← Quay lại trang sách

Chương 77 – Đúc đao cảm ngộ, huyết thú hiếm có (1)

Keng! Keng! Keng!

Có âm thanh thiết chùy đập vào cục sắt vang vọng điếc tai, bên cạnh lò nung có vô số tia lửa bắn ra khắp nơi, cũng thắp sáng cả gian phòng u ám.

Sở Hà một tay cầm thiết chùy, một tay cầm và đao phôi liên kết song sắt, thiết chùy giống như mưa rơi vào đao phôi.

Phôi sắt cũng bắt đầu có hình dạng thanh đao.

Rèn ra tạp chất trong đó, khiến cho chất lượng thanh đao đồng đều.

Lửa rèn, đánh sắt, tôi nước lạnh, nung nóng…

Từng thiết chùy không ngừng đánh xuống, Sở Hà không ngừng lặp lại quá trình buồn chán, thể xác và tinh thần hoàn toàn chìm đắm trong việc rèn đúc.

Cuối cùng, Đỗ lão đầu rất thỏa mãn với quyết định của mình, cho rằng Sở Hà vô cùng thích hợp nuôi thả, ép hắn học, ngược lại sẽ chỉ làm mọi việc đi ngược lại.

Thật ra, Sở Hà làm như vậy, cũng là vì năng lượng giá trị.

Từ khi biết được Thính Viêm Thạch có thể thu được năng lượng, Sở Hà lại nghĩ mọi biện pháp vơ vét càng nhiều loại đá này, tuy nhiên loại đá này là nguyên liệu chính dùng để rèn Hồn Khí, người khác sẽ không dễ dàng bán ra.

Sở Hà cũng từ chỗ Đỗ lão đầu nhận được hai khối Thính Viêm Thạch, quá trình rèn tổng cộng thu hoạch bảy giờ năng lượng giá trị, cộng thêm lúc trước ba điểm năng lượng, hắn bây giờ dựa vào rèn khí thu được mười điểm năng lượng.

So với ra ngoài săn quỷ còn yên ổn hơn rất nhiều.

Đưa đao phôi vào trong lửa mạnh nung nóng, Sở Hà nhìn ánh sáng của ngọn lửa mà ngây người xuất thần.

Vì lợi dụng yêu khí trong Thính Viêm Thạch để thu được năng lượng, mấy ngày qua hắn vô cùng yên tĩnh học tập các loại kỹ thuật rèn.

Cố gắng đạt tới trình độ nghiền ép sạch sẽ yêu khí trong Thính Viêm Thạch.

Nhưng đến cuối cùng, Sở Hà luôn cảm thấy thiếu chút gì đó.

Hắn đặt đao phôi lên bệ rèn lần nữa, hắn không ngừng chỉnh sửa hình dạng của thanh đao, Sở Hà cảm nhận lực lượng thiết chùy đập xuống, vì vậy mà không ngừng điều chỉnh bản thân, tìm kiếm kỹ xảo phát lực thích hợp nhất.

Động tác của hắn lưu loát sinh động, cứ tự nhiên như vậy, không hề bế tắc hay dừng lại, còn mang theo một loại thẩm mỹ khác.

Từ đó chứng minh Sở Hà thật sự là người mang thiên phú luyện khí.

Quá trình đúc đao giống như nước chảy, Sở Hà ngày hôm qua chỉ luyện tập mấy lần, ngày hôm nay đã hoàn toàn nắm giữ quá trình rèn đúc.

So với Trịnh Hạo cùng học quá trình đúc đao với hắn, lúc này đã lặng lẽ đứng ở một bên, nhìn Sở Hà tiến hành các loại thao tác.

- Quả nhiên không hổ danh là Sở huynh, quả thật thiên phú dị bẩm.

Trịnh Hạo trong mắt lộ ra kính nể, lặng lẽ nói.

Có thể trong lần đầu tiên luyện khí, làm được đến mức như vậy, đã là tồn tại hiếm có.

Đỗ lão đầu cũng không ở trong phòng, từ khi Sở Hà biểu lộ ra thiên phúc rèn đúc, hắn đã chạy đi khoe khoang ở khắp nơi.

Sở Hà cảm ứng đao trong tay mình, biết mỗi lần nên hạ búa ở nơi nào mới là vừa đúng.

Giống như hình thành một loại tiềm thức.

Đao phôi sau khi tôi qua lửa sẽ phủ lên một tầng các loại nguyên liệu phụ, sau đó lại tôi qua nước lạnh để nguyên liệu dính vào nhau, lúc này Sở Hà lại đặt nó lên lửa nóng và tiếp tục quá trình rèn.

Đứng bên cạnh lò nung, Sở Hà tập trung tâm thần vào từng ngọn lửa đỏ, hắn quan sát thanh đao không ngừng thay đổi màu sắc.

Trong quá trình rèn phàm binh, bước này tiêu hao tâm thần nhiều nhất.

Cũng là bước mấu chốt nhất.

Sở Hà chú ý không thể để ngọn lửa đốt hết thấm thủy bao phủ trên thân đao, mất đi thấm thủy bảo vệ, lưỡi đao sẽ bị đốt ra độ cong.

Độ cong hơi lớn hơn một chút, hắn phải tiến hành điều chỉnh.

Nếu độ cong quá lớn, khi đó hoàn toàn không có cách nào điều chỉnh, cả thanh đao sẽ không phù hợp với tập quán cơ thể người sử dụng, khi đó nó sẽ biến thành một thanh phế đao.

Trong quá trình rèn, hắn như cá gặp nước, căn bản sẽ không để cho ngọn lửa phát sinh ảnh hưởng quá nhiều lên thân đao, khống chế lửa vừa đúng.

Thật ra Sở Hà cảm thấy mình có thể học cấp tốc như vậy, chắc hẳn là cũng có một phần công lao của Xích Luyện tâm, mỗi lần rèn đều có cảm ngộ mới.

Nói là cảm ngộ, ngược lại không bằng nói là gia tăng.

Gia tăng này làm cho hắn càng thêm thuận buồm xuôi gió khi tiến hành luyện khí!

Cho nên, hắn thoáng buông thả ngọn lửa đang gia nhiệt lên thân đao, vừa rồi càng dựa vào hiểu biết của mình tiến hành rèn đao phôi.

Xốc lên thân đao.

Tôi vào nước lạnh làm lạnh.

Tu hình.

Đốt nhận.

Cuối cùng, Đường đao sáng loáng xuất hiện trong tay Sở Hà.

Thanh Đường đao này chỉ cần tiến thêm một bước tạo ra chuôi đao, vỏ đao, khi đó lại tiến hành khai nhận sẽ trở thành một thanh Đường đao chân chính.

- Đã chế tạo ra chưa?

Trịnh Hạo đi tới, nhìn Đường đao tỏa ra tia sáng màu bạc lấp lánh trong tay Sở Hà, hắn kinh ngạc thán phục không thôi, trong mắt kính phục càng tăng lên.