Chương 4074
Trang Cao Tiện bình tĩnh nói: "Đến Đỗ sư cũng không nắm chắc, vậy hãy tìm một cơ hội cho hắn được oanh liệt. Trẫm hậu táng cho hắn, ca ngợi công huân của hắn... Hiện tại trong quân có ai có thể thay thế hắn không?"
"Người có thể thay thế hắn hoàn toàn thì không có. Hắn được quân đội tin phục không chỉ nhờ vào tài năng mà còn do những lần hắn xung phong đi đầu. Kẻ đến sau dù thắng được hắn về tài năng, nhưng không có những trải nghiệm trên chiến trường như hắn, cuối cùng vẫn có chỗ khiếm khuyết." Đỗ Như Hối nối: "Đan Quân Duy từ Mạch quốc đầu quân tới, quân lược tuy vượt trội hơn, nhưng..."
Sau "nhưng" là gì, ông ta lại không nói.
Lại là vấn đề có được lòng quân hay không.
Đỗ Dã Hổ xuất thân thành Phong Lâm không đáng tin, chẳng lẽ tướng lĩnh Mạch quốc đưa tới lại đáng tin?
Trang Cao Tiện khoát tay áo: "Vậy cứ tạm giữ hắn lại đã. Trong quân có Hoàng Phù Đoan Minh, trong triều có thầy lo liệu, cho dù hắn có hai lòng thì cũng không gây nên sóng gió gì được."
Hắn ta lại nói: "Trẫm lập tức lên đường đi tham dự Thái Hư Hội Minh, điều Đỗ Dã Hổ đến bảo vệ cung điện của trẫm đi."
Lối vào sơn môn Thái Hư nằm trong Vô Tận Lưu Sa.
Hắn ta phải đi một chặng đường dài như vậy, đương nhiên không thể để Đỗ Dã Hổ mà bản thân không cách nào hoàn toàn tín nhiệm nắm giữ binh quyền, hơn nữa lại còn là hai đội quân hùng mạnh duy nhất của Trang quốc như Cửu Giang Huyền Giáp.
Để Đỗ Dã Hổ canh giữ hoàng cung chính là biểu thị sự tín nhiệm của hoàng đế đối với hắn ta, gửi gắm an nguy hoàng tộc cho hắn ta.
Nhưng trên thực tế, đây là tạm thời tước đoạt binh quyền của hắn ta.
Dù sao Đỗ Dã Hổ cũng không thể nào dẫn Cửu Giang Huyền Giáp đến canh giữ Hoàng cung được.
Binh quyển vững thì quốc gia ổn.
Còn về phi tần hậu cung, thậm chí là an nguy của Thái tử... cũng không quan trọng cho lắm.
Phi tần mất rồi có thể nạp tiếp, Thái tử không còn thì lại sinh.
Duy chỉ có ngai vàng mới là thứ cần nắm chắc trong tay, là thứ duy nhất không thể thay thế.
Đỗ Như Hối im lặng một lúc, sau đó nói: "Trong lòng Bệ hạ đã quyết rồi sao?"
"Tên đã lên dây, không bắn không được." Trang Cao Tiện cũng có chút bất đắc dĩ: "Lần này có lẽ chính là cơ hội cuối cùng. Chờ hắn Động Chân, chẳng lẽ ngươi ta phải từ bỏ tất cả ở đây, đến Ngọc Kinh Sơn tu đạo?"
Đỗ Như Hối không nói lời nào.
Trang Cao Tiện lại cười lạnh: "Không có Trang quốc, mấy lão già ở Ngọc Kinh Sơn có chịu cho chúng ta nương nhờ hay không còn chưa biết chừng!"
Tình cảnh của hắn ta bây giờ vô cùng xấu hổ.
Mặc dù móc nối được với Nhất Chân Đạo, có được một cái đùi cực kỳ to để ôm.
Nhưng Nhất Chân Đạo che che giấu giấu hiện trạng, tuyệt đối không thể trợ giúp hắn ta quá nhiều.
