
Sống Lại Làm Ái Thê Nhà Tướng
Tổng số chương: 109
Hai mắt nhắm lại chợt mở ra một cách đột ngột, Thôi Uyển Như phát hiện mình sống lại.
Nhìn lại thời gian mười năm, chỉ thấy ngoài cửa sổ xuân ý dạt dào, bên trong phòng vẫn lạnh lẽo như hầm băng, nàng không thể không khuất nhục trải qua ngày xuất giá đó lần nữa.
Tương tự như lần trước, kế mẫu mặc trang phục hoa lệ ung dung chỉ huy vú già to con chế ngự đè Thôi Uyển Như vào tường, nước lạnh dội vào mặt cho tỉnh lại, nước lạnh thấm vào giá y màu xanh phối với màu đỏ óng ánh, chỉ là sau khi tỉnh lại cô nương Thôi gia đã thay đổi linh hồn.
“Người ngươi gã là người thô to vũ phu thì như thế nào? Hôn thư đã định, sính lễ đã thu cũng không thể đổi ý! Thôi gia nuôi ngươi mười sáu năm, dù sao cũng nên báo đáp chứ?” Kế mẫu thay đổi dáng vẻ hiền lành thường ngày không ngừng nhắc tới chuyện báo đáp, nốt ruồi đen bên trên cằm theo miệng bà ta lúc mở lúc đóng nhảy lên không ngừng, thấy vậy tân nương hoa mắt chóng mặt không thôi.
Đối mặt với việc đã định rồi, Thôi Uyển Như đang hồi hồn thích ứng im lặng không nói, mái tóc dài xõa xuống, cúi đầu nhìn chăm chú vào viên ngọc trai mã não được may trên mủi chân giày mà mất hồn.
Bên tai là những lời than trách kéo dài của kế mẫu Trương thị: “Cha ngươi bị chèn ép đưa đến biên cương làm Thứ sử Hạ Châu, có năng lực gì khiêu chiến với người đường đường là Uy vũ hậu? Chẳng lẽ đích tử của nhà Định Tây đô hộ còn ủy khuất ngươi? Cự hôn tuyệt thực muốn chết, đây là chuyện nữ tử thế gia có thể làm sao?!”
Hiện giữ chức Uy vũ hậu Định Tây đô hộ là Tiếu Duệ, đồng thời cũng là đại tướng quân Hoài Hóa. Thôi Uyển Như khe khẽ thở dài một cái, xem ra tân lang cũng không thay đổi, vẫn là thứ tử của Tiếu gia, tam lang Tiếu Dương.
Thôi Uyển Như nhớ lần trước mình đã hỏi tại sao muốn vội vã hứa hôn mình cho võ quan biên thùy, mà không phải ở lại kinh thành giao chuyện phối hôn cho tổ phụ thân là Tể Tướng làm chủ.
Kế mẫu trả lời: “Lệnh của cha mẹ, lời của mối mai, ngươi không cần phải biết nguyên do.”
Cha trả lời: “Coi trọng gia cảnh và nhân phẩm của hắn.”
“Gia cảnh......” Thôi Uyển Như tiếp tục thở dài, không cần hỏi, đây chính là nguyên do.
Ba tháng trước, cha nàng sau khi bị buộc tội đã bị “đày đi” biên thùy làm quan, thời gian ba đến năm năm cũng không chừng, phải làm ra chiến tích ở bản địa mới có thể hồi kinh.
Biên thùy là nơi của dân man di, dân phong hung hãn, chiến sự thường xuyên, thân là Thứ sử chính ông còn phải kiêm quản quân sự, vị này nửa đời trước vẫn ở kinh thành làm quan văn thuần chủng không có sức để đối phó, sau mấy tháng nhậm chức không chỉ không thể làm tốt, còn liên tục bị cấp trên Đô đốc phủ khiển trách.
Đang lúc Thôi Thừa Vọng cần tìm gấp một người giúp đỡ một tay thì Định Tây đô hộ ở doanh trại bản địa đã ngoài ba mươi ném đến một cành ô liu ---- tam lang Uy vũ hậu câu hôn nữ nhi Thôi gia.
