Chương 4027
Nói đến thân rồng mà Ngao Quỳ để lại trong Ngọc Hành tinh lâu cũng không phải là thân thể bẩm sinh của lão. Bộ nhục thân này lúc trước đã bị Quan Diễn đánh vỡ, sau đó, do lão nuốt sống yến kiêu mà hóa rồng!
Khi Khương Vọng cảm nhận được Ngọc Hành tinh lâu của mình biến hóa, phát hiện con yến không đuôi trong tù thất tối tăm này thì liền theo thói quen rút kiếm giết nó một lần.
Khối vật chất đen tuyền trên bệ đá kia, bởi vì lần tử vong này mà giảm đi một phần. Yến kiêu vừa phục sinh nhô ra một cái đầu nhỏ, thân hình như đang giấu mình trong cái ao tối tăm không ánh sáng, ủy khuất lại mơ hồ nhìn Khương Vọng.
Đây cũng không phải là con yến kiêu lúc ban đầu kia. Con yến ác được tập hợp từ các mặt trái của Nhân tộc Sâm Hải đã sớm bị lão Long xóa sạch. Bây giờ là một con yến hoàn toàn mới, chỉ có được linh trí vô cùng đơn giản.
Bởi vì được sinh ra ở Ngọc Hành tinh lâu nên ít nhiều cũng nhiễm chút khí tức của tòa tinh lâu này, lần đầu tiên nhìn thấy Khương Vọng liền tự nhiên nhận chủ.
Nhưng nó nghĩ thế nào cũng không hiểu được, sao vừa gặp liền chịu một kiếm.
Mà, sau khi giết nó một lần, lại dùng Tam Muội Chân Hỏa đốt đi, Khương Vọng mới xem như có chút hiểu về nó.
Nó bây giờ không thể so với khi ở Sâm Hải nguyên giới, thứ có thể giúp yến kiêu phục sinh cũng chỉ có khối vật chất màu đen tuyền này. Tam Muội Chân Hỏa hoàn toàn có thể đốt trụi được nhưng cứ đốt như thế cũng không khỏi quá đáng tiếc.
Nó đã là một yến kiêu hoàn toàn mới, không cần phải chịu tội nghiệt của trước đây. Hơn nữa, năng lực của nó cũng vô cùng mạnh mẽ, còn có thể trưởng thành thêm, nếu biết dùng thỏa đáng thì sẽ là trợ giúp không tồi.
Nghĩ như vậy, Khương Vọng liền sờ lên cái đầu nhỏ của con yến không đuôi này, biểu thị đã tiếp nhận nó.
Tuy vừa gặp mặt đã chết mấy lần nhưng con yến vừa lành sẹo đã quên đau này thấy vậy liền vui vẻ nhảy lên bờ vai Khương Vọng, dùng cái đầu nhỏ nhu thuận, cọ cọ cổ Khương Vọng, hạnh phúc kêu "Thu thu thu".
Long Thần chết, yến kiêu ra.
Quái đản, âm trầm, tà ác tụ cùng một chỗ, tính ra cũng rất thích hợp với thân phận của Biện Thành Vương kia.
Nguyễn Tù đã mang theo Khương Vô Tà rời đi. Vị Dưỡng Tâm Cung chủ vừa một bước Thần Lâm liền vội vàng tới đây này, trong nước còn có rất nhiều chuyện chưa an bài thỏa đáng, cần phải lập tức trở về để xử lý các biến hóa của thời cuộc.
Đám người Tịnh Lễ, Bạch Ngọc Hà thì đang chăm chỉ giúp Nhân tộc Phù Lục xây dựng lại gia viên. Đẽo núi, lấp khe sâu, sửa cầu, trải đường...
Quan Diễn giống như mặt trăng nơi U Thiên, trong nháy mắt nào ố liền nhảy ra khỏi U Thiên, trên tay còn cầm theo một cái sừng rồng đen kịt, tùy ý đưa cho Khương Vọng: "Không bắt được hắn, lúc đuổi đến bên ngoài Vạn Giới Hoang Mộ, mới chỉ giữ lại được cái sừng này... ngươi giữ đi.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Vậy mà đuổi tới Vạn Giới Hoang Mộ!
