
Đích Nữ Truyện Ký
Tổng số chương: 261
Mưa to trút xuống, cửa hàng bên đường đều đóng cửa, đôi khi còn có tia chớp cắt qua bầu trời, tiếng sấm ầm vang, mặt đất đều bị hạt mưa to bằng hạt đậu đập lõm thành lỗ thủng. Cuồng phong gào thét, tới gần cuối năm lại hạ cơn mưa lớn bất thường như vậy, cây cối cỏ dại sớm đã khô vàng giờ phút này đang ở trong gió vô lực chống chọi, thỉnh thoảng truyền đến răng rắc một tiếng.
Tất cả mọi người đều bận rộn treo câu đối trữ hàng tết, đi gặp gỡ thân nhân bạn bè cùng nghênh năm mới, cảm tạ lão thiên gia phù hộ Đại Tụng mưa thuận gió hoà dân giàu nước mạnh, hơn nữa cầu xin một năm mới càng tốt hơn.
Nhưng trong kinh thành, bên ngoài phủ Binh bộ thượng thư lại tụ tập không ít người cầm dù làm từ giấy thấm dầu. Không ít vẫn là dân chúng phổ thông, bọn họ đầu đội đấu lạp, chen chúc ở chung một chỗ bàn luận xôn xao, nghị luận một màn đang phát sinh trước mắt.
"... Nghe nói là Thượng Thư phu nhân không biết giữ mình! Cùng gia đinh trong phủ âm thầm cấu kết muốn mưu tài sát hại tính mệnh!"
"Đúng nha đúng nha! Nhớ năm đó vị Thượng Thư phu nhân này chẳng phải chưa gả liền cùng Thượng Thư lão gia có tiếp xúc da thịt sao? Bằng không vì sao Tĩnh quốc công phủ cùng phủ đại học sĩ lại không đến giúp nàng?! Tất nhiên là do hành vi của nàng khiến nhà mẹ đẻ cũng lạnh tâm!"
"Đúng vậy! Thật đáng tiếc cho Thượng Thư đại nhân tuổi còn trẻ, đúng là nghiệp chướng mà! Nghe nói đứa bé trong bụng của nàng cũng không phải là của Thượng Thư đại nhân!"
"Ngươi xem kẻ quỳ cùng nàng ta là ai? Là kẻ tư thông với nàng ta sao?"
"Chậc chậc, Thượng Thư phu nhân này đúng là có ánh mắt, bộ dạng của gã sai vặt này ngược lại là môi hồng răng trắng."
"Bộ dạng tốt xem lại có ích lợi gì, có thể so được với Thượng Thư đại nhân tiền đồ quang minh gia thế cao quý sao? Thật không biết phu nhân này là bị cái gì làm cho váng đầu!"
...
Thời tiết giá lạnh mhư vậy, trên người Thượng Thư phu nhân lại chỉ mặc một kiện trung y rất mỏng, trước cơn gió lạnh không tự chủ được lạnh run. Nhìn vậy càng khiến dân chúng vây xem tin tưởng đứa nhỏ trong bụng nàng không phải cốt nhục của Thượng Thư, bằng không sao lại trùng hợp nàng cùng tên gia đinh kia đều mặc mỏng manh như vậy? Chẳng lẽ là đang ở trên giường điên loan đảo phượng thì bị bắt gian?!
Hạ Mạt Hồi cứng đờ quỳ ở trong mưa to, nàng dĩ nhiên đã tuyệt vọng đến cực điểm. Trưởng tỷ mất sớm, ấu đệ cũng ở nửa năm trước bị mắc bệnh thiên hoa chết bất đắc kỳ tử, nhưng nàng không tin Tiềm Nhi thân thể luôn luôn cường kiện lại mắc phải cái loại quái bệnh đó! Tất nhiên là nhị di nương hạ thủ, nhưng nàng lúc ấy đã bị gả vào Thượng Thư phủ, không bảo hộ được ấu đệ đáng thương, còn có trưởng tỷ chết, từng việc từng việc, Hạ Mạt Hồi đều cảm thấy bất thường!
Nhưng nàng không có cơ hội báo thù. Gả vào Thượng Thư phủ nửa năm, mẹ chồng lợi dụng danh không con nối dõi nạp thêm mấy thị thiếp cho phu quân, hiện tại nàng có bầu, bọn họ lại muốn hại nàng như thế! Vu khống nàng thông dâm với người khác, không tuân phụ đức, muốn đem nàng bỏ.
