Chương 68 – Đường hầm cự thạch, Thiết Bố Sam tầng thứ chín (1)
Còn nữa…
Luyện Giáp Đường đường chủ quay đầu nhìn ba người trong góc:
- Ba người các ngươi đi theo ta.
⚝ ✽ ⚝
Gió nhẹ thổi vào cửa sổ, khiến màn che lay động.
Lam Di ngoan ngoãn ngồi một bên trong đại đường, im lặng không nói gì.
Lão thái mắt híp ngồi ở chính vị nội đường, mặt mũi hiền lành nhìn mấy người, nữ hài tàn nhan và Trịnh Hạo co rúm, Sở Hà cúi thấp đầu không dám đối mắt với lão thái, tránh bị đối phương nhìn ra suy nghĩ trong lòng.
- Không cần khẩn trương, ta chỉ muốn biết tên của các ngươi là gì, sau này các ngươi cứ gọi ta là Niếp Bà Bà là được.
Trong lòng Trịnh Hạo khẽ động, hắn chắp tay cúi đầu, tôn kính nói:
- Niếp Bà Bà, cái kia… chuyện bức họa này đột nhiên tự cháy…
- Ta còn chưa mắt mờ đến thế.
Niếp Bà Bà mỉm cười, giải thích:
- Đúng sai thế nào ta có thể thấy rõ, các ngươi không cần lo lắng chuyện này, cứ yên tâm đi.
Ba người nghe thế đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
- Sở Hà, Trịnh Hạo, Liễu Thanh Thanh.
Niếp Bà Bà hơi nghiêng người về phía trước, đọc tên mỗi người lên:
- Bởi vì xảy ra chuyện bất ngờ, nên vòng khảo thí thứ ba này không được tính, ba người các ngươi vẫn chưa hoàn thành khảo hạch.
Niếp Bà Bà đang nói dừng lại.
Ánh mắt mọi người đều dồn hết lên người Niếp Bà Bà.
Gương mặt hiền lành của Niếp Bà Bà nở nụ cười, khiến người ta cảm thấy gần gũi:
- Ta đã nói chuyện với các vị giám khảo, ba người các ngươi đều phù hợp tiêu chuẩn tuyển chọn của Luyện Giáp Đường, cho nên lần này ta ngoại lệ, cho cả ba người các ngươi gia nhập Luyện Giáp Đường. Ngày mai, các ngươi bắt đầu với danh phận học đồ.
Trịnh Hạo nghe vậy mừng rỡ, trái tim đang lo lắng rốt cuộc bình tĩnh lại.
- Đa tạ Niếp Bà Bà.
Sở Hà cũng bước lên, thật lòng cảm tạ một câu.
Mà ngay cả Liễu Thanh Thanh không biết ăn nói cũng vội vàng cảm ơn.
- Tiếp theo, Tiểu Lam sẽ mang các ngươi đi dạo chung quanh để làm quen với hoàn cảnh, sau đó cấp cho các ngươi những vật dụng cần thiết.
Lam Di đứng dậy, cúi đầu.
- Vâng, Đường chủ!
Sau đó nàng quay đầu, mỉm cười nói với ba người:
- Chúng ta đi thôi, mang các ngươi đi nhìn chung quanh một chút, rồi lát nữa đến khố phòng lĩnh một ít vật phẩm và lệnh bài của các ngươi.
Ba người không có ý kiến gì, gật đầu xưng vâng.
Cho đến khi bốn người đã đi xa, Niếp Bà Bà mới thu hồi nụ cười. Nàng ngồi trên ghế, hí mắt trầm tư thật lâu, cuối cùng mới thở dài nặng nề.
- Lời đồn đó rốt cuộc có thật hay không?
Ba người này thật sự có tư cách kế thừa vật kia ư?
Hay là, haizzz…
......
Luyện Giáp Đường nằm ở phía Tây Nam của Hắc Hà trấn, ở gần một khối cự thạch thần bí. Phía dưới cự thạch khai thác được mấy đường hầm, chung quanh là mấy quặng mỏ, hơn nữa tất cả nghề rèn trong khu vực này đa phần đều do Luyện Giáp Đường chủ trì, âm thầm kinh doanh.
Bản thân Luyện Giáp Đường cũng không lớn, ngoại trừ cửa chính, quảng trường và đại đường tiếp khách mà bọn Sở Hà đã đi qua, thì phía sau nữa chính là nội đường nghị sự.
Nhưng đó chính là một góc băng sơn của Luyện Giáp Đường, đi tiếp vào bên trong chính là khu vực trung tâm trọng yếu, Luyện Khí Khu. Hai bên Luyện Khí Khu là hàng loạt đình viện được sắp xếp quy hoạch rõ ràng, là nơi ở của mọi người.
Nếu đi tiếp vào bên trong, sẽ tới trước mặt cự thạch thần bí, nơi đó tạc mở một đường hầm lấy quặng nối thẳng với cự thạch.
Lam Di mang theo đám người Sở Hà đi dạo chung quanh Luyện Giáp Đường, giới thiệu đại khái cho bọn hắn biết, đồng thời dặn dò, đường hầm phía sau núi thì tạm thời bọn hắn chưa thể đi được.
Đứng trước đại môn khố phòng, Sở Hà vuốt ve lệnh bài tinh xảo trong tay.
Luyện Giáp Đường!
Ba chữ lớn tung bay tiêu sái được khắc lên trên lệnh bài.
- Lệnh bài này sau khi được tích nhập máu tươi, tuyệt đối không được làm mất.
Lam Di dặn dò:
- Sau này các ngươi muốn đi vào Luyện Khí Khu để luyện khí hoặc đến quặng mỏ phía sau núi để tìm quặng mỏ thì phải có khối lệnh bài này mới có thể đi vào.
- Vì sao lại phải tiến vào đường hầm sau núi, chẳng lẽ chúng ta cũng phải đào quặng sao?
Sở Hà nghi hoặc, hắn tới đây chỉ vì bí tịch võ công, nếu lãng phí thời gian đi đào mỏ là trăm triệu lần không được.
- Không phải, nguyên liệu cần thiết cho Luyện Khí cần chính các ngươi tự mình chọn. Quặng mỏ phía sau núi chỉ là một nơi để lựa chọn nguyên liệu, chứ không phải bảo các ngươi đi đào mỏ.
Nghe Sở Hà hỏi thế, Lam Di cười khổ giải thích.
- Muốn tạo ra được Hồn Khí tốt nhất, các ngươi bắt buộc phải học cách lựa chọn nguyên liệu.
Lam Di đi ra khỏi khố phòng, vừa đi vừa nói chuyện:
- Nhưng mà muốn tạo ra Hồn Khí thì phải đạt đến Dung Lô Cảnh mới được, đối với các ngươi hiện tại thì vẫn còn hơi sớm. Các ngươi có thể tranh thủ rèn luyện học tập cho tốt, thuận tiện rèn luyện nhãn lực của các ngươi, để chuẩn bị cho việc tiếp nhận Hồn Khí.
Nghe được từ ngữ xa lạ, Sở Hà có chút ngơ ngác.