Chương 2402 Ranh giới giữa hư ảo và chân thực (2)
Tả Quang Thù nói xong những lời trật tự rõ ràng này, lấy ra một con dấu hình vuông đến từ trong lòng, tinh tế loay hoay mấy lần, sau đó đưa tới: "Huynh đài cầm con dấu này, đều có thể đệ trình trả tiền mặt bảy trăm viên Nguyên thạch ở bất cứ một sản nghiệp nào dưới danh nghĩa Tả thị. Nếu như nơi đó không có, cũng sẽ nhanh chóng triệu tập đủ cho ngươi"
Thân là tiểu công gia Đại Sở, Tả Quang Thù có thể cảm nhận không đủ sâu sắc với một mặt ác nghiệt của thế giới này, nhưng giáo dục được nhận từ nhỏ, vẫn làm y hiểu cách xử lý quan hệ giữa người và người như thế nào. Giờ phút này, y đứng ra nói những lời này, vừa giữ gìn mặt mũi cho Khương Vọng, cũng không bác bỏ mặt mũi của Phương Hạc Linh. Đồng thời, y cũng nhìn ra được, Khương đại ca cũng không muốn chiếm của hời của Phương Hạc Linh, cũng không muốn dính dáng tình cảm gì, cho nên nói giá cả rất rõ ràng.
Dùng giá tiền này để giao dịch. Căn bản không ai nợ ai.
Phương Hạc Linh không chút do dự tiếp nhận con dấu này: "Ta tất nhiên tin tưởng Khương đại ca, giá tiền này cũng rất hợp lý.
Khương Vọng cũng không nói gì thêm, chỉ nhận lấy một phần da Quỳ Ngưu khác.
Hai tấm da này, có thể làm bốn cái trống trận.
Trong lòng hắn đã phân phối xong.
Một cái trống tặng cho Long Xuyên, hắn ta là thiên tài binh đạo, tinh thông chiến trận, có thể phát huy tác dụng của vật này nhất.
Một cái trống tặng cho Lý Phượng Nghiêu, Phượng Nghiêu tỷ là bậc cân quắc không thua đấng mày râu, mặc dù chưa từng tận mắt thấy khả năng lãnh binh của nàng, nhưng có thể tọa trấn đảo Băng Hoàng, đã đủ nói rõ sự thao lược của nàng.
Còn có một cái tặng cho Trọng Huyền Thắng, tên mập mạp này làm gì đều không tệ, cũng rất có trình độ trong quân trận. Vẫn luôn làm phiền hắn ta hỗ trợ dập lửa, ăn của hắn ta, uống của hắn ta, cầm đồ của hắn ta, khi về Tề, mang một món quà cũng là nên.
Một cái trống cuối cùng, đương nhiên là tặng cho Yến Phủ.
Việc này lại không liên quan tới năng lực lãnh binh... Yến đại công tử còn có thể để người tặng lễ chịu thiệt sao? Không chừng còn kiếm lại được ba cái trống khác.
Ân tình và lợi ích, hai bên đều không lỗ!
"Ngươi cũng cảm thấy kỳ quái sao?" Vương Trường Cát đột nhiên hỏi.
Người y hỏi chính là Khương Vọng.
Bởi vì thời khắc này, nụ cười của Khương Vọng rất vi diệu, nghiễm nhiên có một loại cảm giác trí tuệ vững vàng, giống như đã ngộ ra điều gì.
Khương Vọng sửng sốt một chút, lấy lại tinh thần từ trong mơ màng tốt đẹp, trầm ngâm nói: "Từ khi tiến vào Sơn Hải Cảnh đến nay, chuyện kỳ quái nhiều lắm, Vương huynh nói về chuyện nào?"
"Ngươi đã lấy được truyền thừa hai môn ấn pháp của Hoàng Duy Chân, thông qua chuyện này xác nhận 'Thiên ý của Sơn Hải Cảnh, thì chắc hẳn cũng chủ đạo cái chết của hai vị sơn thần. Vương Trường Cát hỏi: "Sau khi chết, thi thể bọn chúng có thể tồn tại giống như Quỳ Ngưu này hay không?"
Giờ phút này, thi thể Quỳ Ngưu bị lột da, lấy nguyên đan, giống như một núi thịt đỏ tươi chồng chất bên trong. Da dù bị lột đi, phần lớn máu tươi vẫn bị khóa lại trong cơ bắp, chưa từng tản ra.
"Ngược lại là không có. Khương Vọng lắc đầu: "Thi thể Tất Phương bị ta đốt sạch sẽ.
Còn về Họa Đấu Ấn... Thuần túy là Họa Đấu Vương thú tặng máu tươi cho ta, nó cũng chưa chết.
