← Quay lại trang sách

Chương 74 – Qúa trình đoán khí, biểu thị thô bạo

Ngươi như thế này có thể cho bọn họ xem cách luyện khí sao?

Lam Di hỏi.

- Khí huyết có chút thất thoát, nếu biểu diễn từ đầu đến đuôi thì có hơi khó khăn. May mà trước đó ta đã làm xong một kiện kiếm phôi, nếu triễn lãm trực tiếp dung hồn cho bọn họ xem thì cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.

- Được, vậy để mấy tiểu tử kia đại khai nhãn giới đi.

Lam Di cười cười, nhìn về phía đám người Sở Hà, nói:

- Chờ một lát các ngươi có thể biết, vì sao Thiết Bố Sam lại là môn bắt buộc.

Đỗ lão đầu hít sâu một hơi thuốc, nhìn về phía ba người, hắn gật đầu khi nhìn thấy Sở Hà, lúc nhìn tới Trịnh Hạo, lại nhịn không được tỏ ra xem thường.

Trịnh Hạo: “???”

- Sở tiểu tử, sau này có muốn ta dẫn dắt ngươi không?

Đỗ lão đầu đứng lên, gọn gàng dứt khoát nói.

- Có người dẫn dắt là chuyện tốt, có thể bớt đi đường vòng.

Lam Di cũng đứng ra mở miệng nói:

- Phía ta đã quyết định dẫn dắt Thanh Thanh, Trịnh Hạo có thể sẽ do lão gia hỏa Lý Sương Thành kia quản. Vốn đang định sắp xếp sư phụ cho ngươi, giờ Đỗ lão đầu đã mở miệng thì cũng đỡ bớt phiền toái, sau này phải xem ở ngươi.

Sở Hà như có điều suy nghĩ, cân nhắc lợi hại một chút, rồi nhẹ nhàng gật đầu.

- Được, sau này ta sẽ gọi ngươi là Đỗ sư phụ.

- Ha hả, tùy ngươi gọi thế nào cũng được.

Sở Hà đồng ý khiến Đỗ Bân nhịn không được cười thoải mái.

Sở Hà có tiềm lực thế nào, Đỗ lão đầu rõ ràng hơn bất kì ai ở đây. Mặc dù Sở Hà không có chút thiên phú nào về luyện khí, nhưng chỉ cần luyện nó cùng với luyện võ thì có thể thắng được những người khác rất nhiều.

- Không nhiều lời vô nghĩa nữa, hiện tại ta sẽ triễn lãm bước quan trọng nhất trong luyện chế Hồn Khí cho các ngươi xem, cũng là bước mấu chốt nhất!

Ca ca ca ——

Cửa đá mở ra, ánh lửa màu cam từ ngọn đèn dầu chiếu rọi.

Nội thất bên trong cửa đá được thiết kế đơn giản, ngoại trừ một vài đồ dùng sinh hoạt cần thiết ra, chỉ có một đỉnh lư đồng.

Lư đồng toàn thân đen nhánh, mặt ngoài có khắc đồ án hoa điểu, tổng thể hình bầu dục, ước chừng cao một trượng, có tổng cộng bốn miệng lò. Bên cạnh lư đồng còn có một bệ rèn cao ngang eo, trên mặt bệ lộn xộn, in dấu đủ loại vết tích kỳ lạ.

Quyền ấn, chưởng tích, vết trảo…

- Các ngươi đều đứng xa một chút.

Lam Di nhẹ giọng phân phó.

Lập tức, Đỗ lão đầu cất tẩu thuốc, xắn tay áo hai bên lên, tay không mở ra một miệng lò.

Miệng lò vừa được mở, nhiệt độ lập tức tăng lên mấy lần, mắt thường có thể thấy được ánh lửa nóng bỏng bên trong lư.

Trịnh Hạo cùng Liễu Thanh Thanh đều theo bản năng lui về phía sau vài bước. Ngưng Huyết Cảnh cũng chịu không nổi loại cực nóng này!

Đỗ Bân nghiêm mặt, tay hóa thành trảo thò vào bên trong lư đồng lôi ra, thoáng chốc, một thứ gì đó dài và nóng rực bay ra từ trong lò.

Tăng!

Kiếm điêu chưa được tạo hình xong hoàn toàn dã bị Đỗ Bân thu vào trong lòng bàn tay, phát ra âm thanh thanh thúy. Đỗ Bân lập tức đóng cửa lò, vỗ tay đưa kiếm điêu đỏ đậm lên trên lò rèn, tia lửa bắn tung tóe.

Tiếp theo, không biết Đỗ Bân lấy từ đâu ra một thiết chùy thật lớn, hung hăng đánh lên trên kiếm điêu, tia lửa nổ mạnh ra bốn phía, cực kỳ lóa mắt.

Bang bang phanh ——

Thiết chùy không ngừng hạ xuống, phát ra âm thanh có tiết tấu.

Kiếm điêu được rèn không biết làm từ loại chất liệu nào, mặc dù dưới sự oanh kích toàn lực của Đỗ Bân, nó cũng chỉ chậm rãi biến hình.

Mỗi lần đánh xuống một chuy, đám người Sở Hà có thể cảm nhận được mặt đất nhẹ nhàng rung động, có thể thấy được lực lượng cường đại đến mức nào.

Trong đồng tử Sở Hà xuất hiện bóng dáng rèn đúc của Đỗ lão đầu, hắn phát hiện tốc độ vung chuy của đối phương càng lúc càng nhanh, dường như mỗi một giây đều vung chuy xuống, âm thanh vang lên liên tục.

Âm thanh rèn đúc dễ nghe ban đầu cũng dần dần khiến màng nhĩ trở nên đau đớn.

- Tốt lắm!

Đỗ Bân bỗng nhiên quát khẽ một tiếng, vung tay ném ra một ngón tay tràn ngập chú văn. Ngón tay bay một đường cong trên không trung, rơi xuống kiếm điêu.

Ánh mắt Sở Hà khẽ động, không hiểu sao lại thấy ngón tay này có chút quen thuộc,

Đồng thời, Lam Di nghe vậy, lập tức móc một tảng đá màu đục từ trong thắt lưng ra, nem cho Đỗ Bân.

Đỗ Bân tiếp lấy, đưa tảng đá lên trên kiếm điêu nóng bỏng, năm ngón tay co lại, dùng sức bóp nát tảng đá thành bột phấn.

- Á!

Tiếng hét bén nhọn chói tai đột nhiên vang lên.

Một hư ảnh nữ quỷ tóc dài bị trói bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Đỗ Bân, trong phút chốc âm khí tràn ngập, hắc khí ngập trời, âm phong xuất hiện thổi ngang qua lò luyện khí đang cực nóng.

Ánh mắt Sở Hà ngưng trọng, Qủy Dị này có ít cũng là cấp Lệ!

Nữ quỳ vừa hiện thân, liền bị ngón tay trên kiếm điêu hấp dẫn, không để ý lửa nóng trên kiếm điêu, chậm rãi tiếp cận ngón tay.