Chương 2339 Hạp Thiên (3)
Vị thiếu niên vẫn còn chút non trẻ kia, kiên quyết chắn ở trước người nàng ta, bàn tay ở giữa hư không nắm một cái, trực tiếp ngưng tụ thủy nguyên, trong tiếng sóng cuồn cuộn kia, rút ra thanh kiếm Lưu Ba (16), vô cùng nguy hiểm ngăn chặn trước mũi nhọn của thanh Thiên Kiêu đạo.
(16) Thanh kiếm tạo bởi sóng nước Lấy Trường Hà làm kiếm, ngăn cản Thiên Khuyết.
Một kiếm này có thể nói xuất sắc!
Gia truyền của Tả thị, làm sao có thể yếu nhược được?
Tả Quang Thù không sử dụng binh khí, không phải là vì y không biết. Mà vào thời điểm thích hợp, thì phải có biểu hiện thích hợp.
Nhưng...
Sự xuất sắc cũng thường tương đối khác nhau, đom đóm không thể nào so sánh với ánh trăng kia được.
Thứ y phải đối mặt chính là đao của Đấu Chiêu.
Cho nên một kiếm này không đủ xuất sắc!
Rào rào!
Chuôi kiếm đạo thuật này trong khoảnh khắc vỡ tan.
Thứ bị đánh vỡ tan còn có cánh tay cầm kiếm của Tả Quang Thù.
Trong nháy mắt, da trên cánh tay ấy kho héo, rạn nứt. Từng vết, từng vết nứt bắt đầu xuất hiền từ mu bàn tay, nhanh chóng lan ra cả cánh tay.
Cả người y ngã gục về phía sau, bị một đao chém rơi xuống bích hải!
Đấu Chiêu cũng không liếc nhìn nhiều thêm một ánh mắt nào, chỉ thu lưỡi đao về, lại sử dụng một đao Bì Nang Bại, chém thẳng về phía Khuất Thuấn Hoa.
Từ xưa mỹ nhân đã dễ dàng bị già đi, phồn hoa cũng dễ dàng bị lụi bại.
Đạo này hủy bỏ tuổi tác, giết chết thanh xuân.
Khuất Thuấn Hoa cũng không nhìn Tả Quang Thù quá lâu, mặc dù tim của nàng ta đã rơi xuống theo y rồi!
Nhưng trong thời khắc này, một người nữ tử như nàng ta dĩ nhiên biết truyện trọng yếu nhất là cái gì.
Nàng ta làm sao có thể để cho Đấu Chiêu giết chết Tả Quang Thù trước mắt nàng ta, sau đó lại lấy đi khối ngọc bích từ trên thi thể của Tả Quang Thù được? Nàng ta đưa tay về phía trước, đón lấy lưỡi đao Thiên Kiêu nhọn hoắt kia.
Cưỡng ép trấn áp rối loạn trong cơ thể, điều động toàn bộ lực lượng thần thông nàng ta có thể điều động được trong một khắc này...
Hạp Thiên!
Lấy tu vi của nàng ta bây giờ, chắc chắn không thể ngừng không gian của một cường giả như Đấu Chiêu hai lần được.
Nhưng vào giờ khắc này, nàng ta đã lay động cực hạn.
Bì Nang Bại đã ảnh hưởng đến bàn tay của nàng ta, từ vị trí lòng bàn tay tiếp xúc với lưỡi đao bắt đầu khô héo, sự khô héo này lan cả sang cánh tay. Nhưng tất cả đã bị dừng lại.
Tất nhiên Khuất Thuấn Hoa sẽ không cho Đấu Chiêu cơ hội xuất đao từ bên trong cơ thể, đánh vỡ không gian bất động này thêm một lần nữa, một lực lượng đọa nguyên to lớn trong cơ thể của nàng ta đang gầm thét, phát ra một kích vô cùng cường đại.
Nhưng là...
Trên bầu trời xa xôi muôn vàn ánh sao chiếu rọi Tứ Đại Thánh Lâu dù chưa lộ ra dấu tích, nhưng ánh sáng của Tinh lâu cũng đã chiếu xuống.
Tinh quang cực kỳ rực rỡ!
Trong thủy triều tinh quang đang dâng trào, một thanh đao tinh quang hoa lệ dần xuất hiện, từ trên trời cao chém thẳng xuống.
Tất cả những thứ này gần như bắt đầu cùng lúc khi Khuất Thuấn Hoa bắt đầu giãy giụa phản công.
Khi Hạp Thiên vừa mới phát động, thì thanh đao Tinh Quang Ngự Trảm Thần cũng gần như đồng thời chém xuống! Dĩ nhiên thần thông Hạp Thiên của Khuất Thuấn Hoa vô cùng mạnh mẽ, nhưng phạm vi ảnh hưởng của nàng ta, xa đến mức nào?