Phụ thân không ở bên, phủ đại học sĩ sớm đã bị nhị di nương chưởng quyền, tổ mẫu càng là sẽ không có chút ý định cứu giúp người bị mang danh thất trinh như mình. Ngoại tổ mẫu bên kia, từ khi mẫu thân cùng trưởng tỷ bị chết bệnh liền không lui tới, nàng thế nhưng... Đã cùng đường đến mức như vậy!
Lão thiên gia! Nếu ngươi còn có mắt, ngươi liền xem xem! Xem đám người đáng chịu ngàn đao này đem ta đẩy vào tuyệt cảnh thế nào! Hại chết mẹ ruột trưởng tỷ ấu đệ ta thế nào, hủy danh tiết lại bức ta gả vào Trương gia lang tâm cẩu phế này như thế nào! Ngươi xem, ngươi xem! Thứ muội đoạt phu quân ta, hại hài nhi trong bụng ta, hủy hoại thanh danh một đời của phủ đại học sĩ ta như thế nào!
Ngươi lại nhìn xem, xem kẻ bội ước bội tín kia, đăng lên hoàng vị, cưới người ta hận nhất đời này, đem ta làm đá kê chân!
Hạ Mạt Hồi nghiến răng nghiến lợi, nàng không cam lòng, nàng không nhận mệnh! Nàng gắt gao nhìn chằm chằm tên tiểu nhân trên thân chỉ mặc mỗi chiếc quần dài, ánh mắt tràn ngập oán hận ác độc kia khiến tên đó hung hăng giật mình! Sau đó hắn liền cúi đầu ra vẻ sám hối, nhị phu nhân đã nói, chờ nàng ta được phù chính lên làm Thượng Thư phu nhân liền cho hắn ngân lượng để hắn về quê, đến lúc cao chạy xa bay, làm gì còn ai nhớ đến mình là ai! Nghĩ tới điều này, hắn hạ quyết tâm, dập đầu cầu xin người phủ Thượng Thư tha thứ: "Đại nhân, lão phu nhân, nhị phu nhân! Tiểu nhân biết sai, tiểu nhân biết sai rồi! Cầu xin đại nhân đại lượng khai ân tha cho cái mạng chó này! Đây hết thảy đều là phu nhân, không! Là Hạ thị! Hạ thị bức bách tiểu nhân! Bằng không dù cho tiểu nhân một trăm cái lá gan cũng không dám nhúng chàm Thượng Thư phu nhân! Cầu xin đại nhân minh giám, đại nhân minh giám!"
Tên lang tâm cẩu phế kia giờ phút này lại đang ôm vai thứ muội Hạ Lục Ý của nàng, chán ghét nhìn nàng: "Thật là kẻ tiện nhân! Ta một ngày không ở trong phủ, ngươi liền không chịu cô đơn tự tiện thông đồng! Còn châu thai ám kết có dã chủng! Ngươi đem Thượng Thư phủ ta đặt ở chỗ nào!"
Hạ Mạt Hồi không cầu xin, nàng chỉ là mở to cặp mắt đen tối kia nhìn hắn, nhìn đến mức Trương Chính Thư không khỏi chột dạ, nhưng hắn vừa tưởng, chính mình hiện tại đã cưới Lục Ý, quyền lực trong phủ đại học sĩ cũng ở trên tay nhạc mẫu, lưu lại Hạ Mạt Hồi cũng là vô dụng, thậm chí lại là cái trói buộc, không bằng xử lý sớm! Huống chi hiện tại dư luận xôn xao, dư luận đều đứng về phía mình, nếu không thừa dịp cơ hội này thì không biết phải chờ tới khi nào?!
Có quyết định, nói chuyện liền cứng rắn: "Hạ thị! Nể tình phu thê một hồi! Ta không đem ngươi buộc đá ném sông! Ngươi cầm lấy hưu thư này, lăn ra khỏi Thượng Thư phủ đi!"
Hạ Lục Ý dựa vào trong ngực hắn lê hoa đái vũ thút tha thút thít nói: "Nhị tỷ, ngươi làm sao có thể đối đãi phu quân như thế? Gả vào Thượng Thư phủ vốn không phải ý của ta, nhưng nếu tỷ muội ta cùng hầu một chồng, liền cần đồng tâm, nhưng sao ngươi có thể nào làm ra chuyện làm người ta giận sôi thế này!"
Bách tính vây xem không khỏi khen Thượng Thư phủ tốt, nói bọn họ khoan hồng độ lượng, nói nếu là đặt tại nhà bình thường, Hạ Mạt Hồi bại hoại gia phong như vậy hẳn là đã bị dìm lồng heo! Còn nói nhị phu nhân thiện tâm, tuy là thứ nữ lại có phong phạm đích nữ! Nói không có Hạ Mạt Hồi ác phụ này, rốt cuộc người có tình sẽ sớm thành thân thuộc!