Người làm mai chân thành nhắn gửi: “Hôn sự nhất định thành, Tiếu gia sẽ phái người trợ giúp Thứ sử trấn an dân vùng biên giới.” Bởi vì chuyện này, hôn sự được định.
Nói cách khác, Thôi Uyển Như là bị cha ruột bán cho Tiếu gia, ban đầu trong nhà đang chuẩn bị làm mai trưởng nữ đến biên thùy kèm theo mục đích không thể cho ai biết này.
Nguyên nhân thật sự là kiếp trước sau khi biểu ca phân tích rõ Thôi Uyển Như mới biết, trừ lần đó ra, nàng còn biết một tin tức khác.
“Tiếu gia cầu hôn chính là..” Thôi Uyển Như phủi ống tay áo ngẩng đầu lên, một đôi mắt hạnh trong sạch mang theo ý miệt thị nhìn về Trương thị, từ đôi môi trắng bệch phun ra bí mật không muốn người biết, “Là hai tháng trước ở cửa thành một nữ tử áo hồng cởi ngựa vung roi —— bọn họ cần chính là một muội muội tiên y nộ mã, phong nhã hào hoa, không phải người luôn núp ở trong góc như ta đây.”
Năm đó, nàng hận nhất không phải bị bán đi, mà là thay thế muội muội bị bán, không có mẹ ruột quả nhiên không người thương, chỉ có thể mặc cho người khác chà đạp, ai bảo Thôi Uyển Lan là nữ nhi của kế mẫu.
“Muội muội ngươi còn chưa cập kê đấy.” Cả người Trương thị run lên, rồi sau đó trừng mắt cắn răng nói, “Hơn nữa, trên hôn thư là tên của ngươi! Hôm nay sẽ phải ra cửa —— Nguyên Nương chấp nhận đi.”
“Ta biết rõ, nhưng mà, ta muốn bồi thường” Thôi Uyển Như đưa ngón tay nhỏ nhắn vuốt sợi tóc trên thái dương, lông mày chau lại liếc xéo Trương thị thấp hơn mình nửa cái đầu, khẽ cười một tiếng, đưa ra điều kiện, “Nghe nói đồ mẫu thân trân quý nhất có hai hộp châu báu thương nhân người Hồ bán cho?”
Danh sách chương
- Chương 1-1 Sống lại tái giá (1)
- Chương 1-2 Sống lại tái giá (2)
- Chương 2 Bỏ trốn làm thiếp
- Chương 3 Bái đường xung hỉ
- Chương 4 Đá xuống giường cưới
- Chương 5 Đuổi ra khỏi phòng cưới
- Chương 6 Lễ hợp cẩn
- Chương 7 Uyên ương nghịch nước
- Chương 8 Vết sẹo trăng lưỡi liềm
- Chương 9 Giết gà dọa khỉ
- Chương 10 Bách phát bách trúng
- Chương 11 Thần chi xạ thủ
- Chương 12 Khóa bạc trấn hồn
- Chương 13 Tiếu gia sinh nghi
- Chương 14 Lại mặt thăm người thân
- Chương 15 Mẹ con giao chiến
- Chương 16 Quất tiện nhân
- Chương 17 Thề không ly biệt
- Chương 18 Chạy gấp trong đêm lần nữa
- Chương 19 Bối cảnh Tây Nhung
- Chương 20 Tiếng đàn biên tái (chốt hiểm yếu vùng biên cương)
- Chương 21 Tiễn phu quân xuất chinh
- Chương 22 Mẹ con thổ lộ tâm tình
- Chương 23 Bày trận thủ thành
- Chương 24 Quân địch đánh bất ngờ
- Chương 25 Tắm rửa sau chiến đấu
- Chương 26 Thịt heo nấu canh
- Chương 27 Gậy to ra oai giết lấy uy
- Chương 28 Thịt dê bổ thận
- Chương 29 Ác mộng rạng sáng
