Chương 2345 Giống như huynh trưởng (3)
Ầm!
Khương Vọng không thể không cho Hỏa Giới nổ tung trước thời hạn.
Hỏa Giưới sinh cơ bừng bừng kia, khi bị hủy diệt sẽ sản sinh ra đầy đủ lực lượng.
Diễm lãng (1) to lớn vọt thẳng về hướng Đấu Chiêu, nhưng lại bị chặn lại bởi một đường Thiên Chi Liệt Khích to lớn ở phía trước.
(1) Sóng lửa Mà những đình đài lầu các được điêu khắc bởi lửa ở trước mặt Đấu Chiêu cũng dần dần tan rã.
Y chém nát Diễm Hoa Phần Thành và Hỏa Giới đang bị hủy diệt, sau đó lại chém ra một đao!
Một đường Thiên Chi Liệt Khích mở ra ngay ở vị trí của Khương Vọng.
Một đường Thiên Chi Liệt Khích cản ở trước người.
Một đường Thiên Chi Liệt Khích chặn ở sau lưng.
Một đao chém ra ba vết rách!
Khương Vọng di chuyển bước chân, phiêu động như tiên, nhưng lại tránh được ba đường Thiên Chi Liệt Khách liên tiếp, sau đó hắn vạch ra trên không trung một vòng cung huyền diệu, tiến thẳng về phía Đấu Chiêu.
Thiên Kiêu đao lại chém xuống.
Một đao cực hạn Thập Tam Liệt!
Thiên Chi Liệt Khích dữ tợn giăng ở khắp nơi, cắt tan tành toàn bộ vùng không gian này. Nhưng dáng người của Khương Vọng trông vẫn thật tiêu sái, hắn đạp chân lên thanh vân, di chuyển trái phải, ung dung chuyển hướng.
Tất nhiên Thiên Chi Liệt Khích vô cùng kinh khủng, nhưng một đường cũng không thể dính vào người Khương Vọng!
Hắn đã sớm gặp được thần thông Liệt Không của cường giả Hải tộc. Lúc còn ở Quan Hà Đài, hắn cũng đã chứng kiến trận chiến của Đấu Chiêu, thậm chí kể cả Luyện Hư Bát Cực Đạo của Tần Chí trăn cũng có chỗ tường đồng với chiêu thức này.
Thiên Chi Liệt Khích không thể nhanh chóng đột nhiên như thần thông Liệt Không được. Mặc dù khi nó được vận dụng ở trong tay Đấu Chiêu, uy năng của nó có thể đã được tăng lên, nhưng nếu không thể chém tới đối thủ thì có uy năng nhiều hơn đi chăng nữa cũng chỉ là vô ích mà thôi.
Dĩ nhiên Đấu Chiêu vẫn còn chọn lựa khác, y chỉ cần chém Tả Quang Thù một đao, Tất nhiên Khương Vọng sẽ ngăn cản đòn tấn công đó lại. Nhưng lấy sự kiêu ngạo của y thì chắc chắn y khinh thường cách làm này rồi. Khương Vọng đạp lên không trung, như đi lại trên đất bằng.
Nếu nhìn từ phái xa, thì giống như hắn đang hành tẩu trên những đường Thiên Chi Liệt Khích kia vậy.
Trong phút chốc, hắn đã tới gần Đấu Chiêu.
Một cuộc đánh giết mới đang được bày ra, diễn tiến của trận đấu cờ này sẽ diễn ra như thế nào đây?
Đấu Chiêu chỉ khẽ rung thanh đao, mời đối thủ tiến tới!
Y có tự tin có thể đối mặt với bất kỳ nước cờ nào.
Nhưng vào giờ phút này... bỗng nhiên Khương Vọng gia tăng tốc độ!
Tinh quang rơi xuống từ phía chân trời.
Chân trời ánh sao diêu rơi.
Đáng lẽ Khương Vọng phải cẩn thận hơn, nhưng bây giờ trong ánh mắt của hắn lại mang theo kiếm quang, vô cùng phóng túng Bí Tàng Truy Phong mở!
Bí Tàng Phi Phong mở!
Bí Tàng Tốc năng công Vẫn Thần mở!
độ của hắn ngày một tăng lên, Trường Tương Tư cũng ngày càng sắc bén, lại còn có uy năng tăng cường khả phạt thần hồn.
Năm nguồn sáng trắng rực rỡ theo thứ tự sáng lên ở trước ngực.
Ngũ Phủ đều đã mở, Tiên Nhân Chi Thái.