Hạ Mạt Hồi cười lạnh, bọn họ sẽ hảo tâm buông tha nàng như vậy sao? Chẳng qua là làm cho người khác xem mà thôi, đợi dân chúng tán đi liền sẽ có người tới lấy tánh mạng mình!
Quả nhiên, rất nhanh thị vệ phủ Thượng Thư liền đem dân chúng vây xem xua tan, chỉ để lại mấy người ít ỏi.
Hạ Mạt Hồi nhếch môi cười, cười quỷ dị nhìn về phía tên gia đinh kia: "Ngươi thật sự nghĩ rằng ngươi còn có thể sống sao?"
Nàng bám vào bên tai hắn nói, thanh âm nho nhỏ, lại giống như nguyền rủa.
Tên kia cả người run lên, đang định nói chuyện, Trương lão phu nhân quát: "Hạ Mạt Hồi ngươi dâm phụ này! Nay ngươi đã là chó nhà có tang, bị phủ đại học sĩ vứt bỏ! Hôm nay liền để ngươi chết ở trong này, ngươi còn gì để nói!"
Còn gì để nói? Muốn nói gì! Từ khi nàng gả vào Trương gia, mọi chuyện tự thân tự lực, chưa từng có quá một câu oán hận! Tuy rằng không yêu Trương Chính Thư, nhưng nàng lại vẫn làm được một cái thê tử nên tận nghĩa vụ cùng trách nhiệm! Là Trương gia hắn từng bước ép sát muốn giết nàng, nay lại đến giả vờ làm người tốt lành gì!
Tên kia đang định cầu xin tha thứ, ngân quang chợt lóe, hắn còn chưa kịp mở miệng liền chết tại dưới kiếm thị vệ.
Làm sao có khả năng sẽ để cho hắn sống đâu? Trương Chính Thư, Hạ Lục Ý, đám người tâm tư ác độc như vậy, làm sao có thể để cho bọn họ lưu lại tai hoạ ngầm như thế? Vạn nhất tương lai một ngày kia có người muốn gây bất lợi cho Trương gia, gã sai vặt này chính là lựa chọn tốt nhất. Suy nghĩ một chút, Binh bộ thượng thư cùng thứ nữ phủ đại học sĩ bắt tay mưu hại đích nữ phủ đại học sĩ, đến khi sự tình lộ ra ngoài, tiền đồ của hắn cũng đừng nghĩ muốn, ngay cả Trương gia đều nói không chừng bởi vậy bị diệt tộc! Đối với Trương Chính Thư đang xuân phong đắc ý nhận đến trọng dụng mà nói, hắn sao có thể cho phép gã sai vặt này còn sống?
Nhìn tên gia đinh chết không nhắm mắt kia, Hạ Mạt Hồi điên cuồng cười ha hả.
Một đạo lụa trắng quấn lên chiếc cổ mảnh khảnh của nàng, chậm rãi, chậm rãi siết chặt... Nàng rốt cuộc đình chỉ hô hấp, nhưng ánh mắt lại không có nhắm lại.
Mắt thấy hết thảy Hạ Liên Phòng thê lương khóc gọi: "Dừng tay! Dừng tay! Không được đụng vào nàng! Không được đụng vào nàng! Dừng tay!"
Nhưng nàng nhào tới lại trực tiếp xuyên thấu qua thân thể Hạ Mạt Hồi, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn muội muội ruột của mình bị siết cổ! Mà nửa năm trước, nàng tận mắt nhìn thấy ấu đệ bị ác nhân làm hại nhiễm phải thiên hoa không qua mấy ngày liền chết bất đắc kỳ tử!
Những chuyện này so với giết nàng còn khiến cho nàng thống khổ hơn! Nhưng nay nàng chỉ là một cô hồn, không yên lòng đệ muội mới ở nhân gian bồi hồi, muốn nhìn bọn họ tìm được nơi quy túc rồi mới rời đi, nhưng mà lão thiên gia! Ngươi đối với bọn họ tàn nhẫn cỡ nào!
Chúng bạn xa lánh, đệ muội chết thảm, chính mình khi còn sống cũng bị hủy hoại danh tiết thoái hôn! Hạ Liên Phòng che mặt, Quỷ Hồn không có nước mắt, nhưng trong hốc mắt nàng lại chảy ra hai hàng huyết lệ đỏ tươi.
Nàng thật sự hi vọng mình có thể biến thành lệ quỷ! Giết đám người này!
