← Quay lại trang sách

Chương 2344 Giống như huynh trưởng (2)

Mà Đấu Chiêu cũng nhanh chóng đuổi tới, kim thân sáng chói trực tiếp tiến vào bên trong Hỏa Giới, dùng một đao chém thẳng xuống!

Ngọn lửa cháy mạnh đốt cả thân người, nhưng không thể đốt cháy kim quang.

Khương Vọng quét ngang kiếm một đường, dùng Danh Sĩ Kiếm để ngăn cản đối thủ.

Nhưng đường kiếm ngang tiêu sái này, không thể hoàn toàn thoải mái được.

Bởi vì khi Thiên Kiêu đạo vừa tiếp xúc với Trường Tương Tư, ngay sau đó nó lại được kéo ra trong nháy mắt, rồi lại dùng tốc độ nhanh hơn chém xuống một lần nữa!

Rõ ràng đó là một đao thế đã thành hình, nhưng lại có thể dễ dàng thu hồi, lại còn nhanh chóng bùng nổ thêm một lần nữa.

Hoàn toàn có thể làm theo ý của chính mình, đây đúng là cảnh giới đỉnh cao của đạo thuật.

Đường ngang phân sinh tử mà Khương Vọng vừa vạch ra kia, căn bản không thể tiếp tục kéo dài ra nữa.

Hắn chỉ có thể quét ngang một đường trên không trung, ngăn cản nhát chém lần này.

Keng!

Phát ra một âm thanh kịch liệt như vậy.

Keng! Keng! Keng! Đấu Chiêu lại sử dụng Đấu Chiến Kim Thân, chống lại sự tổn thương do Hỏa Giới tạo ra, giơ đao chém xuống, một nhát rồi lại một nhát.

Chiến đao nặng nề không ngừng đánh xuống, những ánh đao đã bể tan tành cũng nhanh chóng tự trở về để bảo vệ thân thể của Đấu Chiêu Không phải là y chỉ hoàn toàn phụ thuộc vào sự phòng ngự của Đấu Chiến Kim Thân, mà là y không thể làm chậm chễ dù chỉ là một nửa nhịp tiết tấu tấn công. Vì thế y sử dụng lớp phòng vệ của chính mình để làm cái để tấn công. Y sử dụng ánh đao đã bể tan tành trong khi chiến đấu để đối kháng với Hỏa Giới.

Đây thật sự là một sự tự tin khó mà hình dung ra nổi.

Cũng là một sự mạnh mẽ khó lòng có thể miêu tả được!

Keng keng keng keng keng!

Thanh âm liên tục vang vọng, càn quét khắp nơi.

Vừa tùy tiện lại thê lương. Thanh âm này không phải thanh âm bình thường của kim thiết va chạm vào nhau, mà khi Đấu Chiêu dùng đao đánh vào thanh kiếm kia, đã tạo ra chính âm của Đại Tự Tại Khổ Hải.

Lúc đầu khi ở Quan Hà Đài, y đã muốn hút thứ này vào trong miệng, vì thế hôm nay y đã đem nó nhập vào bên trong đao thuật.

Nhưng mà Âm Sát Chi Thuật không hề tầm thường này, lại không thể tiến gần tới lỗ tai của Khương Vọng được, vì trước khi có thể tới gần thì nó đã bị trạng thái Thanh Vân Tiên hàng phục rồi.

Vạn Âm Triều Bái, không hề quan tâm ngươi là đạo hay là Phật, là chính âm hay là bị âm, là người giết ta hay là người thờ phụng ta, tất cả đều đang hướng tới!

Khương Vọng làm ra biểu tình "ung dung không vội vã nhưng chân mày lại nhịn không được nhíu một cái", hắn dùng hành động chi tiết để bày tỏ rằng bản thân đang bị thanh âm của Đại Tự Tại Khổ Hải quấy nhiễu, bây giờ chẳng qua chỉ đang giả bộ ung dung mà thôi.

Hắn muốn khiến cho Đấu Chiêu đưa ra một phán đoán sai lầm.

Khi đang giao thủ ở trong cấp bậc này rồi, hắn biết rằng tất cả những chi tiết đều sẽ bị bắt lấy. Nhưng Đấu Chiêu không hề bị ảnh hưởng, trường đao vẫn tiếp tục hướng tới đối thủ, sử dụng một đao chém xuống liên tục.

Giống như y có một loại tự tin bẩm sinh, y chắc chắn rằng quỹ tích mà Thiên Kiêu đao vạch ra, mới là chính đồ.

Ánh đao sáng rực rỡ tàn phá Hỏa Giới.

Đấu Chiêu chém xuống mười bảy đạo liên tục, chém thẳng Kiếm Tiên Nhân xuống dưới, thậm chí chém ra khỏi phạm vi của Hỏa Giới!

