Chương 4045
Lại dịch một bước, lùi tới bên cạnh Chiếu Vô Nhan, nhiệt tình nói: "Khương Vọng cũng không cần giới thiệu nữa, chủ yếu là giới thiệu với Thanh Vũ cô nương một chút... Vị này là Chiếu Vô Nhan của Long Môn Thư Viện."
Giới thiệu xong hắn còn cười một tiếng: "Các ngươi hiểu mà."
Khương Vọng thấy Chiếu Vô Nhan tỏ ra ghét bỏ nhưng lại không phản bác, ánh mắt lập tức tràn đầy bội phục. Có câu yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, từ đảo Hoài đuổi theo tới tận Tuyết quốc, cuối cùng thẳng này cũng "cầu" được rồi?
Từ đáy lòng hắn rất muốn cười mắng Hứa Tượng Càn cóc ghẻ ăn thịt thiên nga.
Nhưng lại nghiêm túc nói: "Chiếu cô nương học thông bách gia, Tượng Càn huynh chân thành nhiệt huyết, đúng là trời sinh một cặp!"
Chiếu Vô Nhan nhẹ gật đầu, tỏ ý cảm ơn.
Hứa Tượng Càn cười đến hở cả lợi, khoát tay nói: "Gì mà trời sinh với không trời sinh, còn chưa chính thức đính hôn mà! Đệ tử Nho gia chúng ta, tuân thủ chữ lễ, không thể tự ý đính ước. Ta đã gửi thư cho thầy ta rồi, ông ấy sẽ chọn ngày lành tháng tốt, tới Long Môn Thư Viện cầu hôn cho ta."
Chiếu Vô Nhan kinh ngạc nhìn hắn ta: "Chuyện này khi nào, sao ta không biết?"
"Chẳng phải bây giờ nàng biết rồi sao?" Hứa Tượng Càn cực kỳ vui vẻ: "Không phải ta muốn cho nàng một niềm vui bất ngờ sao?"
Chiếu Vô Nhan là một người cực kỳ có chủ kiến, xưa giờ luôn không thích cái cảm giác bị người ta sắp đặt này, nhưng nhìn Hứa Tượng Càn cười đến híp cả mắt như vậy, cũng nhịn không được mà cười theo, nàng ta đưa tay bấu hắn ta một cái: "Niềm vui bất ngờ cái gì. Chàng toàn là tự ý quyết định thôi!"
"Sai rồi sai rồi! Ta biết sai rồi!" Hứa Tượng Càn rít lên vì đau: "Lần sau đổi lại là nàng được không? Nàng bảo thầy nàng đến Thanh Nhai Thư Viện cầu hôn ta!"
Chiếu Vô Nhan ra tay nặng hơn: "Chàng lấy đâu ra mặt mũi đó!"
Chiếu Vô Nhan ngày thường điềm tĩnh thoải mái lúc này bộc lộ tính tình trẻ con. Hứa Tượng Càn ngày thường vô tư hào sảng lúc này trông hạnh phúc đến lạ.
Trong Trường Hà Long Cung.
Cũng trong năm tháng mà bọn họ cùng nhau trải qua.
Khương Vọng mỉm cười ôn hòa nhìn bọn họ, ở nơi vốn nên gió nổi mây vần này, cảm giác được một niềm hạnh phúc tĩnh lặng.
Long Cung Yến lần này phát ra rất nhiều thiệp mời.
Đương nhiên không phải tất cả những người nhận được thiệp mời đều sẽ đến.
Nhưng xét thấy tính đặc thù của Long Cung Yến, dĩ nhiên sáu nước bá chủ sẽ không vắng mặt, các đại tông trong thiên hạ cũng sẽ phái ít nhất một người đại diện tới tham gia.
Dù sao từ xưa tới nay Long Cung Yến cũng là thịnh yến nơi thiên kiêu các phương tụ hội, đại tông trong thiên hạ cũng không thể để người ta bảo là hết nhân tài.
Cho nên một số người trước kia rất khó gặp lúc này cũng nườm nượp lên sân khấu.
Chẳng hạn như Nạp Lan Long Chi truyền nhân Thâu Thiên Phủ thấy đầu không thấy đuôi, lần xuất hiện gần đây nhất là ở chiến trường Mê giới, lần trước nữa thì không ai hay biết.
