Chương 2511 Tống Tang (3)
Nhưng Hỏa Giới của Khương Vọng có Tam Muội Chân Hỏa chủ trì, có Chích Hỏa Cốt Liên chống đỡ, cho dù có mất sự bổ sung của nguyên lực của thiên địa, thì trong nhất thời cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn.
Nhưng nếu như muốn giống với bình thường, thì trong phạm vi ánh mắt chạm tới, rất khó để làm được để cho hỏa diễm bùng cháy theo ý muốn.
Tính nhằm vào quá mạnh mẽ...
Bề ngoài thực tế của tòa trận pháp này là gì?
Rốt cuộc kẻ địch nhân kia đang âm thầm ẩn núp ở chỗ nào?
Thần mục của Khương Vọng như điện, tuần tra tứ phía.
Càn Dương Xích Đồng của hắn vẫn vô cùng dễ thấy dưới đấu bồng, nhưng đây cũng là cách mà hắn che đậy bản thân - khiến đối thủ nghĩ rằng hắn đang sử dụng đôi mắt này để nắm bắt manh mối.
Càn Dương Xích Đồng là thứ hắn mới tu luyện thành công ở trong Sơn Hải Cảnh, hẳn là đối thủ còn chưa có nhiều tin tức về nó lắm.
Năng lực của Càn Dương Xích Đồng không nằm ở chỗ tra xét, vì thế hắn vẫn đang dựa vào trạng thái Thanh Vân Tiên để nắm bắt thủ đoạn quan trọng của đối thủ.
Trong khi toàn bộ tinh thần đều tập trung vào việc phòng thủ, bất chợt lỗ tai của hắn nhảy lên một chút, bắt được một tiếng vang khác biệt với những tiếng vang khác—– gần như trong tất cả các phần mộ vô chủ, đều có tiếng vang của những bộ xương khô đang nhúc nhích, nhưng chỗ khác biệt của tiếng vang này là, xương cốt đặc biệt tráng kiện và có lực.
Nó quá nhỏ bé, nhưng lại vang động như tiếng sấm ở trong thế giới thanh âm.
Mà Khương Vọng đã động!
Trận pháp tà ác quái dị kia truyền ra hàng loạt lực lượng áp chế, không khí trở nên đặc quánh như nước... nhưng những thứ đó cũng không thể nào áp chế hành động của Khương Vọng được.
Hắn không động thì thôi, nhưng một khi đã động thì chỉ có thể nhìn thấy một đạo hàn quang. Bước chân rơi xuống tiêu sái ung dung, chỉ để lại Hỏa Giới đang cháy mạnh mẽ đối kháng với lực lượng của trận pháp. Mà thân hình lại như cầu vồng, người đụng theo kiếm, quét ngang qua khoảng không trên một ngôi mộ vô cùng to lớn. —— Đây là một ngôi mộ đặc biệt to lớn, có lẽ ban đầu người chôn thi thể đã lười biếng, chôn không ít người cùng một lúc ở cùng một chỗ.
Thi khí và quỷ khí trộn lẫn ở một chỗ, cùng với một loại hôi thối khiến cho người ta hít thở khó khăn. Bản thân ngôi mộ vẫn chưa bị gỡ ra hoàn toàn, có năm sáu bàn tay xương cốt đang khó khăn xuyên qua bùn đất, đang thông khí ở bên ngoài... Xương ngón tay cứng ngắc cong cong.
Khương Vọng tới nhanh như điện chớp, ngón tay nhẹ nhàng động một cái, đã cầm ngược trường kiếm, tùy ý như đang chơi chủy thủ, đâm một kiếm cực kỳ dứt khoát từ trên xuống dưới!
Người rơi xuống, kiếm cũng rơi xuống.
Người và kiếm rơi xuống cùng nhau, đến cả sợi tóc cũng trở nên sắc bén.
Kiếm khí gầm thét trực tiếp cắt nát ngôi mộ này, vặn vỡ nát toàn bộ bàn tay xương cốt và cả bộ xương ở giữa!
Đất bùn bị chém mở ra.
Bị một lực lượng điều khiển hài cốt nào đó chém mở ra.
Mùi vị vô cùng hôi thối mang theo độc tính rất nặng cũng xuất hiện.
Một cây thiết giản màu đen xuất hiện từ bên trong ngôi mộ đó.
