- 8 - Tin vào tình yêu của chính mình
Trong tình yêu, sợ nhất là những khoảng cách vô hình. Là khi hai con người luôn kề cạnh bên nhau, nhưng lại chẳng tin tưởng, thấu hiểu nhau. Luôn sợ sệt, e dè, chừng mực. Và rồi sẽ có một lúc, sự vô hình ấy trở thành hữu tình. Xa dần, xa dần, rồi lạc mất nhau. Cứ tưởng rất bất ngờ và đột ngột Nhưng vốn dĩ, nó đã nhen nhóm từ rất lâu rồi. ... ...... Hiện tôi có làm admin ở một trang fanpage, chuyện tư vấn và chia sẻ các tâm sư, nỗi lòng của mọi người gửi về, thông qua các bài viết dưới dạng confession. Có một lần, tôi gặp một confession của một chàng trai, kể về việc anh ấy thường bị mọi người gọi tình yêu của mình là "đôi đũa lệch". Vì giữa anh và người yêu có sự chênh lệch về ngoại hình với nhau. Đi đâu cũng bị người ta săm soi, dòm ngó, chỉ trỏ. Thậm chí, khi anh post những tấm hình kỷ niệm tình yêu của mình lên facebook, cũng nhận được nhiều bình luận ác ý của "cư dân mạng". Mà chính bản thân anh cũng cảm thấy mình là một "chiếv đũa lệch" so với người yêu thật. Tạm thời chưa nói đến chuyện của cặp đôi ấy, mà hãy nói đến những người ở "vòng ngoài" trước. Confession ấy làm tôi nhớ đến một cậu chuyện khác, cũng giống vậy, xuất hiện là dậy sóng "cư dân mạng" ( cũng lại là cư dân mạng), vào một khoảng thời gian rất lâu ngày trước. Lúc đó, vào một buổi sáng đẹp trời, new feeds của tôi bỗng tràn ngập các lượt chia sẻ, bình luận vào những bài viết có nhiều tên khác nhau, từ nhiều nguồn báo online khác nhau, nhưng có cùng một nội dung, về một cặp đôi đồi tính ở nước ngoài có sự chênh lệch ngoại hình. Tò mò, tôi cũng lick vào xem. Và dựa vào những hình ảnh mà các báo minh họa thì họ đúng là một cặp đôi có sự chênh lệch về vẻ ngoài thật. Tôi cũng không tránh khỏi những suy nghĩ đó khi đọc. Nhưng nó chỉ một chút lóe lên trong đầu thôi, tiếp sau đó tôi lại nghĩ tiếp: Ừ chắc người thua kém về ngoại hình ấy, sẽ giỏi giang gì đó, ngoan hiền tốt bụng gì đó chẳng hạn. Nói chung là se có một điều đặc biệt nào đó bù đắp lại, mới có được tình yêu ấy... Và nếu comment cho bài viết đó, tôi cũng sẽ chỉ nếu đến suy nghĩ thứ hai của mình. Hoặc thậm chí tốt nhất là... Không nói gì cả! Bởi vì ngay từ lúc đó tôi đã hiểu, tình yêu vốn muôn màu muôn vẻ. Sự yêu thích lựa chọn của mỗi người mỗi khác nhau. Không thể lấy suy nghĩ, quan điểm, sở thích của mình mà gán ghép vào người khác được. Chuyện chẳng có gì là đặc biệt hay phải lạ lẫm cả. Tình yêu, là khi hai con người tìm thấy ở nhau những điều kiện thỏa mãn những như cầu riêng của nhau. Và những điều kiện có được ấy, cũng chỉ họ biết với nhau. Những người ngoài cuộc như chúng ta, lấy gì để khẳng định, phán xét, rằng họ có "lệch" hay không? Quay trở lại với câu chuyện của chàng trai đã gửi confession và fanpage mà tôi làm. Thực tế cho thấy, chàng trai ấy đã bị tác động bởi lời nói của những người xung quanh, sinh ra những cảm giác day dứt, băn khoăn, buồn tủi, dồn nén đến nỗi phải lên chia sẻ, giải tỏa tâm sự với mọi người. Nhưng rất may rằng, cuối cùng anh ấy đã chốt lại ở cuối confession rằng, dù mặc cảm là thế, buồi tủi là thế, anh vẫn muốn cố gắng giữ lấy tình yêu này. Vì những khoảnh khắc mà anh thấy người yêu của mình tươi cười vui vẻ, hay những lần người yếu đuối, gục ngã, nức nở trên bờ vai anh... Anh hiểu, đó chính là Tình yêu, đó chính là Hạnh phúc. Thế mới nói, chuyện tình yêu của mình, chính mình phải rõ hơn ai cả. Giữa trăm vạn người dưng, người ấy lại trọn mình, là có lý do của người ấy. Yêu người, thì phải tin người, cũng như quan trọng hơn cả, là phải tin ở chính bản thân mình. Mình còn không tự tin ở mình, luôn buồn rầu ủ rũ, thì lấy ai dám tin mình đây? Hãy hiểu, khi ta tự tin, sống khỏe, vui cười... Ta đẹp hơn bất cứ ai! Khi đi bên người khác, người ta sẽ cảm thấy thoải mái, bị cái niềm vui, tự tin ấy lây lan. Trong ta phát ra một thứ ánh sáng tôn lên vẻ ngoài của ta rất rất nhiều... Nó khiến người ta muốn chinh phục. Và, giữa bao nhiêu người xinh tươi, đẹp đẽ... Ta hãy là một người tỏa sáng theo cách riêng của mình như vậy, được không? Tuy nhiên, để không phải quá gò ép mình phải tin vào những lý thuyết ở trên, ta hãy chủ động làm những điều gì đó thực tế để xây dựng thêm niềm tin và tự bảo vệ tình yêu của mình. Hãy luôn cố gắng hoàn thiện dần những ưu điểm vốn có ở bản thân. Trên đời này, chẳng mấy ai sinh ra là đã hoàn hảo về mọi mặt cả, mà đều phải trải qua một quá trình dài hết mình phấn đấu đi lên đấy thôi. Cố gắng, rút ngắn những khoảng cách vô hình, dẹp đi những nỗi bất an mà chính mình đã tạo ra. Nếu không thật sự làm được như vậy, tình yêu sẽ rất bấp bệnh và kém bền vững. Và cuối cùng, hãy nhớ rằng: Yêu nhau, quan trọng nhất là suy nghĩ của nhau thôi. Miệng đời, trách chi. Người dân không liên quan, quan tâm làm gì. Đừng dại dột vì yếu tố khách quan bên ngoài mà từ bỏ tình yêu của mình, nếu không muốn suốt đời mãi đeo mang mối tình dang dở đó. Đi xa bao nhiêu, trải qua bao lâu, cũng không có cách nào buông bỏ được.