Nàng muốn sờ vào mặt muội muội, tay lại xuyên thấu đi qua, nàng quên mất, nàng không có thực thể, nàng chỉ là một cô hồn. Trước khi chết nàng không có chút oán khí nào, chỉ cảm thấy vận mệnh của mình chính là như vậy, chỉ một lòng hướng Phật, ở trong Phật đường không hỏi thế sự. Nhưng chính là như vậy, sau này vẫn bị người khác hãm hại mất danh tiết, định thân cho người ta nhưng cuối cùng chưa kịp gả đã không thể sống qua mười bốn tuổi! Nàng xem những kinh Phật kia có ích lợi gì? Nàng ngay cả người chí thân của mình cũng không bảo vệ được thì làm sao có thể siêu thoát đầu thai?
Làm trưởng tỷ, nàng không hoàn thành trách nhiệm chiếu cố đệ muội, đem hết thảy đều giao cho muội muội, nhìn Hồi nhi chăm sóc ấu đệ Lan Tiềm, tranh đấu cùng nhị di nương, lại bị tính kế mất hết thanh danh gả vào Trương gia, cuối cùng rơi vào kết cục chết không nhắm mắt!
Nàng thanh cao cái gì? Dựa vào cái gì mà đám ác nhân đó sống được phong sinh thủy khởi, đệ muội chưa từng làm bất kỳ chuyện xấu gì lại thành cô hồn dã quỷ? Chẳng lẽ người tốt thì nên bị người khác khi dễ như thế? Hạ Liên Phòng hỏng mất gào lên, những năm gần đây, nàng tuy rằng đã chết, nhưng hồn phách lại vẫn ở cùng với đệ muội, mắt mở trừng trừng nhìn nhị di nương cùng hai thứ muội hại chết bọn họ như thế nào, chính mình lại bất lực. Nàng thống khổ, nàng oán hận, nàng hận không thể chính tay đâm chết cừu địch!
"Ngươi hối hận hay không?"
Mờ mịt bên trong, tựa hồ có người hỏi nàng như vậy.
"Hối hận, hối hận, ta hối hận..." Hạ Liên Phòng khóc rống thất thanh, huyết lệ chảy ra càng ngày càng nhiều.
"Nếu hối hận, liền đi làm lại từ đầu một lần đi." Thanh âm từ bi, giống như đức Phật.
Mia: Hoan nghênh mọi người nhảy hố!!!!
Danh sách chương
- Chương 1 Nỗi đau khoét tim nhất trên thế gian.
- Chương 2 Có thể được tân sinh, dường như đã có mấy đời
- Chương 3 Tái kiến Lan Tiềm, nảy lòng thương
- Chương 4 Phúc chi sở ỷ, họa chi sở phục*
- Chương 5 Hồng Trang Lục Ý- tử địch kiếp trước
- Chương 6 Thị sủng mà kiêu, thứ nữ bị phạt
- Chương 7 Tỷ đệ đồng tâm không cần sợ hãi
- Chương 8 Thề trước vong mẫu, hộ ấu chu toàn
- Chương 9 Không dấu vết ra oai phủ đầu
- Chương 10 Đích xuất tiểu thư rộng lượng khoan dung
- Chương 11 Ngỗ nghịch phạm thượng, phạt càng thêm phạt
- Chương 12 Nhân sinh trên đời lấy danh dự làm trọng
- Chương 13 Lòng tràn đầy oán hận, đặt chữ nhẫn lên đầu
- Chương 14 Lan Tiềm trúng độc nguy tại sớm tối
- Chương 15 ĐếnTướng Quốc Tự mời phụ thân quay về
- Chương 16 Lấy Phật minh chí chỉ mong phụ về
- Chương 17 Mạt Hồi bị đánh, Hạ Lịch hồi phủ
- Chương 18 Phạt nhẹ thứ nữ, chỉ nhớ vong thê
- Chương 19 Như lọt vào trong sương mù, bụng dạ khó lường
- Chương 20 Thứ nữ muốn giành nổi bật
- Chương 21 Thế tử háo sắc, thét chói tai trong hậu viện
- Chương 22 Liên Phòng nhạy bén bày khổ nhục kế
- Chương 23 Di nương ngoan độc cắn chặt không buông
- Chương 24 Tín vật đính ước liên hoa cây trâm
- Chương 25 Cá cùng tay gấu, sao có thể đều giữ
- Chương 26 Di nương nhẫn tâm đẩy đầu sỏ ra
- Chương 27 Tốc xứng vợ chồng bất hoà, loại bỏ ám tuyến
- Chương 28 Khéo đối vế dưới được Từ phu nhân
- Chương 29 Tri nhân tri diện bất tri tâm
- Chương 30 Thế tử tham niệm, nô tỳ quy phục