- Chương 30 Nguyệt sự (kinh nguyệt)
- Chương 31 Vợ cả tính sổ
- Chương 32 Nhất chiến thành danh (một trận chiến thành danh)
- Chương 33 Nhà cậu tặng quà chúc mừng
- Chương 34 Thao luyện sa trường
- Chương 35 Hồng tụ thêm hương
- Chương 36 Tiện tỳ tố chuyện
- Chương 37 Nô tỳ lương thiện và nô tỳ gian trá
- Chương 38 Tặng thơ tình
- Chương 39 Dạo kỹ viện một vòng
- Chương 40 Đầu bạc không rời
- Chương 41 Lên đường trở về kinh
- Chương 42 No bụng thì nghĩ đến XX
- Chương 43 Diêu nữ tranh phu
- Chương 44 Biểu ca bị “hủy” rồi
- Chương 45 Tam lang lừa gạt
- Chương 46 Đại tẩu cực phẩm
- Chương 47 Tiểu cô đâm chọt
- Chương 48 Không thể buông tha
- Chương 49 Kẻ thù không đội trời chung ở kiếp trước
- Chương 50 Giấc mộng hỗn loạn
- Chương 51 Đại cô đâm chọt
- Chương 52 Phong lưu tài tử
- Chương 53 Sống chết có số
- Chương 54 Mười lăm tháng bảy
- Chương 55 Nhận lấy Mỹ Cơ
- Chương 56 Sống chết không rời
- Chương 57 Hoàng tử bán mặt
- Chương 58 Diễn tập dã chiến
- Chương 59 Tranh giành đại tẩu
- Chương 60 Thứ muội tranh nổi bật
- Chương 61 Kế mẫu ra chiêu
- Chương 62 Xin ra khỏi tông tộc
- Chương 63 Tố cáo kế mẫu xảo quyệt
- Chương 64 Trương thị không may
- Chương 65 Gian trá ở trường thi
- Chương 66 Ép lên tuyệt lộ
- Chương 67 Mở tân sinh (1)
- Chương 67-2 Mở tân sinh (2)
- Chương 68 Chỉnh biểu đệ
- Chương 69 Uốn gối làm thê
- Chương 70 Đường xá khó khăn
- Chương 71 Thục - Thân Độc đạo
- Chương 72 Gặp phải cảnh túng quẫn
- Chương 73 Mang theo thê tử mạo hiểm
- Chương 74 Thịnh hội xem mắt
- Chương 75 Mỏ muối đào vàng
- Chương 76 Hồng Nhạn thư nhà
- Chương 77 Ngoại truyện kiếp trước của Tiếu Dương
- Chương 78 Đoạt hôn dưới bảng danh sách niêm yết
- Chương 79 Kim ba ngọc lộ
- Chương 80 Đồng lòng uống rượu ngon
- Chương 81 Lễ tế lửa điên cuồng
- Chương 82 Vì tín ngưỡng
- Chương 83 Từ chối khéo nội chiến
- Chương 84 Anh em cột chèo với hoạn quan
- Chương 85 Hái hoa trên đường
- Chương 86 Trò hề của hai mẹ con
- Chương 87 Làm loạn cả nhà
- Chương 88 Ác giả ác báo
- Chương 89 Giấy viết thư bảy màu
- Chương 90 Ô Man phản loạn
- Chương 91 Thăng quan phát tài
- Chương 92 Hôn sự gặp trắc trở
- Chương 93 Bức họa du ký
- Chương 94 Biến đích làm thứ
- Chương 95 Minh Uy tướng quân
- Chương 96 Cách mạng công nghiệp
- Chương 97 Phúc tinh chiếu cố
- Chương 98 Khách xa tới thăm
- Chương 99 Tâm tư khác nhau
- Chương 100 Mang thai năm tháng
- Chương 101 Nửa đêm khó sinh
- Chương 102 Rong huyết sau khi sinh
- Chương 103 : Lại trở lại kinh thành
- Chương 104 Cùng chia sẻ áo (1)
- Chương 104-2 Cùng chia sẻ áo (2)
- Chương 105 Ngoại truyện (1): Toàn tiền
- Chương 106 Ngoại truyện (2) - Kết cục