Chương 61 – Thi Quỷ hiện, vẽ một cái bánh nướng (2)
Sở Hà thấp giọng lẩm bẩm, đột nhiên cảm nhận được Hắc Hà trấn bên ngoài thì yên tĩnh, nhưng lại đang nổi lên một trận mưa gió rất lớn.
Hắn quay đầu nhìn về phía Tiểu Tứ, bỗng nhiên nói:
- Tin tức thực đúng lúc, lần sau tới nếu có tin tức gì trọng yếu cứ nói cho ta biết.
- Lần sau…
Tiểu Tứ nhăn mặt:
- Lão Đại, nhưng mà ta…
- Trong khỏang thời gian này ngươi cứ tiếp tục ở trong bang phái kia của ngươi.
Sở Hà cảm thấy, thay vì để tiểu Tứ ở bên cạnh mình, bưng trà rót nước, còn không bằng để hắn tiếp tục ở lại chỗ cũ, hỏi thăm tin tức cho mình.
- Vậy… lão Đại không định làm thịt Lưu Ý Dương sao?
Nghe Sở Hà nói, sắc mặt tiểu Tứ hơi đổi.
- Ta và hắn cũng không có thâm thù đại hận gì cả, hắn cũng không chủ động trêu chọc ta, sao ta lại có thể cố ý đi tìm hắn gây chuyện chứ?
Sở Hà vuốt mặt bàn, không mặn không nhạt nói tiếp:
- Rất có thể trong thời gian tới ta sẽ ở trong Luyện Giáp Đường, lần sau ta sẽ chủ động liên hệ ngươi.
- Ngươi là người của Luyện Giáp Đường?
Tiểu Tứ nắm được một tin tức quan trọng, lập tức hô lên nho nhỏ.
Vốn tưởng rằng Sở Hà không tìm Lưu Ý Dương gây phiền toái, trong lòng tiểu Tứ còn có chút thất vọng và tiếc nuối. Hắn muốn nhận Sở Hà làm lão Đại, không chỉ là vì tu vi của Sở Hà, mà là còn vì hi vọng lúc Sở Hà cướp sạch Lưu Ý Dương sẽ nhớ đến công lao hắn dẫn đường, chia cho hắn một phần.
Nhưng sau khi Sở Hà nói mình là người của Luyện Giáp Đường. Tiểu Tứ lập tức thay đổi ý tưởng, trong lòng càng thêm kiên định bám chặt lấy Sở Hà.
Khác với Luyện Giáp Đường, Võ Lâu thoạt nhìn cao lớn, nhưng trên thực tế chỉ cần có chút thực lực cũng có thể gia nhập, căn bản là ai đến cũng không – cự tuyệt.
Ngoại trừ mấy người Võ Lâu lâu chủ cùng phó lâu có thực lực không tệ ra, những người khác đều là một đám ô hợp tốt xấu lẫn lộn.
Lưu Ý Dương chính là một trong số đó.
Tương phản, Luyện Giáp Đường không giống thế, mỗi năm chỉ nhận hai học đồ, mỗi một người đều là cao thủ luyện võ.
Sở Hà sờ mũi, im miệng không nói.
Tuy nói chuyện tiến vào Luyện Giáp Đường còn chưa nên cơm cháo gì, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc Sở Hà vẽ một cái bánh nướng, xây dựng ảo tưởng tốt đẹp cho tiểu Tứ.
Kỳ thật, đối Sở Hà mà nói, có tiểu Tứ cũng được mà không có cũng không sao, nhưng hắn nhìn trúng chính là Tiểu Tứ ở trong môi trường ngư long hỗn tạp, thường thì trong hoàn cảnh đó, có thể nghe được tình báo chân thật nhất của Hắc Hà trấn.
Loảng xoảng đương!
Sở Hà tùy tay sờ mó, sau đó ném hai lượng bạc mà đêm qua Mạt Thất đã cho hắn lên bàn, hai khối bạc vụn lộc cộc lăn đến trước mặt Tiểu Tứ.
- Ta sẽ không để ngươi hỏi thăm tin tức không công, sau này tùy theo tầm quan trọng của tin tức ngươi mang đến cho ta, ngươi sẽ nhận được thù lao tương xứng.
Tiểu Tứ vừa định từ chối, nhưng bạc rất mê người.
Hắn thoáng chần chờ, sau đó đưa tay nhận lấy.
- Được, lão Đại, chút việc nhỏ ấy sau này cứ để cho ta làm.
Tiểu Tứ vỗ ngực, nghĩa chính ngôn từ nói.
Hắn tự động xem nhẹ việc nếu Sở Hà là người của Luyện Giáp Đường, sao lại ăn mặc như một nông dân, thiếu tiền đến mức phải đi cướp.
Có lẽ hắn từng nghĩ đến những chuyện này…
Nhưng Sở Hà là Dung Lô Cảnh cao thủ, hắn dám nghi ngờ phản bác sao?
- Không cần gọi ta là lão Đại, ta sẽ không nhận ngươi làm tiểu đệ. Hiện tại, quan hệ giữa chúng ta là quan hệ hợp tác, loại quan hệ dựa trên lợi ích này mới là bền chắc nhất.
Sở Hà không muốn liên quan quá nhiều với người ngoài.
Nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, Sở Hà uống xong chén trà, ngẩng đầu nhìn tiểu Tứ đang tỏ ra thất vọng:
- Bây giờ dặn ngươi làm một chuyện, quay về hỏi thăm một chút tin tức về cự thú ở gần đây, hoặc là tin tức về Huyền Mãng Giao.
⚝ ✽ ⚝
Góc Đông Nam Hắc Hà trấn, con đường trước đại môn Luyện Giáp Đường.
Mới vào tháng bảy, mùa thu vừa đến, cây hoa hòe hai bên bắt đầu rụng lá, trải một tầng mỏng manh lên mặt đất lát gạch xanh.
Bá ——
Bóng người xuất hiện, dù đã thu liễm kình khí nhưng vẫn khiến lá rụng dưới đất bay lên.
Chưa quá nửa khắc đồng hồ, Sở Hà sắp tới gần Luyện Giáp Đường đột nhiên dừng bước, nhíu mày nhìn về phía trước.
Đường lớn làm từ hắc thạch rộng chừng mấy trượng đã sớm ngựa xe như nước, người người nhốn nháo, tiếng nghị luận trò chuyện ồn ào như sóng nhiệt núi lửa đánh tới.
- Năm nay cạnh tranh thực kịch liệt, ngay cả Ngưng Huyết Cảnh cũng có không ít.
- Có năm nào cạnh tranh không kịch liệt đâu? Nếu không phải hạn chế tuổi tác, thì không chỉ chúng ta, mà ngay cả đám người ở Võ Lâu cũng muốn chen vào.
- Này này này, các ngươi nói ai có hi vọng được nhận nhất?
- Cái này khó nói lắm, ta nghe nói là nhi tử của phó lâu chủ Võ Lâu cũng tham gia, chắc là hắn có tỷ lệ cao hơn một chút.