Chương 177 – Thi triều tổng tấn công, thiết huyết sát phạt (1)
Khói đen nồng đậm, ngọn lửa màu cam cũng lan tràn trên mặt đất, tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, đếm không hết mũi tên và đạn sắt bắn về phía đàn thi triều, mũi tên liên tục không ngừng bắn tung tóe máu me.
Trong lúc nhất thời, cờ xí khuấy động, tiếng chém giết sôi trào, lửa đạn đua tiếng, bùn đất bắn tung tóe, bụi bay mù mịt, tạo thành một mảnh đỏ bừng trong thiên địa.
Trần Hướng biểu hiện ra vô cùng tỉnh táo có tố chất quân sự, một bên chỉ huy đội cung tiễn thứ nhất lùi về phía sau đổi mũi tên, để cho đội phía sau đổi lên, một bên chỉ huy binh sĩ phía trước tập kích biến ảo trận hình để chống đỡ thi triều xông tới.
- Rống!
Tiếng gào thét dữ dội đẩy ra màn sương mù, độc nhãn thi quỷ cao ba mét bùng nổ ra âm khí màu đen mênh mông, hất bay rất nhiều binh sĩ xung quanh.
- Giết thi quỷ…ai muốn tiến lên!
Hắn quay đầu đảo qua, tướng lĩnh ở bốn phía sôi nổi chờ lệnh.
- Tướng quân, ta nguyện ý đi trước!
Một vị đại hán khoác giáp lưới, đang chống khủy tay trên cán thương màu đen, đẩy một đống tướng lãnh ra, ồm ồm nói.
- Được! Hồ tướng quân, ngươi xung phong!
- Vâng!
Đại hán khôi ngô hai chân đạp đất một cái, đất đá tung tóe, khí huyết tuôn ra, giống như một cây trường thương màu đen đánh về phía cự nhân độc nhãn đang tàn phá bừa bãi.
Sau đó, liên tiếp giết mấy con sát cấp thi quỷ, giống như măng mọc sau cơn mưa khiến cho các tướng lĩnh Dung Linh cảnh sôi nổi đòi xuất chiến.
Bọn họ giống như từng chiếc đinh kiên cố, đóng chắc đám khi triều đen nhánh vẩn đục này ổn định một chỗ, không thể tiến lên.
Bỗng ngay lúc này, từng vị lính gác báo cáo tình hình chiến đấu.
- Báo! Ở ngoài trăm dặm phía Tây xuất hiện thi triều, số lượng cụ thể không rõ!
- Báo! Phía Đông Nam xuất hiện thi quỷ thi triều khổng lồ, số lượng gần ngàn!
- Báo! Phòng tuyến ở Hà gia thôn bị công phá, ba vạn quân đội tử thương thảm trọng, số người còn sống sót tạm thời không có cách nào biết được!
- Báo! Phòng tuyến phía Đông cầu viện, thi triều xuất hiện mấy con sát cấp quỷ dị! Không có cách nào ngăn cản được!
........
Từng đạo tin tức như chiếc búa tạ đập thẳng vào trong lòng tất cả mọi người.
Sắc mặt Trần Hướng trở nên khó coi, chuyện hắn lo lắng nhất vẫn xảy ra, thi triều đã toàn diện tấn công, phòng tuyến nhìn như kiên cố thật ra ngay tại lúc này bị cơn hồng thủy đánh sâu vào, đã tan thành mảnh nhỏ.
Nơi nào cũng cần người, nhưng thứ bây giờ bọn họ cần nhất chính là người, tiếp tế bị gián đoạn, còn có thể trụ vững được hai ngày, nhưng một khi đường biên bị xông phá, đó chính là binh bại như núi đổ, nghiêng về một phía giết hại.
Trừ những điều này ra, còn có quỷ Bà La che nấp sau lưng, giống như một tòa núi lớn vô hình, ép cho tất cả mọi người thở không nổi.
- Tướng quân, nếu không thì…
Phó quan ở bên cạnh một mặt do dự, muốn nói lại thôi.
- Không thể lui!
Lam quang trong mắt Trần Hướng càng ngày càng sáng, chắc như đinh đóng cột nói:
- Hiện giờ không rõ tình hình của đại trận, cũng không biết có bị suy giảm hay không, có còn chịu nổi công kích từ phía thi triều không, chúng ta không thể ỷ lại phòng ngự của đại trận, cũng không thể đánh cược vào một tia hy vọng kia được.
- Ở phía sau lưng chúng ta, cách đây vài trăm dặm chính là Hắc Hà trấn, một khi thi triều xông ra đại trận, gần trăm vạn dân chúng nguy cơ sớm tối, cho nên có chết chúng ta cũng phải ngăn cản đàn thi triều này, trong vòng một ngày, tuyệt đối không thể rút lui!
Phó quan biết được lợi hại, trịnh trọng gật đầu.
- Truyền khẩu dụ của ta, điều hai vạn binh, ba vị Dung Linh cho phòng tuyến phía Đông, lại xuất một vạn binh lính ngăn chặn lỗ hổng ở Hà gia thôn, đến nỗi những thi triều cỡ nhỏ khác, để cho những tán nhân võ tu kia đi chặn đánh!
Trần Hướng không loạn mà bố trí sắp xếp, binh tướng trong tay càng dùng càng thiếu, dần dần điều chuyển chi viện, ngắn ngủi một nén nhang, trước đấy có mấy vạn binh sĩ ở hậu phương, mà bây giờ số lượng mà hắn có thể sử dụng chỉ còn vỏn vẹn mấy ngàn người.
- Tướng quân, nếu những quân nhân tán tu kia không chịu nghe theo sắp xếp, có ý định trốn tránh, thì phải làm thế nào…
- Nếu không nghe, vậy thì giết!!
Trần Hướng đằng đằng sát khí, thiết giáp trên người vang lên.
- Không nghe theo quân lệnh, chém! Nếu ai phục tùng quân lệnh, thăng quan tiến tước, về sau muốn gì, Quân Điện đều cho.