì vẫn giữ nguyên tại chỗ.

Đạo của y di động rồi?

Sự nhận thức như vậy giống như hóa thành một câu hỏi kinh ngạc.

Cảnh tượng vẫn giữ nguyên không biến hóa, khiến cho người xem không nhịn được tự mình hoài nghi.

Nhưng mà một khắc sau đó...

Bầu trời nứt ra.

Đây không phải là một từ ngữ để hình dung, mà là một sự miêu tả hoàn toàn chính xác.

Vì đúng vào lúc này, bầu trời nứt ra một vết rách vừa hẹp vừa dài.

Cái phễu to lớn được hợp lại từ vô số giọt mưa kia, bị vết nứt này cưỡng ép tách ra làm đôi.

Mưa rơi thẳng vào khe nứt đó.

Đằng trước, sau lưng, bên trái và cả bên phải...

Trong không gian, từng đường từng đường nứt không ngừng xuất hiện.

Cuồng phong đang nhảy múa không ngừng, bao vây ở tứ phía kia.

Cũng ngay lập tức tan vỡ khi tới trước vô số khe nứt kia.