- 7 - Mạng là ảo,nhưng mất nhau là thật
Ngày trước yêu nhau, muốn công khai cho tất cả mọi người biết. Muốn để relationship với facebook người ta, muốn new feed ngập tràn hình ảnh, những status về nhau. Muốn cả thế giới biết rằng ta đang có người. Giờ đây, có lẽ đã trưởng thành hơn rồi, yêu một người, chỉ cần cả hai biết là đủ. Không phô trương khoe kboang, không om sòm rầm rộ, gần như chỉ có những người bạn thân của nhau mới tỏ tường. Bởi càng nhiều người biết, chỉ càng áp lực cho cuộc tình của cả hai. Càng nhiều lời chúc phúc, ca tụng, chỉ càng làm cả hai cố gắng bên nhau chẳng phải vì những cảm xúc chân thật ngày xưa. Và dù cho đệ lúc cảm thấy lòng vốn chẳng còn có nhau, cũng lại vì những người ngoài mà khiến chân do dự, cứ mãi vô tình giày vò nhau. Chưa kể, càng nhiều người biết đến, giữ nhau sẽ lại càng mệt. Người thật sự vui mừng, ngưỡng mộ thì ít, mà người lăm le trực chờ để chia cách nhau, giành lấy người của ta thì nhiều. Có khi giận nhau chuyện chẳng đáng bao nhiêu, lại gặp phải những "quân sư giả" đưa lời đốc thúc buông lơi tay. Lòng chỉ vì một phút nóng giận, mà mất nhau cả một đời sau này. Thế nên, giờ đây, có lẽ đã trưởng thành hơn rồi, yêu một người, chỉ cần cả hai biết là đủ. Không muốn phô trương khoe khoang, không om sòm rầm rộ nữa đâu... … Như đã từng nói, ai khi yêu mà chẳng muốn hét lên cho cả thế giới biết, rằng mình đang hạnh phúc. Đó là nỗi niềm khát khao được mọi người chia vui, ngưỡng mộ, và chúc phúc cho tình yêu của mình. Và dường như, từ khi mạng xã hội phát triển, nó đã giúp cho người thỏa mãn phần lớn các nhu cầu ấy. Mỗi ngày, trang chủ facebook của tôi có hằng trăm những bài viết đầy những lời yêu thương, mùi mẫn của các cặp đôi dành cho nhau, bằng cách họ đăng lên tường nhà nhau, hoặc đánh dấu nhau vào các bàu viết ấy. Và cũng có hằng trăm hình ảnh tình tứ, hạnh phúc của nhiều cặp đôi được cập nhật mỗi ngày. Tôi thì cũng không cảm thấy khó chịu. Vì hiểu cảm giác của những người khi yêu. Cũng như luôn muốn nhìn thấy những câu chuyện tình yêu hạnh phúc, viên mãn trên cuộc đời này. Nhưng, có thật sự là tốt không? Nếu ta cứ không biết tiết chế những nỗi niềm khát khao sẻ chia ấy? Tôi đã từng thấy nhiều cặp đôi tan vỡ, chia ly, bởi vì... bỗng từ đâu xuất hiện một người thứ ba chen vào giữa, không biết từ lúc nào. Điều tra xem xét kỹ ngọn nghành mới hiểu, hóa ra là cô A đấy, thường xuyên tag tên bạn trai, là anh B, vào các status, hình ảnh của mình. Chúc ngủ ngon cũng tag, nhớ nhung xíu cũng tag, đi ăn uống, rủ nhau hẹn hò, đi chơi cuối tuần cũng tag... Như cả hai xài facebook đôi với nhau vậy. Mà phảu nói đến một chút, anh B lại khá là điển trai, có học thức, và tài giỏi. Chỉ cần nhìn bao quát các thông tin, hình ảnh trên trang cá nhân của anh, bạn có thể bị anh cướp mất ngay trái tim không kịp níu lại. Và các cô bên friend list của cô A cũng thế. Sau khi đi từ ngưỡng mộ, chúc phúc cho chuyện tình yêu của cô, họ chuyển sang thích thú, tò mò với chàng trai B ấy. Rồi pm làm quen, tìm hiểu, chuyện trò. Lúc đầu thì hỏi han, quan tâm chuyện tình cảm của người ta. Rồi dần những