Chương 163 – Dung Lô đỉnh phong, đập xuống liên tiếp (1)
Một chiêu Khu Qủy Chi Thuật thật sự khiến Sở mỗ mở rộng tầm mắt. Không biết ngươi còn trò vui nào không, mang ra cho ta được mở mang thêm chút.
Nói xong, Sở Hà hai mắt đỏ tươi tràn đầy khiêu khích nhìn lên nam tử trên không trung, hắn ta nãy giờ đứng yên, mặt mày cao ngạo khinh thường.
Người này vừa mới bị sóng âm kinh khủng đánh trúng, vậy mà chỉ có góc áo bay lên, tóc đen hơi loạn, hoàn toàn không bị tổn thương thực chất nào, có thể thấy được thực lực hắn ta không tầm thường.
Nhưng…
Sở Hà vẫn chưa đến cực hạn!
- Ngươi chắc chắn?
Mặc dù rơi vào thế yếu, nhưng thanh y nam tử vẫn không hề hốt hoảng.
- Thử xem?”
Sở Hà liếm liếm môi, không hề sợ hãi, trong cơ thể khí huyết va chạm nhanh thêm mấy phần, như muốn phá thể xông ra, gào thét mãnh liệt.
Ca ca ca!
Đất chết giống như lĩnh vực, mặt đất màu trắng bị nướng cháy hóa đen, bắt đầu rạn nứt, vết rạn chẳng chịt lan tràn ra chung quanh.
Đát!
Thanh y nam tử gương mặt lạnh lẽo, bước ra một bước.
Vù Vù
Gió lạnh rít gào, nhiệt độ chợt giảm, tuyết đen lượn vòng!
Hàn băng màu đen lan tràn theo từng bước đi của hắn, cuối cùng đánh nhau với khí huyết, sinh ra phản ứng kịch liệt, khói đen cuồn cuộn bốc thẳng lên trời cao.
⚝ ✽ ⚝
Ầm vang răng rắc!
Hắc mang rực rỡ phóng ra khỏi mi tâm nam tử, dùng lực lượng vô song xé mở hắc khí lan tràn, đánh về phía Kim Chung nóng bỏng của Sở Hà.
- Tới, để ta nhìn xem ngươi có thể chịu được mấy chiêu!
Bành!
Hắc bạch lệ quỷ đột ngột bị siết chặt đến nổ tung, trong khói đen cuồn cuộn, một thân ảnh hùng tráng đỏ thẫm đột ngột ngẩng đầu nhìn lên.
“Leng keng! Hấp thu quỷ khí, năng lượng +10!”
Sở Hà thờ ơ, Kim Chung đỏ rực ngoài thân phát ra huyết khí cuồng bạo, không thèm quan tâm sát phạt chi thuật của thanh y nam tử trước mặt.
Bùm!
Hắc mang xung kích lên Kim Chung, chỉ trong nháy mắt mặt chuông rạn nứt, vỡ ra, sụp đổ, giống như va chạm phải thiên thạch.
Hồng quang hừng hực và hắc quang lóa mắt rực rỡ, khí lãng lao nhanh.
Trong mấy chục giây đấu sức đối kháng, lực lượng hai bên có vẻ tương đương, không bên nào rơi xuống thế hạ phong, mãi đến khi hắc mang phai mờ rồi biến mất.
Trong khoảnh khắc hắc mang biến mất, sắc mặt lạnh nhạt của Kha Long trở nên âm trầm, thực lực Sở Hà hoàn toàn vượt ngoài tưởng tượng của hắn.
Người này là một kình địch!
- Đến chiến! Đến!
Sở Hà hơi khom người, khí huyết ầm ầm, khối khối cơ bắp đỏ thẫm của hai chân phồng lên như sừng rồng, đột nhiên bùng nổ với sức mạnh cực lớn!
Đông!
Một tiếng vang thật lớn.
Mặt đất dưới chân như bị một viên đại pháo đánh trúng, xuất hiện một cái hố lớn.
- Võ tu cường hãn thì thế nào, cũng là nô lệ của chúng ta!
Kha Long cuồng ngạo lạnh lùng nói, âm thanh vang vọng chung quanh. Pháp ấn trên tay hắn rườm rà bay múa, buông ra khí thế cường đại.
- Một nén nhang sẽ giải quyết xong ngươi! Hoàn thành bài kiểm tra của bia đá!
......
Sau một nén nhang.
- Cái gì?
Kha Long loạng choạng lùi lại, trong mắt tràn đầy hoảng sợ cùng nghi hoặc.
Cả hai đã chiến đấu hết mình trong khoảng thời gian này, nhưng khi Kha Long đã sử dụng hết mọi thủ đoạn, hắn chợt nhận ra Sở Hà chỉ bị hao hụt khí huyết nghiêm trọng, còn lại thì càng đánh càng hăng, như một cái máy chiến đấu không bao giờ ngừng lại.
Giờ khắc này, ánh mắt hắn trở nên kiên quyết vô cùng, hắn quyết định sử dụng át chủ bài mạnh nhất:
- Mẹ kiếp, Âm linh môn – tử linh thân!
Mặt đất đột nhiên rung chuyển dữ đội
Sở Hà ngước mắt lên, cách đó không xa, vô số hắc khí đậm đặc bao phủ toàn thân Kha Long, nhuộm đen toàn bộ làn da của hắn. Đôi mắt Sở Hà sáng rực như lửa, hắn nhếch miệng cười, nói với Kha Long đang biến thân:
- Ồ, để ta xem bản lĩnh thật sự của ngươi nào!
Oanh!
Khí huyết gào thét giống như núi lửa phun trào, dầy đặc bao phủ toàn thân, khí huyết cương mãnh bao phủ, như hỏa lò bị lật, gặp âm khí là đốt.
- Ngươi…
Kha Long kinh hãi, không phải khí huyết của hắn đã suy bại hay sao?
Phanh!
Tiếng nổ kịch liệt đánh gãy lời Kha Long, Sở Hà tựa như u linh ban ngày, chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt hắn
Ngay sau đó, Sở Hà hai tay đỏ rực chộp lấy mặt Kha Long, cơ bắp trên cánh tay hắn nổi lên, năm ngón tay đột ngột dùng sức!
Xuyên qua thịt vào tận xương!
- A!
Làn da đen giống như tờ giấy, tiếng hét thảm thiết vang vọng không ngừng, vô tận âm khí từ trong đó bay ra như có hàng vạn người đang cùng nhau gầm thét.
- Ngươi thật là đáng chết trăm vạn lần!
Kha Long thấy mình lâm vào thế bất lợi, không chút do dự tự bộc hắc khí.
Hắc khí ngoài thân Kha Long giống như bom vi hình, nháy mắt nổ tung liên tiếp.