Vào giờ khắc này, hắn trực tiếp dùng kiếm chém xuống, một kiếm hội tụ tất cả tuyệt đỉnh cứ thế chém xuống!
Hắn không hề có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào, cũng không có chút khiêm nhường nào, trong một thời điểm hoàn toàn không thích hợp như thế này, trực tiếp phát động ra một kiếm tuyệt sát!
Bởi vì hắn đã ý thức được, ý thức chiến đấu của người trước mặt này, có thể nói là tuyệt đỉnh.
Y có thể nhìn thấy bất kỳ hành động dẫn dắt cuộc chiến hay bất kỳ ý đồ chiến đấu này.
Vì thế khi giao chiến với một người như vậy, một thời điểm không thích hợp, ngược lại lại là thời điểm thích hợp nhất.
Nơi xa xa âm u kia, gió lớn mưa rào sấm sét, bao phủ toàn bộ khung cảnh.
Trời cao nơi này giống như cô đảo.
Mặt đất nứt vỡ, kim quang tản mạn khắp nơi, nguyên lực hỗn loạn..
Đao kình, kiếm khí, gió thổi tán loạn khắp nơi.
Trong không khí vẫn còn vương mùi máu tươi, có thần hồn chi lực bị chém nát, giống như đang bị thương gào thét trong gió.
Đây là bầu trời nơi chiến trường sau khi trải qua một trận chém giết luân phiên.
Nhưng mà có che thế nào cũng chẳng che hết, có giấu cũng không thể giấu được một kiếm này.
Quét ngang bầu trời.
Giống như thần nhân đẩy ngã trụ chống trời, sau đó dùng ngọn gió này làm kiếm tàn sát bầu trời.
Cả bầu trời chiến trường đều bị quét sạch rồi.
Những khe hở ngổn ngang kia, đều bị mạnh mẽ san bằng.
Thiên Phủ thể, trạng thái Kiếm Tiên Nhân, trạng thái Thanh Văn Tiên, gia trì Tinh Lâu, mở ra bí tàng...
Trong nháy mắt Khương Vọng thiêu đốt toàn bộ.
Hắn như vậy, xuất ra một chiêu kiếm tuyệt đỉnh như thế.
Ai có thể đỡ nổi?
Chân mày Đấu Chiêu cau lại, y đã thiết lập vô số loại khả năng, nhưng một kiếm này của Khương Vọng, vẫn ngoài dự liệu của y.
Y đủ tự tin chơi cờ với Khương Vọng trong một tấc vuông.
Cũng tự phụ có thể dùng đao thuật vượt quá tuyệt đỉnh, chèn ép vị đứng đầu Hoàng Hà này. Nhưng y hoàn toàn không ngờ đến, Khương Vọng có thể gấp gáp và thô lỗ tạo ra trận chiến sinh tử như thế.
Giống như đang chơi một ván cờ, lúc vẫn còn đang ở gian đoạn bố cục tiền kỳ, đôi bên dùng mã, thận trọng, chiếm ưu thế.
Kẻ kia vừa ra lại đã ra nước cờ chiếu tướng Chẳng có chút ý nghĩa nào, không đầu không đuôi chiếu tướng.
Ngoại trừ lãng phí cơ hội ra tay, tự bộc lộ nhược điểm của bản thân ra thì còn có tác dụng gì?
Rõ ràng là một cao thủ tuyệt đỉnh, lại đi muột nước cờ như người mới biết chơi cờ.
Không khỏi khiến cho Đấu Chiêu sinh ra một loại cảm giác hoang đường.
Nhưng mà trong giây phút hạ cờ, y liền giật mình cảm nhận nguy hiểm.
Không vì gì khác, một kiếm này của Khương Vọng quá hung ác, quá mạnh!
Mạnh đến mức đủ để trong thời cơ bết bát nhất, vẫn có thể chuẩn bị cho việc ra sát chiêu chân chính.
Giết chóc có khi giống như đánh cờ, nhưng dù sao cũng là hai việc khác nhau.
Đôi bên đánh cờ bất luận có thực lực như thế nào, xe với xe, mã với mã, dù sao cũng như nhau. Nhưng mà trong một trận chiến thực tế, giữa hai tiểu tốt, cũng có sự phân chia mạnh yếu.
Sức mạnh một chiêu kiếm này của Khương Vọng, đã vượt quá khỏi thời cơ rồi. Trong một bình kịch không có chút ý nghĩa nào, bộc lộ ra ánh sáng ngọc tốt.
Sát lực của trận đánh cờ này, lại càng vượt quá bàn cờ!