← Quay lại trang sách

Chương 162 – Thuật bắt quỷ Lưỡng Nghi Song Sinh

Thanh âm của nam tử vang lên kèm nụ cười lạnh lùng, lời lẽ khó nghe.

- Sao trong tấm bia đá còn có thể xuất hiện loại dã nhân như ngươi nhỉ?

Ánh mắt Sở Hà lạnh lùng, vốn dĩ đã khó chịu, giờ nghe được lời mắng chửi, lập tức khí nóng bốc lên. Hai mắt hắn như lợi kiếm nhìn thẳng đối phương.

- Ngươi là loại tạp mao từ đâu tới? Mở miệng ngậm miệng đều phun phân, lại còn đứng trên cao như vậy, không sợ ngã chết à?

Thanh y nam tử vốn dĩ rất thanh nhàn nhìn Sở Hà, lập tức mở to mắt, dường như không ngờ Sở Hà sẽ mắng hắn như thế, gương mặt bạch ngọc tỏ ra ngạc nhiên, ánh mắt phát ra sát khí mãnh liệt.

- Qủa nhiên là dã dân không có đầu óc.

Thanh y nam tử hai tay kết ấn, giữa mày thể hiện uy nghiêm.

- Nếu ngươi chính là khảo nghiệm trong tấm bia đá, ha hả, quả thật quá khinh thường ta, ngươi chỉ là một con kiến ta có thể dùng một ngón tay nghiền nát!

- Thế giới bia đá?

Sở Hà trong mắt hiện lên ánh sáng, nếu muốn biết rõ ràng chuyện gì đang xảy ra, thì trước tiên cần đánh gục tên đáng ghét này đã.

- Đúng lúc vừa mới luyện xong Khu Qủy Chi Thuật, dùng ngươi thử xem uy lực thế nào.

Mi tâm nam tử nở rộ hào quang, trong hai tay áo hắn, hắc khí giống như mực nước xâm nhiễm toàn bộ thế giới màu trắng.

- Khu quỷ. Lưỡng nghi song sinh!

Từ bốn phương tám hướng, vô số hắc khí rít lên như rắn, chúng che khuất bầu trời, đâm thủng không gian, đồng loạt đâm về phía Sở Hà!

- Công kích của hắn… thật kì quái!

Sở Hà hai mắt sắc lạnh, sắc mặt ngưng trọng.

Thoạt nhìn là sử dụng quỷ khí, nhưng thật ra chỉ đang gián tiếp sử dụng, không có khí huyết, không có quỷ khí, càng không có yêu khí… Đây là một loại năng lượng mà Sở Hà chưa từng gặp qua, cảm giác đầu tiên là nó giống như thiên uy kinh hoàng, không thể nhìn thẳng, sau đó thì giống như mượn thiên địa chi lực gia thân, biến lực lượng của người khác thành năng lượng cho mình sử dụng.

Rất quái dị!

Giờ phút này, hàng nghìn hàng vạn hắc khí giống như thủy triều bao phủ Sở Hà hoàn toàn.

⚝ ✽ ⚝

Hút!

Sở Hà hít sâu một hơi, lồng ngực phồng lên một vòng lớn, tựa như vực sâu không đáy, có thể mơ hồ nghe được âm thaanh phong lôi kích đãng lượn vòng ở bên trong.

Rống!!!

Một tiếng rống như tiếng sấm ngày hạn, như hổ gầm sơn lâm!

Mắt thường có thể thấy được, tầng tầng lớp lớp sóng âm như thực chất mãnh liệt lao về phía trước, những nơi nó đi qua, hắc khí bị bẻ gãy, nghiền nát rồi phai mờ.

Mà đứng mũi chịu sào chính là những lệ quỷ giấu ở bên trong hắc khí, vô số tiếng thét thảm thiết chói tai nháy mắt bao phủ không gian

Một số lượng lớn quỷ thể vặn vẹo vỡ nát, lại tụ lại, lại vỡ nát, bọn chúng liều mạng muốn trốn, nhưng lại khó mà chạy nổi, chỉ có thể giãy dụa rồi bị tiêu diệt trong sóng âm.

“Leng keng! Hấp thu quỷ khí, năng lượng +2”

“Leng keng! Hấp thu quỷ khí, năng lượng +3!”

“Leng keng! Hấp thu quỷ khí, năng lượng +5!”

⚝ ✽ ⚝

Âm thanh thông báo liên tiếp vang lên trong đầu của Sở Hà.

- Thật sự phải cảm ơn lễ vật ngươi đã tặng cho ta!

Bành!

Dưới chân Sở Hà, mặt đất màu trắng đột nhiên nổ tung lên, thân thể dày đặc đường vân hỏa hồng của hắn phi nhanh như thiểm điện, biến mất tại chỗ, tạo thành tàn ảnh, chớp mắt đã đuổi kịp nam tử đứng phía sau hắc khí. Hai tay Sở Hà như nộ long, bất ngờ bóp mạnh cổ đối phương!

- Hay cho một tiếng rống chấn quỷ!

Trong mắt thanh y nam tử xuất hiện lãnh ý, hứng thú tăng mạnh.

- Vậy ta sẽ cho ngươi nếm thử chiêu này!

Hai tay nam tử như hồ điệp lượn hoa, sử dụng thủ ấn phức tạp, mi tâm rực rỡ hào quanh, từng cỗ lực lượng vô danh gia trì lên thân hắn.

Một lượng lớn hắc khí trào ra từ ống tay áo sâu như vực sâu không đáy, một đạo hắc bạch lệ quỷ quấn theo vô số hắc khí đánh tới Sở Hà.

Sở Hà thấy vậy, hai mắt híp lại, đứng vững.

Thùng thùng đông!

Trái tim nhảy lên như thần ma nổi trống, khí huyết bắn ra vô tận, trào lên, gào thét, vận chuyển cực tốc, lục phũ ngũ tạng của hắn càng là âm thanh vang dội, như một cỗ máy chiến tranh được khởi động, ầm vang bộc phát sức mạnh cuồng dã!

- Kim Chung Tráo. Chung Minh Xích Địa!

Âm vang, quanh thân ba thước Kim Chung như được ăn đại bổ hoàn, đột nhiên bộc phát khếch trương ra bên ngoài, chớp mắt đã bao phủ không gian trong phạm vi mấy chục mét.

Trong không gian, Sở Hà như một ngọn núi lửa đang bùng nổ, gân cốt kinh mạch rậm rạp ngoài thân chính là nham thạch chảy, phát ra khí huyết như thủy triều, đốt sạch âm khí.

Hắc bạch lệ quỷ còn chưa quát tháo, đã bị đất chết giam cầm thiêu đốt. Một đại thủ phá không lao đến, nắm chặt cổ họng nó, khí huyết kinh khủng rót vào quỷ thể, tiếng thét thê lương bi thảm vang vọng không dứt.