Phần mộ thế giới có liên hệ với Vạn Giới Hoang Mộ, cũng hợp tình hợp lý.
Khương Vọng hổ thẹn nói: "Đều là do ta ngu xuẩn dễ tin mới để cho Ngao Quỳ thoát thân."
Quan Diễn ấm giọng bật cười: "Ta cũng xem thường hắn, không ngờ hắn còn có năng lực gây sóng gió, có phải ta cũng nên xin lỗi ngươi không? Được rồi! Số mệnh là vậy, tự có nhân quả. Nếu không phải các ngươi tới Phù Lục chuyến này, sớm kết thúc ván này... Nếu để cho kế hoạch của Ma Linh thành, hoặc để Vô Hán Công thực sự biến thành Ma, đó mới là hỏng bét."
"Nhưng Ngao Quỳ đã thành Ma..."
"Khất Hoạt Như Thị Bát đã bị trấn ở đây, bố cục này đã diễn ra cả ngàn năm, Ma Linh còn có thể che giấu qua mấy thời đại. Có thể có được kết quả như bây giờ đã là rất tốt rồi. Các ngươi, còn có những người Phù Lục này... đã làm được đủ tốt rồi." Quan Diễn lên tiếng: "Chỉ là một Quỷ Long Ma Quân quy vị mà thôi, không phải là chuyện lớn gì. Trong lịch sử, cũng không phải chưa từng có thời kỳ bát đại Ma Quân tề tựu."
Khương Vọng cũng trở nên nghiêm nghị hơn: "Hiện tại, Vạn Giới Hoang Mộ đã có năm Ma Quân."
Trong đó Thần Ma quân, Đế Ma quân, Huyễn Ma Quân, Thất Hận ma quân bọn họ đã biết, hiện giờ có thêm một Quỷ Long ma quân này nữa. Kia đều là những tồn tại mạnh mẽ hơn cả Thiên Ma. Đương nhiên, Ngao Quỳ mới quy vị này, có thể xem như một trường hợp ngoại lệ.
Quan Diễn vẫn bình tĩnh lên tiếng: "Ma Công vĩnh hằng bất diệt, việc Ma Quân quy vị chỉ là vấn đề thời gian, không phải là điều có thể ngăn cấm vĩnh viễn. Cái chúng ta có thể làm cũng chỉ là không ngừng đánh giết, khiến cho chúng không được viên mãn mà thôi.
Khương Vọng nghĩ nghĩ, vẫn còn có chút hiếu kì: "Bao gồm cả Thánh Ma Quân đã bị đánh giết ở hơn hai ngàn năm trước, thì danh hiệu của các Ma Quân của Ma tộc đương đối thống nhất. Ngao Quỳ này có tính đặc thù nên mới trở thành Quỷ Long Ma Quân, nhưng còn Thất Hận ma quân kia là có chỗ đặc biệt gì?"
"Ta cũng không hiểu lắm." Quan Diễn lắc đầu: "Chỉ biết rằng hắn ta là Ma Quân trẻ tuổi nhất. Thứ hắn ta sở tu vốn là "Khổ Hải Vĩnh Luân Dục Ma Công", hắn ta cũng nên là Dục Ma Quân mới phải. Nhưng hắn ta lại từ bỏ thất tình lục dục, chỉ lấy "Hận" thành đạo. Mà còn mạnh mẽ hơn trước đó, cho nên mới lấy "Thất Hận Ma Công" thay thế nguyên bản, trở thành tồn tại duy nhất đã thay đổi qua trong Bát đại ma công."
Ma tộc áo đen đã ra tay với hắn trong ma quật dưới lòng đất kia, vậy mà lợi hại như thế! Nghĩ lại, không khỏi khiến người ta lạnh sống lưng.
Tình cảm giữa hắn và Quan Diễn tiền bối đã không cần phải dùng tới hai chữ tạ ơn tới lui nữa.
Khương Vọng liếc mắt nhìn hai phía, vô cùng tự nhiên nói: "Tiền bối, nhàn rỗi cũng là nhàn, vừa lúc ta có chút mơ hồ trên vấn đề tu hành... chúng ta tìm một chỗ chậm rãi ngồi xuống trò chuyện."