Thế giới lửa rực rỡ kia, cháy dữ dội ở sau lưng của kim thân sáng chói.

Càng lúc càng xa.

Khương Vọng cứng rắn giữ vững sự phòng ngự của Trường Tương Tư, không để đao khí tiến thêm nữa. Hơi thở hơi động, hắn thổi ra một luồng gió trắng bạch như sương, nửa đường làn gió kia hóa thành Sát Sinh Trường Đinh, nhắm thẳng vào giữa mi tâm của Đấu Chiêu.

Dưới sự cố ý khống chế của hắn, cây Sát Sinh Đinh kia tỏ ra vô cùng hiền hòa ôn nhu, thu liễm tất cả sát ý, nhìn trông vô cùng bình thường, tựa như một cây đinh mà tới cả một bức tường cũng khó mà xuyên thủng, chỉ có thể đóng vào gỗ mà thôi.

Đấu Chiêu bĩu bĩu môi, tựa như có chút xúc động muốn cười nhạo sự che giấu vụng về kia của Khương Vọng, nhưng cuối cùng y cũng không lên tiếng.

Chỉ là khi lưỡi đao kia đang kịch liệt chém xuống bỗng nhiên nó chuyển hướng, lộ ra một đường ánh sáng lờ mờ, trực tiếp chém thẳng vào Sát Sinh Sinh, trực tiếp đánh vỡ Sát Sinh Đinh, biến nó trở về thành một làn gió màu trắng như sương!

Chính là Thần Tính Diệt!

Y đang vững vàng nắm chặt quyền chủ động khi chiến đấu, tất nhiên y có thể tùy ý rút đao lại.

Nhưng y phải công nhận rằng, sát lực của câu Sát Sinh Đinh của Khương Vọng thật sự vô cùng đáng sợ, không phải y muốn rút đao lại chém tan nó, mà là y không có lựa chọn nào khác.

"Thể" của y, đã bị đánh gãy.

Mà y hiểu quá rõ, việc bị đối thủ thao túng lựa chọn của chính bản thân khi đang chiến đấu là một cuyện kinh khủng đến nhường nào.

Cho nên ngay sau khi đánh tan Sát Sinh Đinh, y ngay lập tức rút đao về, phòng thủ trước người Cũng chính vào thời khắc này.

Rốt cuộc Khương Vọng cũng rút thanh trường kiếm ra.

Một kiếm mười năm chán nản sinh tử câu rìu này, cuối cùng sau khi cực khổ kiềm chế và chờ đợi, rốt cuộc cũng có thể để lộ ra mũi nhọn càng lóng lánh hơn dĩ vãng ra.

Sau khi cản mười bảy đạo liên tiếp của Đấu Chiêu, gan bàn tay của Khương Vọng đã rạn nứt, máu tươi nhuộm đỏ cả chuôi kiếm, nhưng hắn vẫn cầm vững thanh kiếm, xuất ra một nhát chém ngang tiêu sái đến cực điểm!

Keng!

Đấu Chiêu vẫn sử dụng một đao Thần Tính Diệt, chặn lại một nhát kiếm của Trường Tương Tư, thuận thế liền muốn phản công.

Khương vọng cũng đã thu hồi trường kiếm, mà bàn tay trái đã hoàn thành ấn quyết của hắn, nhẹ nhàng nhấc lên.

Lúc này thiên địa nên có sự thất vọng, diễm hoa nở ở nhân gian. Tường cao cửa rộng, quán rượu nhà cửa, tôi tớ người buôn bán, đình đài lầu các...

Diễm Thành hoa lệ được hắn nâng lên bằng một tay, đánh thẳng về phía thân người của Đấu Chiêu.

Diễm Hoa Phần Thành!

Vào giờ phút này, ở sau lưng Đấu Chiêu là Hỏa Giới, mà trước người lại là Diễm Hoa Phần Thành.

Một cái là thần thông kết hợp với thuật pháp, một cái lại được liệt vào hàng siêu phẩm. Nhưng Đấu Chiêu vẫn ung dung không vội vã, nhẹ nhàng nhấc lên thanh trường đao, chém ra Thiên Phạt!

Một đao hai vết rách.

Hai đường Thiên Chi Liệt Khích to lớn, một đường ở phía trước, chém vào Diễm Hoa Phần Thành trước mặt, một đường ở sau lưng, tấn công thẳng vào trong Hỏa Giới.

Khả năng làm nổ tung Hỏa Giới mà Khương Vọng cố ý ẩn giấu, chỉ vì sự thay đổi của một tư thế chiến đấu mà cũng đã bị y phát hiện ra... đúng là một khứu giác chiến đấu đến kinh người!