- Chương 31 Chưởng quản Hạ phủ, lần đầu lập uy
- Chương 32 Giấc mộng Hoàng Lương đều là hư không
- Chương 33 Lam gia tứ kiệt: Thần Thưởng Tịch Vãn
- Chương 34 Hậu tích bạc phát trừng mắt tất báo
- Chương 35 Người đã mất đi vĩnh viễn không quên
- Chương 36 Di nương ra tay Mạt Hồi rơi xuống nước
- Chương 37 Nhẫn mà không phát ác mộng hiện lên
- Chương 38 Liên Phòng phản kích thứ xuất thất bại
- Chương 39 Ếch ngồi đáy giếng chỉ thấy trước mắt
- Chương 40 Hội đèn lồng Nguyên Tiêu dựa vào bản lãnh của mình
- Chương 41 Thứ nữ dối trá ý đồ dự tiệc
- Chương 42 Đông Hương hạ độc, Liên Phòng nhìn thấu
- Chương 43 Đại điện cứu hỏa, mọi người đều thất kinh
- Chương 44 Tâm tư di động, Thái Hậu yêu thích
- Chương 45 Khó tiêu thụ nhất là mỹ nhân ân
- Chương 46 Triệu nữ kinh diễm, múa điệp luyến hoa
- Chương 47 Múa quạt huyên trì kinh diễm thế nhân (thượng)
- Chương 48 Múa quạt huyên trì kinh diễm thế nhân (hạ)
- Chương 49 Hiến Ngọc Đái cao được tâm quý nhân
- Chương 50 Ngươi tới ta đi nam sắc hại người
- Chương 51 Thế tử nhập cuộc, tâm tư bất lương
- Chương 52 Người sao cờ vậy, đen trắng rõ ràng
- Chương 53 Thanh vương nói rõ không phải là địch
- Chương 54 Di nương phẫn hận ghen ghét dữ dội
- Chương 55 Tính tình đến chết cũng không đổi, ý đồ phù chính
- Chương 56 Thứ xuất lập kế hoạch, Thanh vương đưa thuốc
- Chương 57 Âm mưu của Thượng Quan gia tộc(thượng)
- Chương 58 Âm mưu của Thượng Quan gia tộc (hạ)
- Chương 59 Còn nhiều thời gian tiếp tục quấy rầy
- Chương 60 Trao cho nàng quyền cao sóng vai cùng ta
- Chương 61 Lời đến bên miệng, khách không mời mà tới
- Chương 62 Kẻ thù tương lai chờ mong không thôi
- Chương 63 Thanh vương rời kinh Ngoại tổ đi theo
- Chương 64 Cực phẩm đột kích vào ở Hạ phủ
- Chương 65 Tần thị tới cửa có ý đồ khác
- Chương 66 Tiền mất tật mang, mất cả chì lẫn chài
- Chương 67 Thanh Vương rời kinh để lại ám lệnh
- Chương 68 Ý đồ nhập cung tà tâm không chết
- Chương 69 Thay mận đổi đào ai là người thắng
- Chương 70 Sẽ không bao giờ bộc phát lương tâm
- Chương 71 Ăn nói bừa bãi không ai tin tưởng
- Chương 72 Chỗ cao minh vô thanh vô tức
- Chương 73 Hạ Lịch phát uy Trương gia rời phủ
- Chương 74 Si tâm vọng tưởng, muốn hại Liên Phòng
- Chương 75 Trước công chúng tự rước lấy nhục
- Chương 76 Tự tìm đường chết dùng hàn thực tán
- Chương 77 Thuốc và kim châm cứu, có độc dùng lâu thành nghiện
- Chương 78 Vì kiếm bạc làm mất Nam Châu
- Chương 79 Sự tình bại lộ táng gia bại sản
- Chương 80 Chuyện không liên quan, bắt đầu trèo cao
- Chương 81 Y bất như tân, nhân bất như cố
- Chương 82 Ung độc quấn thân, là kẻ đoản mệnh
- Chương 83 Tranh chấp với nhau ngoài ý muốn đẻ non
- Chương 84 Thăm tra nam phải dẫn theo Hồng Trang
- Chương 85 Dò hỏi Trương gia sóng ngầm sôi trào
- Chương 86 Tự nhấc cục đá đập chân mình
- Chương 87 Tra nam Thứ muội gom thành một đôi
- Chương 88 Trời sinh một đôi cùng kết uyên minh
- Chương 89 Tần thị hiện thân, chó ngáp phải ruồi
- Chương 90 Đả xà bất tử
- Chương 91 Dư luận xôn xao lời đồn đãi nổi lên bốn phía
- Chương 92 Bà tử rời phủ nửa đường chặn lại
- Chương 93 Ngân nhĩ tổ yến, chịu hay không chịu
- Chương 94 Thứ xuất chuyển đích phải chăng là cơ hội xoay mình?