Thậm chí Thấu Thiên Phủ ở đâu cho đến bây giờ vẫn chưa có đáp án chính xác.
Chẳng hạn như Nhất Tâm Kiếm Thôi Nhất Canh xưa nay chỉ thấy danh không thấy người, là cao đồ của Cần Khổ Thư Viện, nhân vật đại biểu cho phái khổ học, xưa nay không ra khỏi cửa, chỉ bế quan trong rừng trúc đọc sách luyện kiếm, không quan tâm chuyện bên ngoài.
Chẳng hạn như học sinh thân truyền của Viện trưởng Trần Phác Mộ Cổ Thư Viện, chưa từng đơn độc ra ngoài, ít tiếp xúc với người khác, đương nhiên cũng không nổi danh thiên hạ... Nàng ta có một cái tên rất thú vị, tên là Quý Ly. Trong ngực nàng ta cũng ôm theo một con báo to béo màu trắng.
Thôi Nhất Canh, Quý Ly, lại thêm Chiếu Vô Nhan đại diện cho Long Môn Thư Viện, cùng Hứa Tượng Càn của Thanh Nhai Thư Viện, học sinh đại biểu của tứ đại thư viện trong thiên hạ đều tề tựu tại Trường Hà Long Cung hôm nay.
Ngoại trừ "Học Hải Phiếm Chu" được tổ chức định kỳ trên Khai Thư Sơn, bình thường rất khó có dịp nhìn thấy tứ đại thư viện tề tựu như vậy.
Đương nhiên... Hứa Tượng Càn có thể đại diện cho Thanh Nhai Thư Viện hay không thì vẫn còn có chút tranh cãi.
Mặc dù hắn ta không ngừng cố gắng, ra sức khoe khoang, hiện tại rất nhiều người đã biết hắn ta "ngủ một giấc thành Thần Lâm". Nhưng học sinh hàng đầu của Thanh Nhai Thư Viện dù sao vẫn là Tam Tuyệt Tài Tử - Thi Tuyệt, Cầm Tuyệt, Kiếm Tuyệt.
Cái gọi là "thi danh khắp Trung Châu, đàn ngân vang Cửu U".
Đó mới thực sự là văn hoa phong lưu.
Không phải thần tú tài tử tổng cộng bán không được mấy quyển thơ có thể so sánh.
Khương Vọng, Diệp Thanh Vũ, Hứa Tượng Càn và Chiếu Vô Nhan đang đứng ở đây nói chuyện thì Quý Ly dáng dấp đen đen gầy gầy ôm con báo trắng mập mạp của mình đi tới.
"Chào các vị." Nàng ta nhìn Hứa Tượng càn một cách cường điệu: "Vị này chính là Hứa sư huynh của Thanh Nhai Thư Viện?"
Ở đây nhiều người như vậy, lại còn bao gồm cả Khương Thanh Dương vang danh thiên hạ.
Nhưng nàng ta lại tới đây bắt chuyện với ai?
Hứa Tượng Càn đắc ý nhìn Khương Vọng, sau đó dùng phong thái không gây tổn thương nhất, dịu dàng lễ độ nhất đời mình gây ra thương tổn cực lớn cho Quý Ly: "Ngại quá, ta thích người khác rồi."
"Hả?"
Không chỉ có Quý Ly ngẩn ra mà con báo trắng trong lòng nàng ta cũng trợn to mắt mèo.
Đây là con báo xinh đẹp nhất, có màu lông mượt nhất Khương Vọng từng thấy, nhất là nó còn béo tròn vo một cục, cặp mắt như lam bảo thạch kia cũng đầy quyến rũ mê hoặc.
Một con mèo quyến rũ mê hoặc!
Lại còn là mèo béo!
"Đừng nghe hắn nói hươu nói vượn." Chiếu Vô Nhan dù sao cũng quen làm đại sư tỷ, rất nhiều chuyện ở Long Môn Thư Viện đều do nàng ta phụ trách, ở bên cạnh giảng hòa: "Quý Ly muội muội có chuyện gì, cứ nói đừng ngại."
Quý Ly ôm mèo lặng lẽ lùi lại nửa bước, giữ nguyên một khoảng cách tuyệt đối không làm Hứa Tượng Càn hiểu lầm, sau đó nói: "Ta chỉ muốn hỏi... Mạc Từ sư huynh không tham gia Long Cung Yến lần này sao?"