← Quay lại trang sách

Chương 176 – Đột phá tầng thứ nhất, Võ Tướng thứ hai (2)

Quá mừng rỡ, Sở Hà giống như đứa trẻ mới nhặt được món đồ chơi, tinh thần lực quét tới quét lui trong thân thể, xem xét tình trạng khỏe mạnh của cơ thể mình.

Hử? Chờ đã.

Bỗng nhiên, tinh thần lực của hắn hơi ngưng lại, nhanh chóng tập trung đến vị trí cổ tay!

Theo tinh thần chiếu tới, cổ tay cường tráng xuất hiện điểm sáng nhỏ như hạt gạo màu xám, chôn giấu trong máu thịt dưới làn da, như có như không, nếu không cố ý xem xét, rất khó phát hiện ra.

Đây là….

Một luồng cảm giác quen thuộc bỗng nhiên vọt tới.

Sắc mặt hắn âm trầm như nước, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Tử Đề.

Cuối cùng cũng thấy Sở Hà nhìn mình, Tử Đề lặng lẽ thu hồi sát ý, lộ ra biểu tình thân mật dễ gần:

- Ước định của chúng ta luôn có hiệu lực, đưa chiếc răng nanh kia cho ta, ta chắc chắn thả ngươi đi!

Keng keng keng ——

Trả lời Tử Đề, là tiếng sắt thép liên tục va vào nhau.

Khí huyết màu vàng ròng rậm rạp giống như mũi đao nhọn lao nhanh ra, tập hợp trên không trung, rung động vù vù, mũi nhọn chỉ về phía Tử Đề.

Cổ tay chậm rãi nâng lên, lắc lắc về phía nàng.

- Đây là ước định mà ngươi nói?

Trầm mặc trong giây lát, Tử Đề chịu thua, hít một hơi thật sâu nói:

- Đưa chiếc răng nanh kia cho ta, ta giúp ngươi tiêu trừ ấn ký, về sau cũng không quấy rầy ngươi.

- A---------

Sở Hà nghiêm túc gật đầu một cái.

Sau đó.

Rầm!

Dương khí cực nóng ù ù chuyển đọng, giống như một đầu trâu hoang dã lao nhanh về phía Tử Đề, khóe miệng cười gằn nói:

- Thành ý của ngươi không đủ, ta cảm thấy vẫn nên vặn đầu của ngươi xuống, mới có thể biểu lộ rõ thành ý của ngươi!

- Ngươi không sợ ta sẽ giết ngươi sao?

- Ha ha ha, phải không, vậy ngươi có thể thử xem!

Trong thức hải, Chu Tước ý chủng chợt lóe sáng, sức mạnh ý chí huyền diệu vô cùng ngưng tụ thành một cự ảnh mơ hồ phía sau lưng Sở Hà, sóng khí thời hoang cổ thánh thần ngập trời, ép cho Tử Đề hơi ngạt thở.

Đôi mắt màu tím đỏ của Tử Đề tràn đầy vẻ chấn động.

- Võ tướng…Từ khi nào ngươi đã ngưng tụ được võ tướng!?

- Ha ha, sợ rồi sao? Vậy thì cái này thì sao!

Tiếng nói vừa dứt, sau lưng lại xuất hiện cự ảnh ngập trời thứ hai.

Tử Đề lui lại, muốn tránh cũng không tránh được. Nàng sững sờ nhìn Sở Hà giống như Ma Thần, trong lúc nhất thời ngây người.

- Võ… Võ tướng thứ hai?

⚝ ✽ ⚝

Ban đêm.

Hai bó đuốc cắm trên khe hở tường đất chớp sáng, ánh lửa lay lắt, trên doanh trại quân đội tung bay một lá cờ lớn, chữ Quân Điện to lớn tung bay đón gió.

Bóng đêm đen như mực, Trần Hướng mím môi.

Phía sau lưng hắn là mấy vạn binh sĩ cầm cung tên, đao, thương, mỗi người đều nằm bò trên sườn núi, khắp núi đồi đầy những điểm đen.

Trước mặt là hắc ám mênh mông vô bờ và sương mù chồng chéo.

- Bắn!

Một mũi tên châm lửa rời khỏi dây cung, đốt cháy sương mù, ánh lửa lóe lên, xé tan đêm tối!

Một mảnh đêm tối không nhìn thấy nổi năm ngón tay, có vô số thi thú như sóng biển dâng trào thi nhau kéo đến, không thân thể, không hơi thở, lặng lẽ tiến lên. Ngọn lửa vụt bay ngang đầu, hoàn toàn khiến cho bọn chúng bị bại lộ.

Khí huyết toàn thân Trần Hướng sôi trào, hai mắt màu xanh nước biển lóe ra tia sáng, rút trảm quỷ đao ra, lưỡi đao chỉ thẳng về phía trước.

- Giết!!!

Thùng thùng thùng!

Tiếng trống trận vang lên rộn ràng, trống đỏ rung lên, chấn động bát phương.

Bùn đất bị kéo lê sàn sạt, đội ngũ dạ tập giống như chiều xuống màn đêm mau chóng lan ra khắp nơi, nhào về phía thi triều!

- Rống rống rống!

Thi triều bị bại lộ cũng không tiếp tục che dấu, cẩn thận lao nhanh về phía trước, giương nanh múa vuốt, sát khí ngập trời, lao về phía trước.

Ánh mắt của Trần Hướng chợt lóe, tiếng hổ gầm vang vọng địa doanh.

- Cung tiễn thủ, bắn!

Tiếng kéo cung lộn xộn vang lên, mũi tên màu đen vùn vụt bay về phía thi triều, mỗi một mũi tên đều có buộc quả bom do Luyện Giáp Đường đặc biệt chế tạo, mỗi khi rơi xuống đều vang lên tiếng nổ rền vang.

Cùng lúc đó, kèm theo tiếng nổ là cơn mưa tên xuyên qua ngọn lửa bắn mạnh văng ra.

Mảng lớn thi triều ngã xuống dưới cơn mưa tên, nhưng đội thi triều này không có vì vậy mà ngừng lại, vẫn cứ liều chết vượt qua cơn mưa tên mà đến!

Rừng cây lay động, từng tiếng chém giết, nổ vang làm cho lá cây trên núi rụng xuống.

Quân tốt khiêng chiếc đại kỳ của quân đội Quân Điện đụng độ mãnh liệt với thi triều ở phía bên ngoài cách đó mười dặm.

Huyết khí ngập trời từ bên trong tất cả binh sĩ trào ra, nhuộm đỏ nửa bầu trời, gắn kết với nhau, hóa thành một huyết sắc giao long, bay lượn trong đàn thi triều, đánh đâu thắng đó, mạnh mẽ đâm tới.