Chương 73 – Ác ý bao phủ, luyện chế Hồn Khí
Khiến ta bây giờ vẫn chưa dọn xong phòng.
Tiếp xúc ngắn ngủi, Sở Hà đã phát hiện Trịnh Hạo bên ngoài thì có vẻ cao lãnh, nhưng tính tình lại có chút sinh động, còn nói hơi nhiều.
Nghe Trịnh Hạo nhỏ giọng nói thầm, Sở Hà chợt thay đổi sắc mặt, hắn chuyển sang đề tài khác:
- Trịnh huynh biết Hồn Khí luyện chế như thế nào sao?
- Biết, Sở huynh không rõ ràng lắm sao?
Trịnh Hạo gật đầu, hỏi lại Sở Hà.
- Quả thật còn có chút không quen thuộc, dù sao chỉ mới nghe tên, lại không biết cách luyện chế thế nào, những gì Lam Di nói khi trước cũng các hiểu cái không.
Sở Hà không có giấu diếm, rất thản nhiên thừa nhận.
Hắn tiến vào Luyện Giáp Đường, nói vậy những người ở đây nhất định sẽ tiến hành điều tra lai lịch của hắn, biết được hắn xuất thân từ Thổ Hà thôn. Cho nên, hắn không cần phải che dấu mấy chuyện này.
- Ta cũng có chút hiểu biết về việc luyện chế Hồn Khí, nhưng chưa từng thực hành lần nào, cũng không biết mình có thiên phú ở phương diện này hay không.
Trịnh Hạo không vì Sở Hà không biết mà xem nhẹ đối phương, kiên nhẫn giải thích:
- Nhưng ta có thể giải thích cho ngươi hiểu cụ thể cách luyện chế Hồn Khí. Kỳ thật, nói một cách đơn giả thì đó chính là đưa Qủy Dị vào trong vũ khí, để vũ khí đó có được năng lực và uy lực đặc biệt.
- Dung nhập Qủy Dị vào trong vũ khí?
Sở Hà lập tức nắm bắt được tin tức mấu chốt.
- Đúng.
Trịnh Hạo gật đầu, nhìn Sở Hà nói.
- Qủy Dị chính là tính chất đặc biệt của vũ khí, mà việc lựa chọn nguyên vật liệu để luyện chế vũ khí cũng cần được chú ý. Bên ngoài có thể không biết, nhưng ở trong Hắc Hà trấn, nguyên liệu luyện chế Hồn Khí của Luyện Giáp Đường đều lấy từ khối cự thạch thần bí phía sau núi…
Suốt dọc đường đi, Trịnh Hạo rất nhiệt tình giảng giải. Sở Hà thỉnh thoảng gật đầu, bắt đầu hiểu đại khái về Hồn Khí.
Sau nửa nén hương, hai người cùng lên tới Luyện Khí Khu.
Thật ra Luyện Giáp Đường Luyện Khí Khu rất giống một sân vận động hiện đại loại lớn, tổng cộng chia làm ba tầng, tầng đầu tiên nằm trên mặt đất, hai tầng còn lại đều ở dưới mặt đất.
Nghe nói, Luyện Giáp Đường làm như vậy là vì phía dưới Luyện Khí Khu có một hỏa mạch nóng cháy, càng đi xuống dưới, nhiệt độ hỏa mạch lại càng cao.
Lúc trước, trong ảo cảnh, Sở Hà nhìn thấy tổ sư gia sử dụng khí huyết bản thân rèn nguyên vật liệu, nhưng đó cũng chỉ là truyền thuyết. Dù sao khí huyết thường nhân hữu hạn, nếu luyện chế binh khí bình thường còn đỡ, còn nếu luyện chế lọai binh khí đặc biệt như Hồn Khí, chỉ e không đủ.
Lam Di đã chờ ở đây từ sớm, Liễu Thanh Thanh thì ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh Lam Di, nhìn thấy hai người Sở Hà, nàng khẽ gật đầu.
- Hiện tại đã đông đủ, chúng ta cùng vào thôi.
Lam Di cầm lấy lệnh bài bên hông, nhoáng lên một cái đã xuất hiện trước cửa Luyện Khí Khu, cuộn sóng vô hình hóa thành gợn sóng, lộ ra một lỗ hổng.
Đám người Sở Hà học theo, cũng lấy lệnh bài ra, nhoáng lên một cái với không gian trước mặt, thoáng chốc xuất hiện ra mấy thông đạo.
Mới vừa tiến vào thông đạo, một cỗ sóng nhiệt mênh mông liền đập vào mặt, trước mặt là một quảng trường cực rộng lớn
Giữa quảng trường đặt hàng loạt các loại khoáng thạch đủ màu, cùng với một ít tài liệu kỳ quái, bốn phía lại có từng đạo gợn sóng màu đỏ vây cản.
- Sau này các ngươi lựa chọn nguyên vật liệu cũng có thể đến quảng trường chọn lựa, nhưng mà cũng không miễn phí, mỗi một nguyên vật liệu đều có giá khác nhau, muốn cái gì cũng có thể tự mình mua.
Lam Di nói như vậy đã đả kích Sở Hà.
Hắn vốn là một con quỷ nghèo, sau này có thể hắn còn phải tu luyện Thiết Bố Sam nhập môn, hắn cần có rất nhiều thảo dược để tiến hành tắm thuốc.
Nếu vậy, hắn càng không đủ tiền để tiến hành luyện khí.
- Vậy tiến vào đường hầm khoáng thạch, chọn nguyên vật liệu cũng cần trả tiền sao?
Rõ ràng Trịnh Hạo rất quan tâm việc này.
- Không cần, mỗi tháng được một lần miễn phí.
Lam Di chỉ vào cửa đá phong bế chung quanh:
- Phòng luyện khí tầng thứ nhất đều miễn phí, nhưng muốn luyện chế Hồn Khí cần phải tiến vào tầng thứ hai, tầng thứ nhất không đủ nhiệt độ.
Nói xong nàng liền mang theo mấy người đi vào một đại sảnh, nơi cửa đại sảnh có một nam tử trung niên mệt mỏi đang ngủ gật.
- Chào Lam tỷ.
Nam tử trung niên bừng tỉnh, gãi đầu nói.
- Tề Triều, Đỗ lão đầu đến chưa?
Lam Di gật gật đầu, hỏi.
- Vào thì vào rồi, nhưng hình như trạng thái không tốt, nói thế nào nhỉ, giống như là bị người ta đánh.
Tề Triều sờ mặt, nói.
⚝ ✽ ⚝
Luyện Khí Khu tầng thứ hai bị vây lại.
Khi đi vào trong đó, nhiệt độ cao hơn bên ngoài rất nhiều lần, trên gương mặt Liễu Thanh Thanh cùng Trịnh Hạo đều có chút khó chịu.
Sở Hà cũng giả vờ lau mồ hôi mấy lần.
Phóng mắt nhìn lại, hai bên trái phải mỗi bên hai mươi phòng, ở đây có tổng cộng bốn mươi phòng.
Đỗ Bân đã chờ ở phòng số ba từ sớm.
Quả thật như Tề Triều nói, con mắt của Đỗ Bân xanh đen, giống như bị người ta đánh, mà khí tức toàn thân hắn cũng có chút uể oải không được phấn chấn.