← Quay lại trang sách

Chương 41 Không phải oan gia không gặp mặt.

Thiết Ma Ngao ngạc nhiên thở dài: " Ngươi đã đoán đúng, ta cũng không giấu giếm ngươi, kể từ lúc ta ăn vào nội đan, đau đớn liền phát tác ba lượt, mà một lần còn nghiêm trọng hơn so với một lần...ta có thể sờ được viên nội đan vẫn đang nằm trong bụng ta, sớm biết như thế, ta sẽ không tùy tiện dùng nó..." Trong ngôn ngữ toát ra vẻ chán nản vô hạn.

Đường Liệp nhíu mày nói: " Vừa rồi ta sờ qua vị trí của viên nội đan, kỳ quái chính là nó không ở trong dạ dày của ngươi, mà là nằm trong túi mật."

Thiết Ma Ngao cũng không rõ lời nói vô cùng chuyên nghiệp của Đường Liệp, thấp giọng nói: " Ta thật sự không thể chịu đựng nổi sự hành hạ này, nếu tiếp tục như vậy, ta tình nguyện lập tức chết đi..." Vừa mới nói xong, đau đớn lại phát tác, Thiết Ma Ngao chụp được cánh tay Đường Liệp nắm chặc, làm Đường Liệp đau tới kêu lên thảm thiết.

Thật vất vả mới đợi được cơn đau của Thiết Ma Ngao qua đi, Đường Liệp giãy ra khỏi cánh tay hắn, lúc này mấy người Thái Đồ Nhĩ cũng nghe được tiếng kêu của Đường Liệp liền chạy tới.

Đường Liệp xoa nắn cánh tay bị Thiết Ma Ngao bóp mạnh làm đau đớn, nói với Thái Đồ Nhĩ: " Bệnh của phụ thân ngươi rất nặng, rốt cuộc ngươi có muốn cứu hắn?"

Thái Đồ Nhĩ cả giận nói: " Nói nhảm! Ta đương nhiên phải cứu cha!"

Đường Liệp cười lạnh nói: " Nếu ngươi thật sự muốn cứu hắn, trước tiên nên học được cái gì gọi là lễ phép!"

Thái Độ Nhĩ bị hắn răn dạy đến mức thần tình đỏ bừng, nhưng bây giờ có chuyện cầu Đường Liệp, đành phải nhịn lửa giận trong lòng xuống, không dám phát ra.

Hắn phất tay, ra dấu cho thuộc hạ thả Huyên nhi và Huyền Ba công chúa. Miễn cưỡng cười nói: " Nể mặt ta, Đường tiên sinh có thể trị lành bệnh cho cha ta không?"

Đường Liệp nheo mắt nhìn Thái Đồ Nhĩ, mỉm cười nói: " Nếu nể mặt ngươi, ta đành phải cự tuyệt ngươi rồi!"

" Ngươi..." Thái Đồ Nhĩ tức giận đến thiếu chút nữa muốn nín thở.

" Nhưng ta nể duyên phận với lão tiền bối lúc trước, ta nhất định sẽ làm hết sức mình!"