Vương Trường Cát hiển nhiên cũng hơi sửng sốt.
Điều này không hợp với nhận biết của y.
Y suy nghĩ, rồi lại hỏi: "Ngươi lại suy nghĩ thật kỹ, thi thể Tất Phương thật sự bị ngươi đốt sạch sẽ sao? Nếu nó bị ngươi đốt hết sạch, như vậy thì làm sao ngươi có thể có thể giữ lại tinh huyết Tất Phương?"
Khương Vọng quả thật còn hơi mê muội.
Tỉ mỉ nghĩ lại, lúc ấy chính là Tam Muội Chân Hỏa quét qua, Tất Phương đã biến mất, chỉ còn lại một giọt tinh huyết ở chỗ cũ. Thật sự khó mà nói có phải là đốt sạch hay không.
Vương Trường Cát lại nói: "Nếu ngươi lại giết chết một sơn thần, nhìn chằm chằm thi thể của nó, ngươi sẽ phát hiện, cuối cùng vẫn sẽ chỉ để lại một giọt tinh huyết. Đây chính là thu hoạch khi chém giết sơn thần, hải thần bên trong Sơn Hải Cảnh. Nó có thể làm ngươi thu hoạch được truyền thừa ấn pháp tương ứng. Đây cũng là một trong những quy tắc của thế giới Sơn Hải Cảnh.
"Không đúng." Khương Vọng cau mày nói: "Trước đó khi chúng ta ở Điêu Nam Uyên, còn từng nhìn thấy con Phượng Hoàng Già Huyền trong chín loại Phượng Hoàng, thi thể của nó dừng ngay trước mặt chúng ta" "Thứ nhất, nó cũng không phải do các ngươi giết chết. Giữa sơn thần hải thần của Sơn Hải Cảnh, có một trật tự riêng, khác với tình huống có kẻ ngoại lai tham dự. Thứ hai, dựa theo tình huống ngươi miêu tả mà xem, ngược lại cũng chưa chắc nó sống hay chết. Thứ ba...
Vương Trường Cát nhìn bầu trời mây đen cuồn cuộn, tuyết lớn đầy trời, thở dài: "Trên đời nào có chín loại Phượng Hoàng, nào có Già Huyền?"
Khương Vọng vẫn lắc đầu: "Ta tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối không phải giả Nguyệt Thiên Nô ở một bên cũng nhấn mạnh nói: "Lúc ấy ta và Tả Quang Thù đều ở đó, thi thể kia đúng là Phượng Hoàng không thể nghi ngờ.
Vương Trường Cát khoát tay áo: "Ta tuyệt đối không nghi ngờ nhãn lực của các ngươi, cũng không phủ định Già Huyền các ngươi thật sự nhìn thấy. Điều ta nói chính là trong thế giới chân thật, Già Huyền vốn không tồn tại. Hiểu chưa? Chỉ trong thế giới này, nó mới tồn tại. Chỉ trong Sơn Hải Cảnh này, Phượng Hoàng mới có chín loại"
Lời đại loại như 'Trong Sơn Hải Cảnh mới có chín loại Phượng Hoàng thế này, Hỗn Độn dường như cũng đã từng nói.
"Ý ngươi là, Sơn Hải Cảnh là một thế giới hư ảo?" Khương Vọng chần chờ nói: "Làm sao ngươi xác định được điểm này?"
Vương Trường Cát nói: "Thật ra, ngược lại cũng không thể nói Sơn Hải Cảnh là một thế giới hư ảo, bởi vì nó đã có chân thực.
"Ta lại càng hồ đồ!" Khương Vọng nói.
Trái lại, Nguyệt Thiên Nô cũng bắt được tin tức gì, như có điều suy nghĩ.
"Trong một thế giới chân thật, một khi dị thú mạnh mẽ như thế bị giết chết, sẽ chỉ còn lại một giọt tinh huyết sao?" Vương Trường Cát nói: "Chắc là sẽ để lại xương cốt của nó, máu thịt của nó, nguyên đan của nó... Những tồn tại này chúng ta vừa mới chia cắt"
"Ngươi nói dị thú được trao thần danh bị giết chết, thì sẽ chỉ còn một giọt tinh huyết. ngươi còn nói Già Huyền là tình huống khác biệt? Tả Quang Thù không nhịn được hỏi: "Vậy thi thể con Quỳ Ngưu này là xảy ra chuyện gì?"
Y cảm thấy người này mạnh thì có mạnh vậy, nhưng rất có hiềm nghi đang lừa dối Khương đại ca nhà mình, càng nói càng mơ hồ.