← Quay lại trang sách

Chương 119 – Thi Tổ hình chiếu, Kiến Nghiệp quần hùng (1)

Đương nhiên!

Trong khoảnh khắc Sở Hà gật đầu, làn da hóa thành màu đồng cổ, sáng bóng như sắt thép, cơ bắp rung động ầm ầm, như có nham thạch đắp lên, thân thể hắn cao thêm mấy lần, biến thành một tòa đồng nhân cao lớn sát khí cuồn cuộn.

Hắn xoay hông vặn eo, khí lực tăng theo cấp ‌số cộng, một quyền bạo liệt giết ra.

Vụt ——

Cùng lúc đó, lam kiếm của Diêu Ngọc Chi ra khỏi vỏ, một kiếm quét ngang, hàn khí bạo động, hư không đều như bị đông cứng.

Hai người xuất thủ cùng một lúc, oanh kích rễ cây xung quanh.

- Hai con châu chấu nhát gan các ngươi rốt cuộc không trốn nữa rồi?

Dưới chân hai người vang lên âm thanh thanh lãnh.

⚝ ✽ ⚝

Ngoại giới, Mê ‌Vụ Sâm Lâm.

Rất nhiều quỷ thi khổng lồ màu đen từ trong đống đất leo ra, hai mắt bạo ngược, phất tay xé nát hết thảy chung quanh, thỏa thích phóng thích hung sát chi khí. ‌

Bọn chúng hội tụ lại một chỗ, giống như một dòng lũ màu đen, thân thể cao ba mét đụng nát cây cối chặn đường, chúng di chuyển về phía thôn xóm Nhân tộc chung quanh.

Ầm ầm ——

Lập tức, bên trong đống đất lại vang lên âm thanh như sấm nổ, vô cùng vô tận ác quỷ kêu gào, vô số thân ảnh thấp bé quấn lấy nhau, trào lên mãnh liệt, chui ra.

Những Thi Quỷ này có to có nhỏ, có loại người có loại thú, chúng đều gầy như que củi, có con tứ chi chạm đất, có con giương cánh bay cao.

Nếu có người có kiến thức rộng rãi ở đây, nhất định có thể nhìn ra tất cả Thi Quỷ chiếm cứ thi thể đều không phải sinh linh bản thổ.

Thi Quỷ cỡ nhỏ dùng hàm răng cưa màu trắng, dãi nhớt giàn dụa, chúng lao tới như cá diếc sang sông, điên cuồng cắn xé gặm ‌nuốt bất kì vật gì. Những nơi chúng đi qua, đất chết khô cằn, bị huyết sắc bao phủ. ‌

Rầm rầm!

Trên mặt đất trung ương Mê Vụ Sâm Lâm, không gian giống như pha lê bị đại lực đập nát, xuất hiện một thông đạo huyết hồng không biết thông đến phương nào.

Phanh phanh phanh!

Trên mặt đất, Thi Quỷ đang di chuyển chợt dừng lại, cùng nhau nhìn về phía thông đạo huyết hồng, một khắc sau, chúng đồng loạt quỳ xuống đất, đám Thi Quỷ dữ tợn đó đều quỳ một gối về phía thông đạo huyết hồng, cúi đầu xuống.

Đại quân Thi Quỷ cỡ nhỏ nhiều như thủy triều cũng thu hồi răng nanh, thu lại trạng thái cuồng dã, tập thể nằm rạp trên mặt đất, thân thể run rẩy không thôi.

Vài giây sau, từ trong thông đạo huyết hồng bắn ra một vòng tử quang cực kỳ tôn quý, đợi tử quang tiêu tán, thông đạo tan biến, giữa không trung bỗng dưng xuất hiện một vương tọa được tạo thành từ vô số đầu lâu.

Trên vương tọa là một nam tử nho nhã áo đen, tóc trắng, tuổi chừng ba mươi, một tay đỡ đầu, thần sắc lười biếng, quan sát đại địa.

Hư không sau lưng hắn xuất hiện một sinh linh đầu đội trời, chân đạp đất, bắp thịt cuồn cuộn, trông rất hùng vĩ. Khí tức ngang ngược vô biên từ đó phát ra, không gian bốn phía nổi lên nếp gấp tầng tầng lớp lớp, giống như một khắc sau sẽ không chịu nổi, ầm vang vỡ vụn.

Khi thân ảnh kinh khủng này xuất hiện, trên màn trời, cảnh tượng núi thây biển máu, thiên không vỡ vụn xuất hiện, tiếng ai ca vang lên.

Cùng lúc đó.

Hô hô hô ——

Dưới vòm trời đỏ máu, cuồng phong gào thét, cỏ cây đổ rạp.

Thống lĩnh Quân Điện của Kiến Nghiệp thành, Viên Hồng đứng trên đỉnh núi cao, góc áo tung bay.

Ánh mắt đảo qua thiên địa, nhìn thấy bốn phương tám hướng liên tục có Thi Quỷ từ mặt đất tuôn ra, sắc mặt hắn không khỏi nghiêm trọng.

- Hình chiếu Thi Tổ, Bà La đại quỷ, thế mà lại đến cùng một chỗ… Còn mang theo nhiều quỷ tộc như vậy, cũng xem như là một chiến trận khá lớn!

Vừa dứt lời, cơ thể hắn tỏa ra thanh quang chói mắt, lấp lánh tám phương, những nơi thanh quang quét qua, quần lâm run rẩy, long xà cúi đầu, sương mù bay biến.

Trong rừng rậm, tất cả thôn xóm đều rung động, vô số đạo bạch quang từ dưới mặt đất ầm vang bộc phát, hóa thành cột sáng vạn trượng, đánh tan vách chắn sương mù tích lũy nhiều năm, phá vỡ thương khung đỏ máu.

Dưới mặt đất, từng địa mạch bắn ra thanh quang, ngưng kết lại tạo thành một tòa đại trận ngập trời, tỏa ra năng lực vô tận, như quần long thoát khỏi tổ, ngâm rít rung trời, xao động không thôi.

Đại trận khởi động, bạch quang bao phủ cả tòa Mê Vụ Sâm Lâm.

Vạn linh vạn vật trong Mê Vụ Sâm Lâm đều tỏa ra khí tức chiến đấu sát phạt nồng đậm, tràn ngập thiên địa, giống như mỗi một ngọn cây cộng cỏ đều có thể hóa thân thành cuồng binh không biết sợ hãi, bất kì lúc nào cũng có thể hình thành đại quân, xả thân chém giết, chống cự quỷ triều.

- Ừm?

Động tĩnh lớn như thế, đương nhiên nam tử đang ngồi trên vương tọa bằng sọ kia phát giác ra.

Hắn đưa mắt nhìn qua, đối mặt với Viên Hồng, mí mắt khẽ nâng, hiện rõ ý trêu tức, lạnh nhạt nói:

- Tứ cảnh đỉnh phong, đã bước vào nửa bước Ngũ cảnh, đáng tiếc, nửa bước Ngũ cảnh rốt cuộc cũng chỉ là nửa bước mà thôi. Chút tu vi đó của ngươi, còn chưa đủ!