Trảm Thần chỉ đạo này một khi chém xuống, đã trực tiếp chém từ bên ngoài vào, chém vỡ nát sự ảnh hưởng không gian của thần thông Hạp Thiên!
Mà lúc này, đạo nguyên trong cơ thể của Khuất Thuấn Hoa vừa mới bắt đầu khiếu động.
Lưỡi đao của Thiên Kiêu đao lại tiếp tục đi về phía trước, trực tiếp chém mở cả bàn ta của Khuất Thuấn Hoa, sau đó là cả cánh tay của nàng ta.
Bì Nang Bại cũng nhanh chóng lan ra toàn thân.
Đấu Chiêu quét ngang thanh đao một đường, mở ra một đường huyết quang quanh cổ của Khuất Thuấn Hoa.
Y trực tiếp quay người đi qua, hướng thẳng về phía Nguyệt thiền sư.
Mà sau lưng y...
Khuất Thuấn Hoa chán nản quỵ ngã...
Mỹ nhân điêu tàn!
Cõi đời này, cho tới bây giờ không hề có thần thông vô địch, mà chỉ có người vô địch.
Tất nhiên Hạp Thiên là một tuyệt đỉnh thần thông kinh khủng.
Nhưng sau khi Đấu Chiêu tiếp xúc với nó một lần, y cũng đã nghĩ ra không phải chỉ có một loại phương pháp phá giải.
Xuất đao từ bên trong cơ thể đương nhiên là một loại.
Từ bên ngoài phạm vi bao phủ của thần thông Hạp Thiên chém xuống một đao cũng là một loại.
Chỉ là cái trước thì nhanh hơn, cũng thích hợp với những tình huống cấp bách hơn mà thôi.
Cái sau thì có thể điều động lực lượng mạnh hơn, thích hợp với những thời điểm có thể chuẩn bị kỹ càng hơn thí dụ như giờ phút này.
Khuất Thuấn Hoa sử dụng hết sức lực còn lại, cố gắng triển khai ra Hạp Thiên lần thứ hai, nhưng không hề biết rằng Trảm Thần chỉ đạo của Đấu Chiêu đã được chuẩn bị quá lâu rồi!
Cho nên mới có tình huống gần như cả y và Khuất Thuấn Hoa cùng đồng thời xuất thủ xảy ra.
Việc Khuất Thuấn Hoa cưỡng ép khởi động thần thông, ngừng không gian lại, thật ra là đang chôn vùi khả năng có thể cứu vớt chính bản thân nàng ta.
Bởi vì Nguyệt thiền sư đang nhanh chóng vọt tới kia, cũng bị định trụ thân hình lại, nhưng nàng ta không thể phá vỡ sự ảnh hưởng mà thần thông của Khuất Thuấn Hoa phát ra như Đấu Chiêu được, vì thế đã chậm hơn y một bước.
Nhưng chỉ một bước này, đã quyết định sinh và tử.
"Thuấn Hoa!"
Thanh âm bị đình trị lại của Nguyệt Thiên Nô, gần như phát ra cùng lúc khi thần thông Hạp Thiên bị kích phá. Cũng không tránh khỏi mang theo chút tức giận.
Nhưng khi tiếng nói vừa phát ra, thì Khuất Thuấn Hoa đã ngã quỵ xuống rồi.
Nguyệt Thiên Nô tiến về phía trước vì muốn cứu Khuất Thuấn Hoa, nhưng sau khi bị định thân trong không gian bị đình chỉ kia, thứ mà nàng ta phải đối mặt lại là Thiên Kiêu!
Đấu Chiêu thuận tay bắt lấy cửu chương ngọc bích đang rơi xuống kia, phi người bay về phía trước, xuất đao hướng thẳng về phía Nguyệt Thiên Nô.
Trên lưng đeo Thiên Kiêu đạo sắc bén, lóe lên mũi nhọn vô tình.
Thanh đao chém thẳng về phía đối diện, mang theo thế có thể chém nát cả núi.
Năm đạo Thiên Chi Liệt Khích từ sau lưng, đỉnh đầu, dưới chân, bên trái và bên phải của Nguyệt thiền sư bỗng nhiên mở ra.
Khuất Thuấn Hoa đã bị ép rời cuộc chiến, vì thế Đấu Chiêu đã không còn kiêng kỵ gì mà thể hiện ra sự hung ác của Thiên Phạt.
Khoảng không gian bao phủ Nguyệt thiền sư, giống như một chiếc lồng kính bằng thủy tinh đột nhiên bị phá vỡ, vết nứt lan nhanh như mạng nhện, mà chính bản thân Nguyệt thiền sư, lại đứng ở vị trí trung tâm của những kẽ nứt kia.
Nàng ta cũng là con mồi đang bị mắc trên cái "mạng nhện" này.
Nhưng ánh mắt mà nàng ta nhìn Đấu Chiêu vẫn bình tĩnh như vậy.