- Chương 95 Ý nghĩ kỳ lạ, mộng đẹp như ảnh
- Chương 96 Tinh thần sụp đổ nói ra sự thật
- Chương 97 Đánh gãy hai chân từ đó cấm túc
- Chương 98 Hai chân đứt đoạn từ đó tàn phế
- Chương 99 Đến cửa cầu tình muốn xin ra ngoài
- Chương 100 Thập Lục hoàng tử trăm năm mới thấy
- Chương 101 Thọ yến Tề vương gió nổi mây vần (thượng)
- Chương 102 Thọ yến Tề vương gió nổi mây vần (trung)
- Chương 103 Thọ yến Tề vương gió nổi mây vần (hạ)
- Chương 104 Tự rước lấy họa tự làm tự chịu
- Chương 105 Uyên uyên giao cảnh, bắt ngay tại trận
- Chương 106 Triệt để lộn xộn dược hiệu chưa giải
- Chương 107 Thiên lý rõ ràng báo ứng khó chịu
- Chương 108 Đến chùa dâng hương, đám người tìm chết (thượng)
- Chương 109 Đến chùa dâng hương, đámngười tìm chết (trung)
- Chương 110 Đến chùa dâng hương, đám người tìm chết (hạ)
- Chương 111 Xả thân chắn đao ban thưởng thế nào
- Chương 112 Bình Nguyên công chúa vô cùng tôn quý
- Chương 113 Chó nhà có tang tà tâm không chết
- Chương 114 Thanh vương điện hạ lòng có người thương
- Chương 115 Đại điện yến tiệc có người gây sự
- Chương 116 Tiêu vĩ cầm đoạn cầm trung họa tuyệt
- Chương 117 Bản tính khó dời bị phạt cấm túc
- Chương 118 Thanh vương ngỏ lời tình yêu nam nữ
- Chương 119 Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, oan gia vui vẻ
- Chương 120 Gậy đánh uyên ương, đại sát phong cảnh
- Chương 121 Chuyện ngoài ý muốn Trương Chính Thư chết
- Chương 122 Tang lễ Trương gia, Hồng Trang túc trực bên linh cữu
- Chương 123 Phấn hồng giai nhân, tâm tư rắn rết
- Chương 124 Giết người diệt khẩu, đội Huyền Y vệ
- Chương 125 Điều kiện đạt thành, muốn thành mộng đẹp
- Chương 126 Đêm sâu đường dài, tố tình bên cửa sổ
- Chương 127 Trục xuất gia phả, tiện thiếp buộc đá ném sông (thượng)
- Chương 128 Trục xuất gia phả, tiện thiếp buộc đá ném sông (trung)
- Chương 129 Trục xuất gia phả, tiện thiếp buộc đá ném sông (hạ)
- Chương 130 Hồng Trang rời đi, Lục Ý trục xuất
- Chương 131 Nếu được tình yêu sẽ luôn quý trọng
- Chương 132 Nhị thiếu Nhiếp gia ngang ngược
- Chương 133 Ai là dê, ai là hổ
- Chương 134 Bị nhốt địa lao thời gian không nhiều
- Chương 135 Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu
- Chương 136 Đề tuyến rối gỗ, nước mắt Nhiếp Thương
- Chương 137 Thay mận đổi đào, kim thiền thoát xác
- Chương 138 Diễu võ dương oai tự cho mình siêu phàm (1)
- Chương 139 Diễu võ dương oai tự cho mình siêu phàm (2)
- Chương 140 Tình chi sở chí mối tình thắm thiết
- Chương 141 Hoả hoạn trong nhà tù, Lục Ý chết (1)
- Chương 142 Hoả hoạn trong nhà tù, Lục Ý chết (2)
- Chương 143 Không sợ cường quyền chính là thanh quan (thượng)
- Chương 144 Không sợ cường quyền chính là thanh quan (trung)
- Chương 145 Không sợ cường quyền chính là thanh quan (hạ) (1)
- Chương 146 Không sợ cường quyền chính là thanh quan (hạ) (2)
- Chương 147 Bóng hình xinh đẹp Phinh Đình tiểu thư Nhiếp gia
- Chương 148 Thoát thai hoán cốt ai là thân thuộc (1)
- Chương 149 Thoát thai hoán cốt ai là thân thuộc (21)
