Chương 403 – Đánh bại Võ Tướng, thành thị đổ nát (1)
Vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, hai món bảo khí của Kê Mâu sơn, đỉnh lớn màu xanh từ trên trời giáng xuống, muốn trấn áp hai người, nung chín đến chết!
Keng!
Xích Viêm đánh ngang ra, đánh bay hai cái đỉnh lớn ngay tại chỗ.
- Chết!!
Bùm bùm!
Trong tiếng gầm thét tức giận điên cuồng, nắm đấm khổng lồ như ngọn núi hùng vĩ mang theo sức mạnh cắt xé đánh ra trong chớp mắt, đánh bay Sở Hà và Nhiếp Hải đi mấy trăm dặm.
- Không muốn chết thì mau chạy đi!!
⚝ ✽ ⚝
Sở Hà phun ra một ngụm máu đen lớn, đứng vững trong hư không, nhìn về phía Tam trưởng lão cao lớn như thần linh, toàn thân tả tơi, máu nóng chảy như dòng sông dài, làm tan chảy và bốc hơi mặt đất hàng trăm dặm.
- Đợi câu này của ngươi!
Nhiếp Hải thì không thấy có vẻ gì bị thương, từ trước đến nay biểu hiện rất bình thường, cũng không có vẻ gì bị thương nặng.
Nhưng ngay sau đó, hắn lại ngây người.
- Ơ, chạy đi chứ? Sao ngươi còn muốn đánh?!!
Bởi vì, Sở Hà miệng nói chạy, nhưng thân thể lại không hề nhúc nhích, thậm chí khí tức trở nên kỳ quái, giống như một vị chúa tể địa ngục thức tỉnh, tỏa ra từng lớp khí tức nguy hiểm khiến hắn lạnh sống lưng.
Keng keng keng!
Xương sống Sở Hà nhô lên như con rồng dữ, ánh mắt chỉ về phía khu thành phố xa xa.
- Lễ tới lễ đi, bọn chúng đã tàn sát tu sĩ Nhân tộc của ta như vậy, vậy thì phải tặng chúng một món quà lớn mới được!
Giọng nói của Sở Hà đã thay đổi, trở nên lạnh lùng khàn khàn, như tiếng sắt thép ma sát, không nghe ra chút cảm xúc nào, quay đầu lại cười toe toét với Nhiếp Hải.
Ầm ầm!
Từng lớp không gian bị đạp nát dữ dội, kình khí phá nát mặt đất hàng trăm dặm!
Sở Hà với sức chiến đấu hùng hậu, hung hăng đâm nát hư không, trong chớp mắt đã xuất hiện trên đỉnh đầu những người Thăng Tiên tộc đang được đại trận bảo vệ.
⚝ ✽ ⚝
Huyết đao chém nát bầu trời, như dòng sông ngân hà địa ngục treo ngược xuống!
- Ha ha ha, để ngươi nếm thử thế nào là đau đớn!!
Sở Hà gào thét điên cuồng, âm ba xé rách bầu trời.
- Tiểu tặc, dừng tay!!
Sở Hà điên cuồng tột độ cầm huyết đao xé rách bầu trời, giết về phía đồng tộc ở chân núi, khiến Tam trưởng lão đồng tử co rút, sắc mặt đại biến.
Thân hình khổng lồ của bà ta nhân cơ hội lao tới, như dòng sông thiên hà vạn trượng cuốn về phía Sở Hà, cái bóng to lớn hoàn toàn bao phủ mặt đất.
Mà ngay lúc này, Sở Hà đang chuẩn bị tàn sát thành phố, thân thể đột nhiên xoay lại, hai mắt bùng nổ ánh sáng quỷ dị, huyết đao đang chém ngang đột nhiên xoay chuyển, dường như đã có dự liệu từ trước, chém về phía Tam trưởng lão.
Mắc bẫy rồi!
Trong lúc ý nghĩ dấy lên, Tam trưởng lão động tác không chậm, điều khiển từng lớp không gian, hóa thành từng lớp tường chắn vặn vẹo, muốn chặn lại một đao này!
Nhưng…
Xoẹt!
Giống như dao nóng cắt đậu hũ non!
Từng lớp tường chắn địa sát không có chút sức chống cự nào bị Hồng Liên đao chém nát, Sở Hà tập trung toàn bộ sức mạnh, hóa thành sát chiêu mạnh nhất, trong nháy mắt đã chém lên đầu to như núi của Tam trưởng lão!
⚝ ✽ ⚝
Tiếng kêu thảm thiết thê lương, phá vỡ càn khôn.
- Bùng nổ!!
Sở Hà ngửa đầu gào thét, chịu đựng sự va chạm của lực cắt và thần hồn chi lực, xương cốt rung động ong ong, nứt ra, tụ tập vô cùng tứ ngục chi lực, theo lưỡi đao cắt, một mạch truyền vào trong cơ thể Tam trưởng lão!
- Ư…
Trong chớp mắt!
Đồng tử to lớn của Tam trưởng lão mất hết tất cả ánh sáng, thân hình cao ngất trời đột nhiên như bị nhấn nút tạm dừng, không còn một chút tiếng động, thậm chí ngay cả địa sát trọc khí vẫn luôn gầm rú không ngừng cũng ngừng phun trào.
Sự hỗn loạn của không gian cũng dừng lại.
Thiên địa tĩnh lặng!
Ba giây!
Võ Tướng thông thiên rạn nứt, vạn đạo thần quang từ trong khe nứt phun ra, trong phút chốc nổ tung, từng khối cơ bắp giống như ngọn núi lửa phun trào bay trăm dặm, phun ra máu đều chìm ngập mặt đất trăm dặm!
- Đánh… Đánh nổ?
Tận mắt chứng kiến một màn này Nhiếp Hải giật mình, hai mắt mở to như chuông đồng, đầu óc trống không, khó có thể tin nổi.
- Tiểu tạp chủng, a!!!!
Trên bầu trời, tam trưởng lão lộ ra cơ thể tàn phá, cơ thể vỡ một nửa, oán độc đến cực điểm điên cuồng gào thét.
Nàng lại bị một võ tu Ngũ cảnh võ đánh nổ Võ Tướng?
Sỉ nhục này, làm cho nàng suýt nữa tức giận đến mức thần hồn rời khỏi thân thể!
Ầm ầm…
Lực quy tắc mạnh mẽ theo Tam trưởng lão tức giận, khiến cho không gian từng tầng dao động, cường độ vượt quá trước kia đâu chỉ gấp trăm lần, lập tức đánh vào cơ thể Sở Hà.
Ầm ầm ầm…
Cùng lúc đó, địa thế địa mạch hoàn toàn sống lại, phụt lên ra Địa Sát trọc khí vô cùng vô tận, xông lên tận trời lên, một não tràn vào cơ thể của nàng, từng chút một nhanh chóng ngưng tạo ra cơ thể của mình.
- Ha ha ha ha, Lục cảnh, chẳng qua cũng chỉ như vậy!
Ngoài trăm dặm, xương cốt toàn thân Sở Hà vết rạn rậm rạp, lại cười to đầy càn rỡ, giọng nói bá đạo vô biên tràn ngập trên trời dưới đất.