Cho đến bây giờ, sự hỗ trợ lớn nhất của Nhất Chân Đạo là xóa đi toàn bộ dấu vết hoạt động của hắn ta tại Yêu giới, an toàn thoát thân, và giúp hắn ta đẩy Khương Vọng vào đường cùng khi ở Yêu giới.
Nhưng Khương Vọng từ Yêu giới trở về như một kỳ tích, hắn ta mạo hiểm bán mình đổi lấy sự hỗ trợ này cuối cùng chẳng có chút ý nghĩa nào.
Ngược lại hành trình ở Yêu giới lại giúp cho Khương Vọng trở thành anh hùng Nhân tộc!
Hắn ta không thể không thừa nhận, mặc dù trước nay hắn ta chưa từng từ bỏ việc cố gắng diệt trừ Khương Vọng, nhưng Khương Vọng Khương Vọng dựa vào danh tiếng của bản thân, Ngọc Hành chiếu rọi, dùng chiến thuật rùa rụt cổ, nấp ở Tinh Nguyệt Nguyên đóng cửa không ra, thực sự khó xử lý.
Còn có hai ôn thần đầu trọc là Khổ Giác của Huyền Không Tự và Chiếu Hoài của Tu Di Sơn, một Đông một Nam, chia nhau ngăn chặn biên giời, khiến hắn ta bó chân bó tay, cả bụng mưu lược nhưng không cách nào thi triển.
Trong thời gian không thể rời khỏi biên giới, từng thời từng khắc bị hai Chân Nhân nhìn chằm chằm, hắn ta vẫn có hai kế hoạch nhằm vào Khương Vọng.
Một cái là lợi dụng Lâm Chính Nhân thả câu.
Kết quả Khương Vọng mất tích bí ẩn, ném xuống rất nhiều con mồi, nhưng cá dưới nước lại lặn mất. Chờ khi Lâm Chính Nhân không thu hoạch được gì, đi sứ trở về thì kế hoạch đã thất bại.
Kế hoạch thứ hai của hắn ta là nghĩ cách khiến Khương Vọng biết được sự tồn tại của Nhất Chân Đạo, thậm chí biết được một vài bí mật của Nhất Chân Đạo, từ đó để Nhất Chân Đạo nảy sinh ý định trừ khử hắn. Đây là kế mượn đao giết người!
Kế này được lấy linh cảm từ việc Nhất Chân Đạo uy hiếp hắn ta.
Có điều kế hoạch này còn chưa kịp thực thi. Bởi vì hắn ta cần tìm hiểu rõ ràng nguyên nhân biến mất của Khương Vọng trong khoảng thời gian Lâm Chính Nhân đi sứ. Là cố ý né tránh lưỡi câu của hắn ta, hay chỉ là trùng hợp.
Nếu không biết rõ ràng điểm này thì kế hoạch gì cũng không thành công được.
Về việc sai Tống Thanh Ước đi bái phỏng Long Quân thì hoàn toàn không liên quan gì đến Khương Vọng.
Đương nhiên hắn ta không thể sai khiến Long Quân làm gì Khương Vọng tại Long Cung Yến, Long Quân chẳng những sẽ không đồng ý mà nếu hắn dám đưa ra thỉnh cầu nguy xuẩn như vậy Long Quân còn quay ngược lại vả cho hắn ta mấy bạt tai.
Chuyện đi đó chỉ để chuẩn bị cho việc xâm chiếm Lan Hà sau này, trù tính cho quốc thế. Bất cứ lúc nào, củng cố Trang quốc, nâng cao thực lực bản thân mới là cơ sở để chống lại kẻ thù.
Hắn ta vẫn luôn rất tỉnh táo, trong lúc cố gắng hết sức chèn ép kẻ địch vẫn không quên khiến bản thân ngày càng mạnh lên.
Có điều thế đạo này biến đổi khôn lường, Thái Hư Phái một đêm sụp đổ, hắn ta là chủ nhân của Trang quốc, có tư cách tham dự Thái Hư Hội Minh.
Hắn ta đã nhìn thấy được cơ hội, không cần phải nhẫn nhịn thêm nữa!