← Quay lại trang sách

Chương 40 Gừng càng già càng cay.

Đường Liệp nhanh chóng bỏ chạy, hắn không có cánh có thể chao lượn như Lăng Ưng, đành phải chạy đi trước.

May là toàn bộ Đạo tộc nhân đều mặc áo ngoài màu đen giống nhau như đúc, trên mặt lại vẽ hoa văn, sau khi Đường Liệp rời khỏi thần miếu thì thành công lẩn vào trong đám người.

Tin tức thánh vật bị mất nhanh chóng truyền ra trong Đạo tộc nhân, cả thành toàn bộ sôi sục, lớn tiếng kêu la, Đường Liệp cũng giả ra bộ dáng căm phẫn, lặng lẽ lẩn vào bên trong thành, trở lại lữ quán, phát hiện Nhã Dịch An đã trộm sạch hành lý trốn mất, Đường Liệp tức giận đến nghiến chặt răng, nếu để cho hắn gặp lại tên vô lại lấy oán trả ơn, nhất định phải bầm thây hắn thành vạn đoạn, giải tỏa mối hận trong lòng.

Bởi vì lo lắng Đạo tộc nhân triển khai lùng bắt đại quy mô, Đường Liệp không dám ở lâu trong lữ quán, liền rời đi, tìm kiếm chỗ nghỉ chân khác, lúc này mà nói ngoài đường cái ngược lại an toàn hơn, Đường Liệp nghênh ngang trà trộn vào trong đám người đang tuôn như nước chảy, trong lòng ngầm cầu khẩn Lăng Ưng thành công chạy thoát sự đuổi giết của Đạo tộc nhân, sớm tìm được mình.

Còn đang miên man suy nghĩ, đột nhiên nghe được một thanh âm mềm nhuyễn, một mùi hương mê người bay vào trong mũi hắn, Đường Liệp ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy một hồng y nữ tử trang điểm xinh đẹp đang dựa vào cửa sổ ngoắc mình không ngừng, từ cách ăn mặc của nàng dễ dàng nhìn ra nàng là kỹ nữ.

Đường Liệp mặc dù từ trước tới nay luôn luôn háo sắc, nhưng thân đang ở trong hiểm cảnh, làm sao còn tâm trí tầm hoa vấn liễu, mỉm cười với hồng y nữ tử, lúc này đám người phía trước đột nhiên rối loạn lên, một đám Đạo tộc võ sĩ khôi giáp sáng ngời đang đi nhanh tới hướng của hắn, trong lòng Đường Liệp cả kinh, nhưng vẫn biểu hiện ra bộ dáng trấn tĩnh, nhưng không có lá gan tiến tới, trong đầu liền nảy ra ý niệm, quay nhìn hồng y nữ tử mỉm cười, bước đi vào tiểu lâu.

_