Một cổ sát khí vô cùng hung ác, vô cùng điên cuồng, quấn quanh trên thân cây thiết giản này, nuốt sống hết tất cả kiếm khí sắc bén kia xuống.
Thiết giản nằm trong một bàn tay vô cùng sần sùi.
Một người hán tử mặt đầy râu tóc, đôi mắt đỏ như hạt châu, nằm ngửa ở bên trong ngôi mộ vô chủ ở nơi hoang dã này, cách bùn đất đang bay tán loạn, cách xương cốt bể nát, cách bão tố dữ dội từ kiếm khí và sát khí... đối mặt với Khương Vọng đội đấu bồng.
Hắn ta trừng mắt nhìn đôi xích mâu ẩn núp ở dưới vành nón đấu bồng của Khương Vọng.
Trong đó là sát ý điên cuồng và vô hạn.
Thiết giản này tên là Tống Tang..
Người này, tên là Đỗ Dã Hổ!
Từ lúc xuất đạo cho đến nay, Khương Vọng đều chém giét không ngừng nghỉ, kinh nghiệm chiến đấu vô số, cho tới bây giờ chưa từng chần chờ trong khi đang chiến đấu.
Cho đến bây giờ không hề có!
Nhưng vào giờ phút này, khi nhìn thấy gương mặt này, nhìn thấy người này.
Hắn không kìm chế được sững sờ trong giây lát!
Hắn đã đoán được đối phương lần này trốn trong bóng tối là ai, hắn đã tính toán vô số khả năng, nhưng cho dù có trí tuệ của Trọng Huyền Thắng, cho dù có trí thông minh của Triệu Nhữ Thành, hắn cũng sẽ không bao giờ tưởng tượng được rằng mình trong tình huống như vậy, gặp gỡ một người như thế.
Bàn tay cầm kiếm của hắn di chuyển sang một bên gần như theo bản năng, kiếm khí lượn quanh người Đỗ Dã Hổ rồi ầm ầm rơi xuống đất.
Nhưng Tống Tang của Đỗ Dã Hổ lại không hề do dự chút nào, vẫn tiếp tục quỹ tích hung mãnh của nó, đập thẳng về phía đầu của đối thủ!
Giản còn chưa tới.
Đấu bồng của Khương Vọng đã trực tiếp tan vỡ rồi Lớp ngụy trang áo gai của tiên y Như Ý đã biến mất, hồi phục lại tà áo xanh từ trước đến nay.
Đạo nguyên hộ thể vỡ nát ngay tại chỗ.
Ánh sáng của Ngũ Thần Thông lượn quanh thân người hắn, Khương Vọng hoàn toàn xuất từ bản năng cầu sinh mà ngửa về phía sau một cái Sát khí điên cuồng đã nện lên trên người hắn, đập hắn ngửa đầu bay thẳng về phía sau.
Trào máu ở trên không trung!
Từ lúc chia tay Khương Vọng đến giờ đã qua một khoảng thời gian rồi.
Chúc Duy Ngã vẫn đứng nguyên tại chỗ, từ đầu đến cuối không hề nhúc nhích.
Hoàng Kim Mặc cũng đứng cách đó không xa, chắp tay nhìn vùng hoang dã phía xa. Mây trên bầu trời như sương mù, cỏ khô lan tràn chìm trong mù mịt. Nếu chỉ đơn thuần xét trên ý nghĩa của từ đưa tiễn, thì bọn họ đã đứng đủ lâu rồi.
Người họ muốn đưa tiễn, cũng đã sớm biến mất trong tầm mắt.
Nhưng nếu xét trên ý nghĩa của từ chờ đợi... thì bản thân thời gian chính là thước đo của sự chờ đợi.
Ở trong khu địa vực hỗn loạn này, Hoàng Kim Mặc là người thống trị tuyệt đối. Nhưng thật ra chả có mấy ai có thể tận mắt nhìn thấy nàng ta.
Truyền thuyết liên quan đến nàng ta thì muôn hình vạn trạng, nhưng không có mấy người có thể thực sự hiểu được câu chuyện của nàng ta.
Tù Lâu là kiến trúc cốt lõi quan trọng nhất trong thành Bất Thục.
Và nàng ta chính là "người" trong Tù Lâu đó.