Chương 361 – Sâu không lường được, dẫn dắt thiên lôi (2)
Keng!!
Khoảnh khắc hai bên va chạm, hư không vặn vẹo, bắn ra vô số tia lửa chói lọi phủ kín bầu trời, sóng âm kinh khủng khó tả còn xuyên thấu trời đất, cuốn bay vô số lớp đất, cách mấy trăm dặm vẫn nghe rõ mồn một.
Ầm ầm——
Sóng xung kích hình tròn bùng nổ bắn ra, mang theo năng lượng vô song, thế như chẻ tre phá hủy tất cả sự vật trên đường đi.
Nhìn từ trên cao xuống, như thể một hố tròn sau khi thiên thạch va chạm, chỉ có một cái chuông bốn màu cao trăm trượng sáng lấp lánh đứng vững không đổ, tuy sinh ra nhiều vết nứt nhưng rất nhanh đã khôi phục lại.
Nếu không có lực lượng thử luyện duy trì môi trường xung quanh, chỉ riêng một lần va chạm vừa rồi thôi, nửa di tích ngầm này đã bị hủy diệt trong tay Sở Hà và Tổ Hoa rồi.
- Tên chó chết này chắc chắn đã đổi thành người khác, không dùng sức mạnh cơ thể quen thuộc nữa, lại chuyển sang dùng lực lượng thiên địa! Còn mạnh đến thế!
Bên trong thần chung, Sở Hà phun ra một ngụm máu tươi, chửi thề. Hắn vẫn đánh giá thấp tên không rõ lai lịch này, dù Xích Luyện Kim Chung Tráo đã phòng ngự và phản chấn phần lớn lực đạo trong một đòn vừa rồi.
Lại thêm thể phách kinh người của hắn hóa giải phần sức mạnh còn lại, nhưng vẫn khiến hắn có chút không chịu nổi, huyết khí không kiểm soát được mà cuồn cuộn dâng trào.
- Thực lực quả thật rất mạnh, lại có thể chịu được một lần nghiền ép của ta?
Đồng thời, giọng nói của Tổ Hoa lại vang lên lần nữa.
- Lão đông tây, ngươi là tàn hồn sống sót trong di tích này phải không?
Sở Hà xua tan cương khí, đột nhiên mở miệng hỏi một câu.
Tổ Hoa dường như cũng không có ý định che giấu, thần sắc bình tĩnh nhìn Sở Hà:
- Phải thì sao, không phải thì sao?
- Ngươi thăm dò rõ ràng cũng vô dụng, hôm nay dù thế nào ta cũng sẽ giữ ngươi lại đây, làm bạn với đống phế tích này.
- Vậy sao, như vậy là ngươi đã thừa nhận rồi?
Ánh mắt Sở Hà lóe lên, bắt đầu vận chuyển công pháp trong cơ thể.
Nói thật, trước đó Sở Hà quả thật có phần không địch lại Tổ Hoa, nhưng sau khi có được bảo hạp tà linh, hắn tự nhận có thể thắng Tổ Hoa một bậc.
Nhưng ai ngờ, thân thể của Tổ Hoa dường như đã bị một lão quái vật chiếm cứ, mức độ tinh diệu của thuật pháp vượt xa gấp nhiều lần so với trước đây, khiến hắn như lại nhìn thấy vực sâu không thấy đáy kia.
Sở Hà phỏng đoán, dù có tiêu hao hết giá trị năng lượng, cưỡng ép đột phá đến ngũ cảnh, cũng chưa chắc đã đánh thắng được lão đông tây trước mắt này, mà đối phương dường như cũng không có ý định buông tha cho hắn.
Như vậy, chỉ còn cách thử dùng thủ đoạn bên ngoài thôi.
- Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi còn có thủ đoạn khác?
Tổ Hoa thấy Sở Hà trầm ngâm, hứng thú nói.
- Đã là tàn hồn lưu lạc bên ngoài, không biết ngươi có sợ lôi đình không?
Tay phải Sở Hà bùng lên một luồng lôi đình xanh biếc bạo liệt.
- Ừm… lôi đình của ngươi có một luồng khí tức viễn cổ, dường như còn thoát thai từ thiên lôi, quả thật có một chút ảnh hưởng đối với ta.
Tổ Hoa khoanh tay trước ngực, liếc nhìn lôi đình của Sở Hà:
- Nhưng chỉ là ảnh hưởng thôi, không đáng kể.
- Ha ha, vậy sao?
Sở Hà âm thầm vận chuyển Thiên Giáp quyết, xung quanh từ từ nổi lên vài đạo sinh hồn từ các thi thể, hòa nhập vào Thiên Giáp, thoáng chốc đã đột phá ngưỡng một vạn, hắn liếc nhìn mê cung bị lực lượng bất tường bao phủ.
- Vậy không biết ngươi có chịu nổi thiên lôi không?
- Cái gì? Ngươi nói thiên lôi?
Tổ Hoa đột nhiên sững lại, cười nhạo:
- Thiên lôi đúng là khắc tinh của sinh hồn, nhưng ngươi có thể dẫn thiên lôi sao?
- Theo ta biết, tất cả tu sĩ ở Đại Hoang chỉ có khi đột phá thất cảnh, phi thăng Thiên Ngoại Thiên mới có thể dẫn đến thiên lôi độ kiếp, ngươi dường như vẫn đang ở tứ cảnh đỉnh phong, không đủ điều kiện dẫn thiên lôi.
- Ha ha, đừng nói nữa, nó sắp đến rồi.
Ngay lúc này, Sở Hà tươi cười.
Tổ Hoa còn muốn nói gì đó, nhưng ngay lập tức, thân thể hắn cứng đờ, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi, không thể tin nổi nhìn lên tấm màn đen trên đầu.
Hắn cảm nhận được sự run rẩy từ tận linh hồn!
Bùm bùm bùm——
Ngay lúc này, cả di tích ngầm rung chuyển dữ dội, từng mảng từng mảng màn chắn thử luyện bắt đầu sụp đổ, đất đá trên đầu cùng lực lượng thần bí của Thiên Quan đại đạo bị một sức mạnh vô cùng bá đạo của thiên địa xóa sạch trong chớp mắt, trước mắt bỗng trở nên quang đãng, lộ ra cảnh tượng bên ngoài.
Rắc!
Sấm sét cuồn cuộn, mây đen phủ kín bầu trời.
Chưa kịp phản ứng, bầu trời trên đầu đã bị lớp mây dày đặc bao phủ, một luồng lôi điện đỏ tía như linh xà du đãng giữa mây, tỏa ra khí tức hủy thiên diệt địa kinh khủng.