câu chuyện hằng ngày của họ, không còn nhắc đến cô A nữa. Và trong lòng anh B, cũng dần chất chứa thêm một người lúc nào không hay. Đến khi xảy ra cãi vã, giận hờn, ra vẻ mình kaf con gái, dù sai, nhưng cô A nhất định không chịu xin lỗi, làm mình làm mẩy đòi chia tay, cắt liên lạc. Cứ đinh ninh anh B sẽ tìm cách liên lạc, xin lỗi, làm hòa. Vậy mà mấy ngày sau, đã thấy chàng sánh bước bên nàng khác. Có khi còn là cô gáu mà mình quen biết, thậm chí là thân thiết. Lúc đó đau đã nhiều, mà tức giận, hận mình còn nhiều hơn, nhưng trời nào thấu cho? Bởi người ta có câu, bị mất cắp, khoan vội trách kẻ cắp, xem lại mình có làm gì khiến người ta nảy sinh lòng tham hay không đã, là vậy. Mà nói gì thì nói, tôi vẫn thấy những lời yêu thương nhau, nên nói riêng nhau nghe là tuyệt vời nhất. Chỉ riêng nhau hiểu là được rồi. Cần gì phải cả thế giới biết, rồi lại sinh thêm lắm chuyện nhỉ? Có chắc sẽ bên nhau suốt đời đâu mà đã vôi thông báo với cả thiên hsj. Rồi một ngày, chia đôi ngã đôi đường, lòng muốn quên, nhưng đi đâu cũng có người nhắc hỏi, quên sao nổi. Bên cạnh những bài viết yêu thương mùi mẫn đó, tôi cũng gặp không ít những bài... xiên xỏ, trách móc nhau qua lại giữa các cặp đôi. Thậm chí, còn nặng lời chửi mắng nhau thậm tệ. Nhìn thấy chỉ biết lắc đầu kinh hãi. Dường như khi ngồi trước màn hình vi tính, tay đặt gọn gàng lên bàn phím, là con người ta được tiếp thêm rất nhiều sức mạnh thì phải. Các bạn biết không? Điều cấm kỵ nhất của mạnh xã hội là đừng nên nói bóng gió, xiên xỏ gì ai trên đó cả. Nói thẳng thừng càng không, nếu bạn vẫn còn cách để liên lạc và nói riêng với họ được. Tất nhiên là trừ những trường hợp, có những điều đặc biệt cần chia sẻ chung cho tất cả mọi người cùng biết, nhưng hãy chọn lọc nhất có thể. Từ chuyện bé xé thành chuyện to. Chuyện không đáng thành chuyện không thể quên. Bao nhiêu cặp tình nhân, đôi bạn bè, không nhìn mặt nhau nữa cũng là vì đấy. Hãy tưởng tượng như các bạn đang đi giữa phố mà la hét, kể lể chuyện nhà mình vậy. Dù cho bạn có nói đúng, nhưng hình ảnh của bạn trong mắt từ chính những người nghe, đã giảm đi vài phần giá trị. Họ nhiều chuyện thì nghe ngóng vậy thôi, chứ chẳng ai thích trò ấy mấy đâu. Và nói sai thì càng tệ hại hơn, không còn đường mà lui nữa. Mãi ôm niềm hối tiếc, ân hận cả đời. Chưa kể, chuyệ trong nhà, đem ra nói cho ngoài ngõ nghe, không tránh khỏi người ta bàn tán, góp lời. Từ đó sẽ xuất hiện rất nhiều "quân sư giả", vốn đã không thích ta từ lâu, nay thừa dịp châm dầu vào lửa. Ta lúc ấy lại đang tức giận, ngu ngốc không tả, ai nói gì cũng nghe. Đến khi tình mất đi rồi, có ta là buồn đau, còn người ngoài thì hả hê lắm. Còn có nhiều cặp đôi, sau khi khẩu chiến với nhau trên mạng, trong lòng đã nguội đi vài phần, dường như muốn làm lành với nhau rồi. Vậy mà tất cả những gì xảy trước đó, vô hình đã ngăn cách cả hai một khoảng cách rất xa, khó mà thu hẹp lại được nữa. Thế nên, hãy nhớ, mạng là ảo, nhưng yêu là thật, và mất nhau, cũng là rất thật. Hãy sử dụng mạng xã hội một cách hợp lý nhất, đừng để xảy ra những sai lầm khiến ta phải hối tiếc mãi về sau.