← Quay lại trang sách

Chương 165 – Bia Đá Đen, Tứ Ngục Thần Thuật (1)

Vòi rồng khí huyết điên cuồng xoay tròn, rung động ầm ầm, va chạm với bông tuyết màu đen tóe lên tia lửa, khiến hàn băng âm khí bị phai mờ.

Khí huyết tiêu hao cực nhanh, làn da nứt rách, đổ máu.

Sở Hà đau quá hóa cười, bừa bãi bá đạo.

- Ha ha ha, chết cho ta!

- Ngươi… chờ đó, Âm Linh Môn của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Giọng nói Kha Long khàn khàn suy yếu, mang theo sự sợ hãi khó diễn tả thành lời.

Két!

Tam Diệp Thảo tại mi tâm tối sầm lại, khí tức Kha Long lập tức biến mất.

Sở Hà ngây ngẩn cả người.

- Ta còn chưa đùng sức…

Kha Long trong tay hắn đã tự đoạn tâm mạch mà chết, không biết có phải vì y không thể tha thứ bản thân vì đã thua Nhân tộc, hay là sợ hãi Sở Hà sẽ giày vò mình.

Kha Long vốn thích hành hạ nô lệ, đương nhiên biết hành hạ sẽ đau đớn thế nào.

- Quả nhiên là không thú vị.

Sở Hà không thể ngờ hắn lại chết một cách quyết đoán như vậy. hắn ném thi thể mặt đất, phủi tay, giống như mới ném thứ rác rưởi nào đó.

- Thăng Tiên tộc…

Lập lại mấy chữ này, Sở Hà xoa cằm, sau đó bước đến bên thi thể Kha Long, lần mò trên dưới tìm kiếm một phen.

- Đây là cái gì?

Lúc tìm đến ống tay áo, Sở Hà cảm giác rõ ràng trọng lượng quần áo không đúng, thế là hắn nhẹ nhàng xé rách ống tay áo màu xanh dơ bẩn.

Một tiếng xoẹt, một tấm da quái dị màu đen rơi ra.

Còn không đợi Sở Hà nhìn kỹ, tấm da lắc nhẹ một cái, bên ngoài hiện ra một tấm bia đá đen như mực, hư hại đôi phần, lơ lửng giữa không trung.

Sở Hà cau mày, suy tư một lát rồi đưa tay đụng vào tấm bia đá, ngay sau đó, tấm bia đá run lên, bùng nổ ánh sáng, vô số kí tự kì lạ màu vàng bay ra khỏi bia đá, lay động trên không trung tựa du long.

Mà bia đá mất đi kí tự màu vàng đã hóa thành bột mịn, còn chưa kịp rơi xuống đất đã biến mất trong không gian màu trắng này.

Sở Hà mơ hồ, quay đầu nhìn lại, bóng lưng thần bí màu đen trong đầu kia lại chậm rãi xuất hiện trong mảnh không gian màu trắng. hắn đột ngột lui lại mấy bước, vừa mới dừng lại, thì khí huyết lập tức bốc lên như lò luyện, hai mắt cảnh giác nhìn bóng đen quái dị kia.

Hắc khí ngưng thực, gương mặt mơ hồ.

Thế nhưng, trong khoảnh khắc bóng đen kia xuất hiện, lại chưa bao giờ nhìn Sở Hà lấy một lần, gương mặt mơ hồ kia cứ nhìn chằm chằm đám phù văn màu vàng lơ lửng trong không trung.

có thể thấy được, đám phù văn huyền diệu này có lực hấp dẫn rất lớn đối với bóng đen.

Đây là tàn hồn mà Diêu Ngọc Chi đã nói?

Sở Hà đứng ở sau lưng bóng đen, nhìn kĩ đối phương, dựa theo những gì Diêu Ngọc Chi đã nói, nếu muốn khống chế hoàn toàn ngón tay xương thần bí, thì trước tiên nhất định phải giải quyết tàn hồn ẩn chứa trong đó.

Nắm đấm siết chặt, lại thả lỏng, siết chặt, lại thả lỏng, cứ lặp đi lặp lại như thế.

Mình có thể là đối thủ của nó không?

Chợt tại lúc này.

Không gian màu trắng hơi chấn động một chút, phù văn nở rộ kim quang.

Đám phù văn kia đột ngột chia ra làm hai, một phần lao vào bóng đen, một phần tràn vào đại não Sở Hà.

Tốc độ của phù văn quá nhanh, lúc Sở Hà muốn phản kháng lại thì đã muộn, vô số thông tin dày đặc như khói tràn ngập não hắn.

- Phốc!

Thông tin rườm rà phức tạp xung kích, khiến đầu Sở Hà đau như muốn nổ tung, hắn dùng sức ôm lấy đầu của mình, vì hắn không chịu nổi khi nguồn thông tin này tràn vào, mà thất khiếu hắn liên tục trào ra máu tươi.

Mà ở một bên khác, bóng đen hấp thụ một nửa phù văn xong, chậm rãi xếp bằng tại chỗ, yên lặng tiêu hóa xung kích khi nguồn thông tin tràn vào.

Sở Hà liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, mãi đến khi hầu hết phù văn đều chìm vào não hải, hắn mới thở hắt một hơi.

Cùng lúc ấy, bốn chữ lớn màu đỏ cuồng dã xuất hiện trong óc.

Tứ Ngục Thần Thuật!

Ngay sau đó, một đợt phong bạo mới đánh úp não hải, đồng thời, trên thân thể xuất hiện một cỗ biến đổi quái dị, xét một cách cẩn thận, thì đó là một lọai lực lượng ý chí.

Nghe thì rất mơ hồ, nhưng có thể hiểu rằng, võ đạo mà Sở Hà tu hành trước kia giống như một vũng nước chết, nay có sức mạnh của đạo phù văn màu vàng kia dẫn dắt, võ đạo hiện tại của hắn giống như một nguồn suối mới phun trào sức sống.

Sở Hà nín thở ngưng thần, cũng ngồi xếp bằng.

Đảo qua những thông tin khiến đại não trướng đau kia, phát hiện đây là một môn chém giết chi thuật, tuy rằng nó bao hàm toàn diện, nhưng lấy công phạt giết chóc làm chủ.

Tứ Ngục Thần Thuật, căn nguyên thuật này đến từ Tứ Ngục Thánh Thú trong truyền thuyết: Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ. trong đó, trong đầu Sở Hà chỉ có phương pháp tu luyện của hai loại Huyền Vũ và Chu Tước, vả lại ý chủng tu luyện quán đỉnh cũng chỉ có hai loại này.