← Quay lại trang sách

Chương 92 – Khí huyết siêu việt, đá vụn bay loạn (1)

Giải quyết chúng ta, ngươi có nắm chắc một mình thu thập Huyền Mãng Giao sao?

Sở Hà nhìn Chỉ công tử từ trên xuống dưới, gương mặt đầy lạnh lùng:

- Chỉ bằng một tên nam nhân thận hư với một xú lão đầu, hai người cộng lại còn không đủ nhét kẽ răng của Huyền Mãng Giao, ngươi cảm thấy các ngươi có thể giết nó sao?

Chỉ công tử nghe thấy Sở Hà nói vậy, sắc mặt trầm xuống.

- Túy Hổ, chỉ có đến lúc cuối cùng mới biết được, đáng tiếc các ngươi đều không thể nhìn thấy cảnh tượng kia phát sinh.

- Ha ha, xong rồi!

Trong giây lát, Hà Kỳ thoáng ngẩng đầu lên.

Hai mắt đỏ tươi như máu, gò má lõm xuống càng thêm gầy gò, tóc ngắn đen trắng giao nhau lại rụng đi không ít, hắn thở dài nhẹ nhõm.

Máu thịt trên đầu ngón tay phải đã mơ hồ, ẩn ẩn có thể nhìn thấy xương cốt.

Vẽ xong phù văn, nối thành một mảnh, âm thanh chấn động đột ngột vang lên, ánh sáng máu ngập trời chiếu sáng toàn bộ hang động.

Sắc mặt đám người Sở Hà lập tức biến đổi, phát giác thạch đôn hấp thụ huyết khí đột nhiên tăng lớn, dường như muốn một hơi thở hút khô toàn bộ bọn họ.

Phù văn trên thạch đôn của bọn họ sáng lên, cũng ngăn cản màn sáng từ hang động lan tới gần bọn họ, giống như đá ngầm sừng sững trước sóng biển.

Ngoại trừ Diêu Ngọc Chi không nói một lời và Sở Hà án binh bất động ra, hai người khác sắc mặt trắng bệch, khí huyết không bị khống chế phát tiết ra ngoài, cho dù khí huyết của bọn họ lại hùng hậu hơn nữa cũng không chống đỡ được.

Theo lý mà nói, Sở Hà tu vi thấp nhất, khí huyết của hắn cũng tiêu hao nhanh nhất, nhưng hắn lại thành người thoải mái nhất trong đám người.

Đông…

Đột nhiên Sở Hà lại nghe thấy tiếng tim đập vang lên trong đầu, khí huyết không chịu sự khống chế lập tức quay trở lại, trái tim trong lồng ngực tự chủ khống chế tốc độ máu chảy, làm cho khí huyết tiêu hao liên tục giảm bớt.

Cho dù thạch đôn hiện tại gia tăng lực hút rất lớn, cũng chỉ làm cho khí huyết Sở Hà tiêu hao nhiều hơn lúc trước một ít.

Xích Luyện tâm!

Nhất định là tác dụng của Xích Luyện tâm!

Sở Hà hiểu rõ mình có bao nhiêu cân lượng, hắn không tu luyện qua võ kỹ liên quan tới việc khống chế tốc độ máu chảy, tạm hoãn khí huyết tiêu hao, nguyên nhân duy nhất nằm ở chỗ Xích Luyện tâm thần bí.

Nỗi lòng trầm xuống, quan sát khí huyết biến hóa.

Chậm rãi, Sở Hà lập tức hiểu ra.

Viên Xích Luyện tâm này giống như một nhà kho khí huyết rất lớn, không chỉ có thể tự chủ giúp đỡ Sở Hà thay đổi tốc độ máu chảy và đem tiêu hao giảm đến mức thấp nhất, còn có thể giúp cho Sở Hà tồn trữ khí huyết nhiều gấp mấy lần so với võ tu cùng cấp độ, chiếm ưu thế thiên nhiên.

Liên tưởng đến trái tim này chính là tổ sư gia ban ch, hơn phân nửa Xích Luyện tâm còn có tác dụng có lợi cho khí huyết.

- Ta đã cải biến bộ phận cấu tạo đại trận này, nắm giữ một phần quyền khống chế, khí huyết những kẻ này cũng đủ cho chúng ta sử dụng một hai lần.

Hà đại sư nhanh chóng băng bó ngón tay bị thương.

Hắn lại liếc nhìn đám người một lần.

- Vận dụng lực lượng đại trận cầm cố, tuyệt đối có thể khống chế được Huyền Mãng Giao bị thương, những kẻ này cũng bị hút khô sạch sẽ, sau khi làm xong tất cả, chúng ta có thể thanh lý vết tích.

Chỉ công tử gật đầu, thẳng thắn nói

- Hắc…

Đột nhiên, cơ bắp toàn thân Tề Cảnh co rút, hắn thở ra một ngụm khí trắng nóng rực, vũ khí ngoài thân bị cơ bắp vận chuyển va chạm vào nhau, giống như một con mãnh thú và dòng nước lũ, tức giận gào thét.

Sát khí khủng khiếp bao phủ toàn thân, phóng lên cao, rót vào trong vách động, sát khí âm u lạnh lẽo tập trung, hóa thành một thanh trường thương đáng sợ dài sáu thước, vèo một cái, biến đổi thành tàn ảnh đâm về phía Hà Kỳ.

Cát Thất cũng há miệng phun mạnh, hắn phun ra ngoài một viên kim châu to như hạt nhãn bay về phía gò má của Chỉ công tử.

Cho dù khí huyết giảm nhiều, phần lớn thủ đoạn không cách nào thi triển ra, hai người bọn họ cũng có biện pháp khác để sử dụng ra một ít sát chiêu.

Sở Hà suy nghĩ trái phải, cũng không có thủ đoạn khác, chỉ có thể tay không chụp lấy mấy viên đá trên vách núi, kình lực phát động, lợi dụng lực lượng cơ thể thuần túy, ném ra cục đá như thiên nữ tán hoa.

- Ha ha, không nên lại giằng co.

Chỉ công tử sớm có chuẩn bị, mấy trăm người giấy trượt ra khỏi ống tay áo của hắn, chúng lập tức biến lớn, ngăn cản trước mặt hai người bọn họ.

Ầm ầm ầm…

Bất luận là sát khí trường thương hay là kim châu đều bị người giấy ngăn cản, tốc độ hơi chậm lại, thế xông tới như chẻ tre.