- Chương 150 Ai thật ai giả, ai đúng ai sai
- Chương 151 Dĩ bỉ chi đạo hoàn bỉ chi thân (1)
- Chương 152 Dĩ bỉ chi đạo hoàn bỉ chi thân (2)
- Chương 153 Thanh vương rời kinh, Từ thị tâm động (1)
- Chương 154 Thanh vương rời kinh, Từ thị tâm động (2)
- Chương 155 Bờ sông nhược liễu thẹn thùng dịu dàng (1)
- Chương 156 Bờ sông nhược liễu thẹn thùng dịu dàng (2)
- Chương 157 Mặt nạ giai nhân ai biết thật giả (1)
- Chương 158 Mặt nạ giai nhân ai biết thật giả (2)
- Chương 159 Nhiếp tứ rời kinh, Nhiếp đại hiện thân
- Chương 160 Kẻ thù gặp nhau hết sức đỏ mắt
- Chương 161 Tài tử giai nhân ngồi cùng bàn ăn (1)
- Chương 162 Tài tử giai nhân ngồi cùng bàn ăn (2)
- Chương 163 Quyết ý thành thân, bình thê qua cửa (1)
- Chương 164 Quyết ý thành thân, bình thê qua cửa (2)
- Chương 165 Liên Phòng cập kê, Thanh vương chưa về (1)
- Chương 166 Liên Phòng cập kê, Thanh vương chưa về (2)
- Chương 167 Thánh Thượng tứ hôn quần anh tụ hội (1)
- Chương 168 Thánh Thượng tứ hôn quần anh tụ hội (2)
- Chương 169 Hoài Húc chết Ngọc Hà nổi tâm tư (1)
- Chương 170 Hoài Húc chết Ngọc Hà nổi tâm tư (2)
- Chương 171 Vui mừng ngoài ý muốn một hòn đá hạ hai con chim
- Chương 172 Hồng Trang có thai niềm vui ngoài ý muốn
- Chương 173 Chỉ mành treo chuông cái khó ló cái khôn
- Chương 174 Khiêm khiêm quân tử như mài như ma
- Chương 175 Tự làm tự chịu Hồng Trang chi tử (thượng)
- Chương 176 Tự làm tự chịu Hồng Trang chi tử (hạ)
- Chương 177 Trạch mộc mà tê là vì lương cầm
- Chương 178 Thanh vương hồi kinh, thân chịu trọng thương
- Chương 179 Tình chàng ý thiếp, quá sát tình nhiều
- Chương 180 Niềm vui tân hôn như keo như sơn
- Chương 181 Lại nổi dị tâm bỏ mạng chung vang
- Chương 182 Dốc sức tính kế Lục Ý chi tử (thượng)
- Chương 183 Dốc sức tính kế Lục Ý chi tử (hạ)
- Chương 184 Quỷ bí khó lường, độc thủ sau màn
- Chương 185 Đội quân thần bí, chủ nhân là ai
- Chương 186 Gia chủ Yến gia, khó có thể đoán
- Chương 187 Như lọt vào sương mù bị lá che mắt
- Chương 188 Thập Lục hoàng tử không thể hoan ái
- Chương 189 Nửa thật nửa giả như mộng như ảnh
- Chương 190 Khẩu Phật tâm xà tiếu lí tàng đao
- Chương 191 Kinh tài tuyệt diễm, Lục thiếu Nhiếp gia
- Chương 192 Hội hoa xuân Nguyên Tiêu, biến tướng cự tuyệt
- Chương 193 Cùng chiều hút nhau, đại động phàm tâm
- Chương 194 Hai mươi năm cuồng dại, sinh tử đều không còn
- Chương 195 Âm dương ngăn cách, tạo hóa trêu người
- Chương 196 Mạt Hồi Lan Tiềm, đường kiếm mới lộ
- Chương 197 Giấc mộng hoàng lương*, si tâm vọng tưởng
- Chương 198 Thất tâm phong cuồng, đúc thành sai lầm lớn
- Chương 199 Trương gia bị trục xuất, Từ thị chết
- Chương 200 Lấy tiến làm lùi, nhất tiễn song điêu
- Chương 201 Nước đổ khó hốt, phu quân lạnh bạc
- Chương 202 Trương viên ngoại chết, chôn xác dưới tàng cây
- Chương 203 Lúc nhỏ thông minh, lớn lên chưa chắc thành tài
- Chương 204 Thập Lục hoàng tử, thâm tàng bất lộ
- Chương 205 Sinh thời là địch, chết cũng là địch
