Chương 200 – Thí luyện cửa thứ hai, nụ cười kỳ lạ (1)
Sở Hà mặc dù không biết gia thế Diêu Ngọc Chi lớn tới mức nào, nhưng từ khí chất và biểu hiện, nàng không kém gì vương gia quý tộc.
Diêu Ngọc Chi và Trọng Mính quan hệ rất tốt, có người nói lúc Diêu Ngọc Chi sinh ra, chính là Trọng lão thái thái đở đẻ, cũng nhìn Diêu Ngọc Chi lớn lên từng ngày, không phải cháu gái ruột nhưng lại hơn hẳn cháu gái ruột.
Cho nên mỗi lần nhìn thấy hắn và Diêu Ngọc Chi tiếp xúc thân mật hoặc ở chung với nhau, nàng sẽ chung quy sẽ lặng lẽ xuất hiện ở một bên, ánh mắt giống như hổ đói rình mồi, nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ, nhìn đến khi hai người xấu hổ mới thôi.
Ngày hôm đó, buổi trưa.
Trong căn phòng mờ tối, trong một cái thùng lớn có thể chứa được vài người, chất lỏng màu vàng giống như nước canh sôi trào, sôi sùng sục bốc lên hơi nóng.
Đây là thùng gỗ do lão thái chuyên môn dùng cho Sở Hà tắm thuốc, công năng hiệu quả cực kỳ rõ rệt, chỉ sử dụng vài lần, tinh khí thần Sở Hà và cơ thể đều đạt tới đỉnh phong.
Tuy nhiên, Trọng lão thái đối vô cùng phàn nàn về việc này.
Chủ yếu vẫn là do Sở Hà sử dụng quá nhiều, loại thuốc tắm này, người bình thường dùng tới ba lần cũng không thể hấp thu hết, nhưng Sở Hà hết lần này tới lần khác sử dụng bảy tám lần, cơ thể lại giống như cái động không đáy hấp thu dược lực.
Cô lỗ lỗ ~
Mắt thường có thể thấy được, theo thời gian trôi qua, nước trong thùng sôi trào dữ dội, đồng thời, chậm rãi xuất hiện từng “sợi tóc” màu vàng, chúng giống như có sinh mạng, đang không ngừng bơi qua lại trong thùng gỗ.
Lúc này, Sở Hà một thân một mình, lẳng lặng ngồi xếp bằng bên trong thùng gỗ, hai tay đặt lên đầu gối, thể hiện tư thế Quan Thế Âm ngồi trên đài sen.
Trong thùng xuất hiện từng đường cong giống như trăm sông đổ vào biển rộng, từ bốn phương tám hướng vọt tới, từ lỗ chân lông trên da chui vào trong, dung nhập cơ thể hắn, vào trong xương cốt đã biến thành trong suốt giống như lưu ly.
Ừ?
Đột nhiên, sắc mặt Sở Hà chấn động, tinh thần nhanh chóng quan sát cơ thể.
Xương ngón tay màu đen quỷ dị khó lường giống như lục bình trôi theo dòng nước, nó đang lắc lư trong ý thức hải, trong đốt ngón tay đầu tiên xuất hiện ánh sáng màu đỏ, về phần xương ngón tay thứ hai cũng bị ánh sáng đỏ bao phủ, sau đó lại lấp đầy.
Thật ra trong lúc này, Sở Hà rất muốn lợi dụng năng lượng giá trị còn lại đột phá những công pháp khác, mau chóng khôi phục vết thương trên chân của mình, thế nhưng hắn lại bị đốt xương ngón tay thứ hai đảo loạn sắp xếp.
Sau khi đốt xương ngón tay thứ hai trải qua đại chiến, chẳng biết tại sao bị ánh sáng màu đỏ lấp đầy gần chín thành khu vực, ngay cả Sở Hà cũng không biết, đoạn xương ngón tay này hấp thu năng lượng tới từ đâu?
Tất cả đều rất đột nhiên.
Việc này cũng khiến Sở Hà không dám sử dụng năng lượng giá trị một cách lộn xộn, đốt xương ngón tay thứ hai bị lắp đầy, việc này cũng ý nghĩa đạo thí luyện thứ hai gần mở ra, vì đề phòng biến cố xảy ra, Sở Hà giữ lại năng lượng giá trị, chính là vì ứng phó cửa ải này.
Bỗng nhiên, mỗi khối xương cốt trong cơ thể sinh ra từng sợi ánh sáng màu vàng lại bị đốt xương ngón tay thứ hai hấp thu, cũng lắp đầy khu vực một thành còn lại.
- Ngươi là quỷ chết đói hay sao, lưu lại cho ta một chút!
Sở Hà mắng chửi trong lòng.
Đoạn xương ngón tay mỗi lần Sở Hà hấp thu dược lực, nó giống như quỷ chết đói càng không ngừng hấp thu sợi tơ màu vàng.
Dược lực của thuốc tắm cực kỳ bá đạo, Sở Hà mỗi lần tắm chỉ có thể hấp thu ba phần, bảy phần còn lại đều bị xương ngón tay hấp thu.
Trọng lão mỗi lần điều chế thuốc cho Sở Hà đều lộ ra vẻ mặt kỳ lạ và đau lòng, không biết tình hình, còn tưởng rằng cơ thể Sở Hà là trống rỗng.
Oong!
Toàn thân Sở Hà chấn động, tai mắt mũi miệng, thậm chí mỗi lỗ chân lông trên toàn thân đều phát ra ánh sáng màu đỏ đen, trong nháy mắt cả gian phòng biến thành u ám.
Đầu óc Sở Hà trở nên nặng nề, hai mắt tối sầm, hắn lâm vào trong bóng tối vô hạn, mãi đến khi trước mặt xuất hiện tia sáng, hắn mở mắt ra, phát hiện mình đã trở lại thế giới màu trắng, cùng lúc đó, còn có một bóng người màu đen đi ra.
So với lúc trước, cái bóng khí tức đê mê, khí thế tĩnh lặng, trên người khói đen có tà khí bóc lên, toàn thân suy yếu, giống như bị một luồng lực lượng vô hình đả thương nặng, đến bây giờ còn chưa khỏi hẳn.
Bóng đen vừa xuất hiện trước mặt Sở Hà, nó theo bản năng lùi về phía sau mấy bước, mặc dù không nhìn thấy rõ gương mặt của bóng đen, nhưng Sở Hà có thể cảm nhận được, đối phương vô cùng kiêng kỵ bản thân mình.
- Tu luyện thế nào?
Sở Hà cười ha hả, mở miệng nói trước.