- Chương 206 Nhân sinh trên đời, tứ đại giai không
- Chương 207 Nước nhà bình an, mới có thể buông
- Chương 208 Núi cao sông dài, nhìn theo quân đi
- Chương 209 Thả hổ về rừng, hổ hoạn nhân hoạn
- Chương 210 Dơ bẩn không chịu nổi, Ngọc Hà chết
- Chương 211 Được Hạ gia nữ, liền được thiên hạ
- Chương 212 Quyền thế địa vị, tốt đẹp nguyện cảnh
- Chương 213 Cờ sao người vậy, sâu không lường được
- Chương 214 Trang điểm búi tóc, Mạt Hồi cập kê
- Chương 215 Hoa nở không tàn, phu thê hợp hoan
- Chương 216 Nam nữ chi dục, vì nàng mà lên
- Chương 217 Lòng thích cái đẹp, mọi người đều có
- Chương 218 Vu hồi khúc chiết, Đường nữ hủy dung
- Chương 219 Hư hư thật thật, quái lực loạn thần
- Chương 220 Cùng đường, cầu xin Yến gia giúp đỡ
- Chương 221 Chia rẽ uyên ương, Thập Lục chi tử (thượng)
- Chương 222 Chia rẽ uyên ương, Thập Lục chi tử (hạ)
- Chương 223 Rong ruổi sa trường, là vì giấc mộng
- Chương 224 Sâu mọt không còn, Nhiếp gia rơi đài (trung)
- Chương 225 Sâu mọt không còn, Nhiếp gia rơi đài (hạ)
- Chương 226 Duyên mỏng tình mỏng, Nhiếp tứ chi tử
- Chương 227 Hai nước nghị hòa, đi sứ Đại Nguyên
- Chương 228 Đại hoạch toàn thắng, khải hoàn mà về
- Chương 229 Chung thành thân thuộc, Mạt Hồi đại hôn
- Chương 230 Thái Tử không dựng, ha ha ha ha
- Chương 231 Đường này ta mở, cây này ta trồng
- Chương 232 Lặn lội đường xa, đến thành Đại Đa
- Chương 233 Giai nhân làm bạn, quốc sư thần bí
- Chương 234 Trêu hoa ghẹo nguyệt, là kiếp đào hoa
- Chương 235 Băng tuyết liên hoa, Nhiếp Tĩnh tái hiện
- Chương 236 Hành trình săn bắn, quỷ dị khó lường (thượng)
- Chương 237 Hành trình săn bắn, quỷ dị khó lường (trung)
- Chương 238 Hành trình săn bắn, quỷ dị khó lường (hạ)
- Chương 239 Thân hãm nhà tù, ai đúng ai sai
- Chương 240 Sơn hồi lộ chuyển, không thấy được quân
- Chương 241 Nửa vui nửa lo, cao tuổi mới có con
- Chương 242 Dễ dàng chạy thoát, nắm quyền
- Chương 243 Ăn cắp lệnh bài, bất cáo nhi biệt
- Chương 244 Tâm thần và thể xác đều mệt mỏi, cái chết của Nga cô (hạ)
- Chương 245 Vung nồi vung nồi, không đáp không đáp
- Chương 246 Tâm như tro tàn, Thanh Hoan chi tử (thượng )
- Chương 247 Tâm như tro tàn, Thanh Hoan chi tử (hạ)
- Chương 248 Vạn sự như gió, hóa thành cát bụi
- Chương 249 Núi cao biển rộng, có duyên sẽ gặp lại
- Chương 250 Hết hy vọng không thay đổi, ý đồ thượng vị
- Chương 251 Khê Nhược hành thích, Mạt Hồi bị thương!!
- Chương 252 Cầu cứu khắp nơi, vấp phải trắc trở
- Chương 253 Nếu muốn sống sót, chỉ có buông tay
- Chương 254 Phương xa có khách, một thân nghi vấn (End)
- Chương 255 (PN Hạ Lan Tiềm) Lan chi y y, dương dương kỳ hương
- Chương 256 (PN Hạ Mạt Hồi) Quần Phương Phổ thanh, hoa nhài mãn chi
- Chương 257 (PN Yến Vân Kỳ) Tịnh đế hoa khai, ái liên giả ai (thượng)
- Chương 258 (PN Yến Vân Kỳ) Tịnh đế hoa khai, ái liên giả ai (hạ)
- Chương 259 (PN Kinh Thiếu Du) Nhân gian có vị là Thanh Hoan
- Chương 260 PN Kỳ Tễ + Nga Cô
- Chương 261 (PN Nhiếp Tĩnh) Ái liên giả, đồng dư giả hà nhân?